4. _ Nguyện TẬN ĐỘ CHÚNG SINH
Thưa các bạn, đây là điểm khác biệt giữa Tiểu Thừa và Đại Thừa - Nhất Thừa.
Tiểu Thừa thì chuyện độ sinh chỉ là "thuận tay", ai đến nhờ chỉ dạy thì chỉ dạy chút đỉnh, như việc làm chơi làm thêm chứ không quan trọng.
Đại Thừa thì dạy "Hướng về chúng sinh, nghĩ cho chúng sinh, vì chúng sinh mà tu"
Còn Nhất Thừa thì buộc phải độ sinh cho tới xong một chúng sinh cuối cùng thì mới hoàn mãn nguyện lực.
Chuyện nghe có vẻ kỳ quái, chúng sinh ngang đầu cứng cổ thì quá nhiều, 10 cửa Địa Ngục lúc nào cũng "quá tải", chúng sinh được có duyên tu học thì cái số lượng "cóc bỏ dĩa" cũng nhiều, thử hỏi biết đến bao giờ mới hết chúng sinh đây ?
Ậy ! Vậy mà có đấy !
Các bạn đừng hỏi nguoiaolam, mà hãy suy tư xem :
_ Chúng sinh thì vô tận vô biên, cho dù một vị Bồ tát có kiên nhẫn vô lượng vô số kiếp, cũng không thể độ hết được. Vậy thì cái nguyện "Độ tận chúng sinh" phải chăng là cái án "CHUNG THÂN KHỔ SAI" (Chung thân ở đây không có nghĩa chỉ là một đời, mà là tất cả đời, tất cả thân sẽ có) ???