CỘI NGUỒN TRUYỀN THỪA Tác Giả: Nguyệt Khê Thiền Sư
__________________________________________________ ______________________________________
CHƯƠNG III - THỈNH ÍCH (HỎI ĐẠO)
Tăng hỏi: Con theo cái lý “Tất cả pháp chẳng sanh, tất cả pháp chẳng diệt,
nếu được hiểu như thế, chư Phật thường hiện tiền” trong kinh Hoa Nghiêm
để dụng công. Con cho rằng vũ trụ vạn hữu đều có sanh có diệt, nếu đem tư
tưởng dứt hết thì chẳng sanh chẳng diệt, tức là Phật tánh, dụng công như thế
hợp lý Thiền tông chăng?
Sư nói: Lời trong kinh Hoa Nghiêm là lời của người đã ngộ, nếu ông được
kiến tánh thì chư Phật với ta chẳng khác. Người xưa nói: “Chẳng những ta
nay tự liễu đạt, hằng sa chư Phật thể cùng đồng”. Ông dụng công như thế
này là sai lầm. Ông nói tư tưởng dứt là Phật, tư tưởng khởi là chúng sanh,
tức là Phật vẫn có luân hồi, sai lầm biết bao! Nay ông chớ nên dứt niệm, nên
khởi một niệm hướng vào nguồn gốc chẳng sanh diệt ngay đó nhìn thẳng đi,
hễ hầm sâu vô minh tan rã thì thấy tất cả đều là Phật tánh, tức là chư Phật
thường hiện tiền rồi.
Bốn câu kệ “Tất cả pháp chẳng sanh, tất cả pháp chẳng diệt,
nếu được hiểu như thế, chư Phật thường hiện tiền” trong kinh Hoa Nghiêm,
đã được Phật Hoàng Trần Nhân Tông đọc lại trước lúc thu thần bỏ xác :
Ngày mùng một tháng mười một, nửa đêm sao trời sáng tỏ, Điều Ngự hỏi: Hiện giờ là giờ gì? Bảo Sát thưa: Giờ Tý.
Điều Ngự đưa tay mở cánh cửa sổ nhìn ra bảo: Chính là giờ ta đi! Bảo Sát hỏi: Tôn Đức đi đâu? Điều Ngự đáp:
Tất cả pháp chẳng sanh,
Tất cả pháp chẳng diệt,
Nếu hay hiểu như thế,
Chư Phật thường hiện tiền.
Nào có đến đi gì !
Bảo Sát thưa:
– Chỉ như khi chẳng sanh chẳng diệt thì thế nào?
Điều Ngự liền vả ngay miệng Bảo Sát, bảo:
– Chớ nói mớ!
Nói xong, Ngài nằm theo thế sư tử lặng lẽ mà tịch. Qua đêm thứ hai, Bảo Sát vâng theo lời di chúc, làm lễ hỏa táng ngay nơi am Ngài ở, có mùi hương lạ xông lên thoảng ra xa, nhạc trời trên không, mây năm sắc che trên giàn hỏa.
https://vi.wikipedia.org/wiki/Tr%E1%...%A2n_T%C3%B4ng
112 Coi Nguon TT.jpg