DIỄN ĐÀN PHẬT PHÁP THỰC HÀNH - Powered by vBulletin




Cùng nhau tu học Phật pháp - Hành trình Chân lý !            Hướng chúng sinh đi, hướng chúng sinh đi, để làm Phật sự không đối đãi.


Tánh Chúng sinh cùng Phật Quốc chỉ một,
Tướng Bồ Đề hóa Liên hoa muôn vạn.

Hiện kết quả từ 1 tới 10 của 71
  1. #1
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Quote Nguyên văn bởi Ngọc Quế Xem bài viết
    Kính chào quý đạo hữu, chào bạn gaiden !

    Nay N/Q xin trả lời câu hỏi "Vậy tự lực của người tu ở đâu ?".

    N/Q không phủ nhận tự lực của người tu, tất cả chúng ta đã và đang cố gắng rất nhiều và sẽ tiếp tục cố gắng mãi mãi cho đến khi Hoàn Toàn Thành Đạo _ đồng nghĩa với Toàn Giác.

    Nhưng các bạn ơi ! chúng ta nghiệm thêm xem :

    Một con nhện cố hết sức liệu có thể lật lại một tảng đá hay không ? Cố hết sức có thể ngăn dòng nước chảy xuôi được hay không ? _ Không thể chứ gì !

    Cũng thế chúng ta thật nhỏ bé biết bao, thật yếu ớt biết bao trước nghiệp chướng đã bao đời tích lũy của chính mình.

    Nghiệp lực như những bánh răng (nhông chuỳên) trên một cỗ xe tăng, tự lực như con bọ ngựa. Con bọ ngựa khi cố hết sức có thể ngáng đường không cho chiếc xe tăng tiến tới hay không ?

    ??????????????
    Kính bác Ngọc Quế !

    Phải chăng ý của bác muốn nói rằng "tự lực có cố gắng lắm cũng chẳng làm được trò trống gì!" ? Thế sao chúng ta chẳng buông xuôi luôn, còn phải "đã và đang cố gắng rất nhiều và sẽ tiếp tục cố gắng mãi mãi cho đến khi Hoàn Toàn Thành Đạo _ đồng nghĩa với Toàn Giác." để làm chi, có phải là việc vô ích lắm chăng ? Hình như điều bác nói không được nhất quán ?!
    Kính thắc mắc !

  2. The Following 7 Users Say Thank You to gaiden For This Useful Post:

    choconxauxi (12-04-2015),Gia Bảo (12-04-2015),hoatihon (01-09-2022),Hoàng Mai (12-03-2015),Mục đồng (12-01-2015),thubuon (12-02-2015),vivi (12-24-2018)

  3. #2
    Avatar của Ngọc Quế
    Tham gia ngày
    May 2015
    Bài gửi
    422
    Thanks
    518
    Thanked 1.880 Times in 296 Posts
    Quote Nguyên văn bởi gaiden Xem bài viết
    Kính bác Ngọc Quế !

    Phải chăng ý của bác muốn nói rằng "tự lực có cố gắng lắm cũng chẳng làm được trò trống gì!" ? Thế sao chúng ta chẳng buông xuôi luôn, còn phải "đã và đang cố gắng rất nhiều và sẽ tiếp tục cố gắng mãi mãi cho đến khi Hoàn Toàn Thành Đạo _ đồng nghĩa với Toàn Giác." để làm chi, có phải là việc vô ích lắm chăng ? Hình như điều bác nói không được nhất quán ?!
    Kính thắc mắc !
    Kính chào quý đạo hữu, chào gaiden !

    Để trả lời câu hỏi của bạn, trước tiên Ngọc Quế xin kính mời tất cả chúng ta cùng đọc lại Kinh Pháp Hoa phẩm Tín Giải nhé :

    2.- Thế-Tôn! chúng con hôm nay xin nói thí-dụ để chỉ rõ nghĩa đó.

    Thí như có người tuổi thơ bé, bỏ cha chốn đi qua ở lâu nơi nước khác, hoặc mười, hai mươi đến năm mươi năm; người đó tuổi đã lớn lại thêm nghèo cùng khốn khổ, giong ruổi bốn phương để cầu đồ mặc vật ăn, dạo đi lần lần tình cờ về bổn-quốc.

    Người cha từ trước đến nay, tìm con không được bèn ở lại tại một thành trong nước đó. Nhà ông giầu lớn của báu vô-lượng, các kho đụn, vàng, bạc, lưu-ly, san-hô, hổ-phách, pha-lê, châu v.v... thảy đều đầy tràn; tôi tớ, thần tá, lại dân rất đông, voi, ngựa, xe cộ bò dê nhiều vô-số. Cho vay thâu vào lời lãi khắp đến nước khác, khách thương buôn bán cũng rất đông nhiều.

