Kính bác Ngọc Quế !
Kinh nói :
Phật bảo Tu-bồ-đề : Các vị Bồ-tát lớn nên như thế mà hàng phục tâm kia. Có tất cả các loài chúng sanh hoặc loài sanh bằng trứng, hoặc loài sanh bằng thai, hoặc sanh chỗ ẩm ướt, hoặc hóa sanh, hoặc có hình sắc, hoặc không hình sắc, hoặc có tưởng, hoặc không tưởng, hoặc chẳng có tưởng chẳng không tưởng, ta đều khiến vào vô dư Niết-bàn mà được diệt độ đó. Diệt độ như thế vô lượng, vô số, vô biên chúng sanh mà thật không có chúng sanh được diệt độ. Vì cớ sao? Này Tu-bồ-đề, nếu Bồ-tát còn có tướng ngã, tướng nhân, tướng chúng sanh, tướng thọ giả tức chẳng phải là Bồ-tát.
Bác nói :
Phải biết trong Chân Như Tâm : Chúng sinh là hình ảnh trong mơ của Ta đó, Diệt tận độ chúng sinh là hành giả Thực Chứng được : Không có chúng sinh mê, mà chỉ có "những đóa sen hồng lung linh trong nắng ấm".
Con có thắc mắc :
Nếu "thật không có chúng sanh được diệt độ." thì Bồ tát thôi đi, đừng độ sinh làm chi cho vất vả.
Nếu "Chúng sinh là hình ảnh trong mơ của Ta", thì có lẻ Bồ tát không cần độ sinh làm gì, bởi "hình ảnh trong mơ" thì tự nó cũng đi vào hư vô mà thôi, có ích gì chăng khi phải độ "những hình ảnh trong mơ" cho nó tan biến ?
Kính xin bác chỉ dạy thêm.