Chào Diệu Nghiêm !
_ Xét quan điểm tư tưởng của Ngài, nguoiaolam tin rằng Ngài không làm như thế.
Ngay từ khi chỉ mới giải ngộ, Ngài đã phát biểu "Bản lai vô nhất vật, hà xứ nhạ trần ai ?" nghĩa là "Xưa nay không một vật, chỗ nào dính trần nhơ".
Với chúng ta thì CÁI GÌ CŨNG THIỆT, cái thân mình thiệt có, sức khoẻ mình thiệt có, tâm hồn mình thiệt có, phiền não của mình thiệt có, từ đó mà có tất cả; có tu có hành, có ăn chay, có tuyệt dục, có gạn sạch tâm ý. Có "không làm tất cả ác, gắng làm tất cả lành, giữ tâm trong sạch", vâng, đây là điều Phật dạy, nhưng nào ai biết đâu, những điều ấy là thông giáo (dạy chung cho mọi người, để tạm giữ an ổn cho cuộc sống để mà tu hành tiến lên), và bài kệ của Ngài Thần Tú đã nói lên điều đó "Thời thời cần phất thức, vật sử nhạ trần ai" (hàng giờ hàng phút phải luôn cảnh giác _ "lau chùi tâm hồn" _ không để cho dính bụi dơ).
Ngài Thần Tú viết như thế là đúng rồi quá đi chứ, tại sao Ngũ Tổ lại mời vô phòng riêng, bảo là "CHƯA ĐƯỢC, hãy làm lại bài kệ khác" ?.
Cái giải ngộ của Ngài Huệ Năng thì lại khác "không có gì động, không có gì tịnh, không có gì nhơ, không có gì sạch, sao lại phải lau chùi ?! sao lại phải giữ yên tâm ý ?!"
Rồi sau khi thật chứng ngộ Chân Lý, Ngài hân hoan phát biểu :
Nào dè tự tánh vốn tự thanh tịnh,
Nào dè tự tánh vốn chẳng sanh diệt,
Nào dè tự tánh vốn tự đầy đủ,
Nào dè tự tánh vốn chẳng lay động,
Nào dè tự tánh hay sanh vạn pháp!
Ngài thực thấy " tự tánh vốn tự đầy đủ" cho nên Ngài không cần thiết phải ngồi thiền.
Ngài thực thấy " tự tánh vốn tự thanh tịnh" cho nên Ngài không cần thiết phải giữ yên tâm ý bằng thiền định.
Ngài thực thấy " tự tánh vốn chẳng sanh diệt" cho nên Ngài không cần phải làm gì thêm.
Ngài thực thấy " tự tánh vốn chẳng lay động" cho nên Ngài không cần phải thiền định nữa.
_ Một bằng chứng khác là khi nghe bài kệ của Ngoạ Luân Thiền sư :
Có vị Tăng đem bài kệ của Ngọa Luân thiền sư lập lại với Sư, Kệ rằng:
Ngọa Luân hữu kỹ lưỡng,
Năng đoạn bá tư tưởng.
Ðối cảnh tâm bất khởi,
Bồ đề nhựt nhựt trưởng.
Dịch nghiã:
Ngọạ Luân có bản lãnh,
Dứt được trăm tư tưởng.
Ðối cảnh tâm chẳng khởi,
Bồ đề ngày một thêm lớn.
Sư nghe xong nói: Kệ này chưa rõ tâm địa, nếu theo đó mà hành thì lại thêm trói buộc. Do đó khai thị một bài kệ:
Huệ Năng một kỹ lưỡng,
Bất đoạn bá tư tưởng.
Ðối cảnh tâm số khởi,
Bồ đề tác ma trưởng.
Dịch nghiã:
Huệ Năng không bản lãnh,
Chẳng dứt trăm tư tưởng.
Đối cảnh tâm cứ khởi
Bồ đề chẳng có gì thêm hay bớt được !
http://www.hoakhaikienphat.com/kinhd...ao/coduyen.htm
.