    Bấy giờ, gã nghèo kia dạo đến các tụ-lạc, trải qua xóm làng, lần hồi đến nơi thành của người cha ở.

    Người cha hằng nhớ con, cùng con biệt ly hơn năm mươi năm mà ông vẫn chưa từng đối với người nói việc như thế, chỉ tự suy nghĩ già nua và có nhiều của cải, vàng bạc, trân báu, kho đụn tràn đầy, không có con cái, một mai mà chết mất thời của cải tản thất không người giao phó. Cho nên ân-cần nhớ luôn đến con. Ông lại nghĩ: Nếu ta gặp được con ủy-phó của cải, thản nhiên khoái-lạc không còn sầu lo.

    3.- Thưa Thế-Tôn! Bấy giờ gã cùng-tử làm thuê làm mướn lần hồi tình cờ đến nhà người cha bèn đứng lại bên cửa, xa thấy cha ngồi giường sư-tử, ghế báu đỡ chân, các hàng Bà-la-môn, sát-đế-lợi, cư-sĩ đều cung-kính bao quanh. Trên thân ông đó dùng chuổi ngọc chân-châu giá trị nghìn vạn để trang-nghiêm, kẻ lại-dân tôi-tớ tay cầm phất-trần trắng đứng hầu hai bên. Màn báu che trên, những phan đẹp thòng xuống, nước thơm rưới đất, rải các thứ danh hoa, các vật báu chưng bày, phát ra, thâu vào, lấy, cho v.v... có các sự nghiêm sức dường ấy, uy-đức rất tôn-trọng.

    Gã cùng-tử thấy cha có thế lực lớn liền sanh lòng lo sợ, hối-hận về việc đến nhà này, nó thầm nghĩ rằng: 'Ông này chắc là vua, hoặc là bậc đồng vua, chẳng phải là chỗ của ta làm thuê mướn được tiền vật.

    Chẳng bằng ta qua đến xóm nghèo có chỗ cho ta ra sức dễ được đồ mặc vật ăn, nếu như ta đứng lâu ở đây hoặc rồi họ sẽ bức ngặt ép sai ta làm'. Gã nghĩ như thế rồi, liền chạy mau đi thẳng.

    4.- Khi đó, ông Trưởng-giả ngồi nơi tòa sư-tử thấy con bèn nhớ biết, lòng rất vui mừng mà tự nghĩ rằng: 'Của cải kho tàng của ta nay đã có người giao phó rồi, ta thường nghĩ nhớ đứa con này làm sao gặp được, nay bỗng nó tự đến rất vừa chỗ muốn của ta, ta dầu tuổi già có vẫn tham tiếc'. Ông liền sai người hầu cận đuổi gấp theo bắt lại.

    Lúc ấy, kẻ sứ-giả chạy mau qua bắt, gã cùng-tử kinh ngạc lớn tiếng kêu oan: 'Tôi không hề xúc phạm, nhân sao lại bị bắt?' Kẻ sứ-giả bắt đó càng gấp cưỡng dắt đem về. Khi đó gã cùng-tử tự nghĩ không tội chi mà bị bắt bớ đây chắc định phải chết, lại càng sợ-sệt mê ngất ngã xuống đất.

    Người cha xa thấy vậy bèn nói với kẻ sứ-giả rằng: 'Không cần người đó, chớ cưỡng đem đến, lấy nước lạnh rưới trên mặt cho nó tỉnh lại đừng nói chi với nó'.

    Vì sao? Cha biết con mình chí ý hạ-liệt, tự biết mình giầu sang làm khiếp sợ cho con. Biết chắc là con rồi mà dùng phương-tiện chẳng nói với người khác biết là con mình. Kẻ sứ-giả nói với cùng-tử: 'Nay ta thả ngươi đi đâu tùy ý'.

    Gã cùng-tử vui mừng được điều chưa từng có, từ dưới đất đứng dậy, qua đến xóm nghèo để tìm cầu sự ăn mặc.

    5.- Bấy giờ ông Trưởng-giả toan muốn dụ dẫn người con mà bày chước phương-tiện, mật sai hai người, hình sắc tiều tụy không có uy-đức: 'Hai người nên qua xóm kia từ từ nói với gã cùng-tử, nơi đây có chỗ làm trả giá gấp bội. Gã cùng-tử nếu chịu thời dắt về đây khiến làm. Nếu nó có hỏi muốn sai làm gì? Thời nên nói với nó rằng: 'Thuê người hốt phân, chúng ta hai người cũng cùng ngươi chung nhau làm.' Khi đó hai người sứ liền tìm gã cùng-tử, rồi thuật đủ việc như trên.

    5.- Bấy giờ gã cùng-tử trước hỏi lấy giá cả liền đến hốt phân. Người cha thấy con, thương xót và quái lạ. Lại một ngày khác ông ở trong cửa sổ xa thấy con ốm-o tiều-tụy, phân đất bụi-bặm dơ-dáy không sạch. Ông liền cởi chuỗi ngọc, áo tốt mịn-màng cùng đồ trang sức, lại mặc áo thô rách trỉn dơ, bụi đất lấm thân, tay mặt cầm đồ hốt phân, bộ dạng đáng nể sợ, bảo những người làm rằng: 'Các ngươi phải siêng làm việc chớ nên lười nghỉ!' Dùng phương-tiện đó được đến gần người con.

    Lúc sau lại bảo con rằng: 'Gã nam-tử này! Ngươi thường làm ở đây đừng lại đi nơi khác, ta sẽ trả thêm giá cho ngươi; những đồ cần dùng như loại bồn, chậu, gạo, bột, muối, dấm, ngươi chớ tự nghi ngại. Cũng có kẻ tớ già hèn hạ, nếu cần ta cấp cho, nên phải an lòng, ta như cha của ngươi chớ có sầu lo'.

    Vì sao? Vì ta tuổi tác già lớn mà ngươi thì trẻ mạnh, ngươi thường trong lúc làm việc không lòng dối khi trễ nải giận hờn nói lời thán oán, đều không thấy ngươi có các điều xấu đó như các người làm công khác. Từ ngày nay nhẫn sau như con đẻ của ta. Tức thời Trưởng-giả lại đặt tên cho cùng-tử gọi đó là 'con'.

    Khi đó gã cùng-tử, dầu mừng việc tình cờ đó song vẫn còn tự cho mình là khách, là người làm công hèn, vì cớ đó mà trong hai mươi năm thường sai hốt phân, sau đó lòng gã mới lần thể tin ra vào không ngại sợ, nhưng chỗ gã ở cũng vẫn nguyên chỗ cũ.

    7.- Thế-Tôn! Bấy giờ Trưởng-giả có bệnh, tự biết mình không bao lâu sẽ chết mới bảo cùng-tử rằng: 'Ta nay rất nhiều vàng bạc, trân, báu, kho đụn tràn đầy, trong đó nhiều ít chỗ đáng xài dùng ngươi phải biết hết đó. Lòng ta như thế, ngươi nên thể theo ý ta.

    Vì sao? Nay ta cùng ngươi bèn là không khác, nên gắng dụng tâm chớ để sót mất'.

    Khi ấy cùng-tử liền nhận lời bảo-lãnh biết các của vật, vàng, bạc, trân, báu và các kho tàng, mà trọn không có ý mong lấy của đáng chừng bữa ăn, chỗ của gã ở vẫn tại chỗ cũ, tâm chí hạ-liệt cũng chưa bỏ được.

    8.- Lại trải qua ít lâu sau, cha biết ý chí con lần đã thông-thái trọn nên chí lớn, tự chê tâm ngày trước. Ðến giờ sắp chết, ông gọi người con đến và hội cả thân tộc, quốc-vương, quan đại-thần, dòng sát-lợi, hàng cư-sĩ, khi đã nhóm xong, ông liền tự tuyên rằng: 'Các ngài nên rõ, người này là con ta, của ta sinh ra, ngày trước trong thành nọ, bỏ ta trốn đi, nổi trôi khổ sở, hơn năm mươi năm, nó vốn tên ấy, còn ta tên ấy. Xưa ta ở tại thành này lòng lo lắng tìm kiếm, bỗng ở nơi đây gặp được nó. Nó thực là con ta, ta thực là cha nó. Nay ta có tất cả bao nhiêu của cải, đều là của con ta có, trước đây của cải cho ra thâu vào, con ta đây coi biết.'

    Thế-Tôn! Khi đó gả cùng-tử nghe cha nói như thế, liền rất vui mừng được điều chưa từng có, mà nghĩ rằng: 'Ta vốn không có lòng mong cầu, nay kho tàng báu này tự nhiên mà đến'.


    http://www.dharmasite.net/Unicode1/KinhPhapHoa2.htm#6

    Theo các bạn, thành quả của hơn 20 năm cật lực làm công đã đem lại cho người cùng tử một gia tài kếch xù chăng ?

    Mến !



    NAM MÔ BẤT ĐỘNG QUANG MINH

  4. The Following 8 Users Say Thank You to Ngọc Quế For This Useful Post:

    choconxauxi (12-04-2015),gaiden (12-03-2015),Gia Bảo (12-04-2015),hoatihon (01-09-2022),Hoàng Mai (12-03-2015),Mục đồng (12-04-2015),Nguyên Chiếu (12-02-2015),thubuon (12-02-2015)

  5. #3
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Quote Nguyên văn bởi Ngọc Quế Xem bài viết


    Theo các bạn, thành quả của hơn 20 năm cật lực làm công đã đem lại cho người cùng tử một gia tài kếch xù chăng ?

    Mến !


    Dạ ! đừng nói 20 mươi năm, dẫu làm thuê (ở đợ) 100 năm cũng không thể có được cái gia tài của ông Trưởng Giả đó được.

    Có phải người làm công thì đừng bao giờ mơ trở thành Trưởng giả, người làm công có gắng lắm thì cũng chỉ là "dã tràng se cát biển Đông" hay không ?

    Kính !

  6. The Following 5 Users Say Thank You to gaiden For This Useful Post:

    hoatihon (01-09-2022),Hoàng Mai (12-03-2015),Mục đồng (12-04-2015),Ngọc Quế (12-03-2015),Thanh Trúc (12-17-2015)

  7. #4
    Avatar của Ngọc Quế
    Tham gia ngày
    May 2015
    Bài gửi
    422
    Thanks
    518
    Thanked 1.880 Times in 296 Posts
    Quote Nguyên văn bởi gaiden Xem bài viết
    Dạ ! đừng nói 20 mươi năm, dẫu làm thuê (ở đợ) 100 năm cũng không thể có được cái gia tài của ông Trưởng Giả đó được.

    Có phải người làm công thì đừng bao giờ mơ trở thành Trưởng giả, người làm công có gắng lắm thì cũng chỉ là "dã tràng se cát biển Đông" hay không ?

    Kính !
    Chào gaiden !

    Ngọc Quế không nói "người làm công không thể trở thành vị Trưởng giả", nhưng trên nghĩa bóng : Cái Ý Thức Chấp Ngã chỉ có thể GIEO DUYÊN GIÁC NGỘ, chỉ cần bày tỏ thiện chí quyết tâm "lột xác" thì Đà La Ni Tạng (Ông Trưởng giả) sẽ tiếp nhận và giúp cho điều đó trở nên hiện thực.

    Điều Ngọc Quế muốn nói là "tự lực" của kẻ mê chỉ là tượng trưng, chứ kẻ mê thường nhầm lẫn đúng và sai, thường không biết "đường đi lối về", nên nếu không được sự nhiếp thu của Đà La Ni Tạng thì chỉ như "con kiến bò quanh miệng chén" (làm tất cả để lên Thiên đường, một thời gian lại lộn quanh trở xuống các đường ác) mà thôi.

    Ngày xưa đức Phật vì nương những chúng sinh quá yếu kém nên tạm dùng Nhân Thiên Thừa. Ngày nay đa số chư Tăng Ni nếu chân thật tu hành (không hư hỏng) thì "ôm cứng" Nhân Thiên Thừa để bảo đảm được "thăng Thiên", rồi ra rao giảng "tất cả phải nhờ vào Tự Lực, đừng trông chờ vào Tha Lực, không hề có Tha Lực đâu, Ông tu ông đắc, Bà tu bà đắc, Phật không có giúp được cho ai đâu !", những Tăng Ni này biết quá ít về đạo Phật.

    Sao lại không giúp ? Bạn lội bộ từ tỉnh này qua tỉnh khác, bạn nghĩ rằng chỉ nhờ đôi chân dẻo dai của mình sao ?, bạn không hề nghĩ "do đâu mà hành trình của mình được suông sẻ, bạn không hề biết có những người âm thầm đón bắt dẹp hết những bọn cướp đường, bọn trấn lột, bọn lường gạt, bọn quấy rối, ...v...v....



    NAM MÔ BẤT ĐỘNG QUANG MINH

  8. The Following 11 Users Say Thank You to Ngọc Quế For This Useful Post:

    choconxauxi (12-04-2015),cunconmocoi (12-23-2015),gaiden (12-04-2015),Gia Bảo (12-04-2015),hoatihon (01-09-2022),Hoàng Mai (12-03-2015),Mục đồng (12-04-2015),minh thức (09-04-2016),socnho (01-28-2016),Thanh Trúc (12-17-2015),vivi (12-24-2018)

Thông tin chủ đề

Users Browsing this Thread

Hiện có 1 người đọc bài này. (0 thành viên và 1 khách)

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình
  •