DIỄN ĐÀN PHẬT PHÁP THỰC HÀNH - Powered by vBulletin




Cùng nhau tu học Phật pháp - Hành trình Chân lý !            Hướng chúng sinh đi, hướng chúng sinh đi, để làm Phật sự không đối đãi.


Tánh Chúng sinh cùng Phật Quốc chỉ một,
Tướng Bồ Đề hóa Liên hoa muôn vạn.

Hiện kết quả từ 1 tới 10 của 83
  1. #34
    Avatar của choconxauxi
    Tham gia ngày
    May 2015
    Bài gửi
    471
    Thanks
    388
    Thanked 317 Times in 168 Posts
    CỘI NGUỒN TRUYỀN THỪA
    Tác Giả: Nguyệt Khê Thiền Sư
    __________________________________________________ ______________________________________


    CHƯƠNG III - THỈNH ÍCH (HỎI ĐẠO)

    Có Cư sĩ hỏi: Phật tánh vô sanh, vậy Phật tánh từ chỗ nào đến? Nếu Phật
    tánh từ vô sanh đến lúc đang dụng công, khởi niệm là sanh, niệm dứt rồi là
    chẳng sanh, tức là Phật tánh vô sanh, dụng công như thế này hợp với cách tu
    của Thiền tông chăng?

    Sư nói: Phật tánh là như như bất động, bổn lai vô sanh nên vô diệt. Theo lời
    giải thích của ông thì Phật tánh biến thành có sanh có diệt rồi, dụng công
    như thế này giống như Lão Tử nói “Vạn vật sanh nơi hữu, hữu sanh nơi vô”,
    ấy là luân hồi. Phật tánh là muốn siêu thoát luân hồi, đâu còn muốn chui vào
    luân hồi như ông vậy! Dụng công như thế thành người Tiểu thừa, Nhị thừa,
    nhà lý học, chẳng hợp với Thiền tông. Vô sanh của ông nói tức là hầm sâu
    vô minh, ông hãy dùng niệm hướng vào chỗ vô sanh phát khởi nghi tình
    nhìn thẳng đi, như ngọn dao đâm vào, phá tan vô thỉ vô minh, liền thấy Phật
    tánh, tức là chứng Vô sanh Pháp nhẫn.
    Vô sanh Pháp nhẫn nghĩa là Phật
    tánh chẳng sanh chẳng diệt, vạn tượng trang nghiêm, muôn đức tròn đầy, khi
    ấy vũ trụ vạn vật tất cả đều biến thành Phật tánh.

    Tăng hỏi: Lúc con ở Thiền đường chùa Cao Mân, một hôm đang tĩnh tọa,
    thân tâm vọng niệm tạm dứt sạch, bỗng thấy một tia sáng màu trắng, đại
    khái có hai phút mới tan mất. Lúc sau cách vách tường thấy vật, có một lần
    qua sông bị trôi xa năm dặm gặp người cứu, chẳng bị chết chìm; có một lần
    hai tay ôm cục đá sáu trăm cân chẳng thấy phí sức; có một lần tĩnh tọa nhập
    định bảy ngày chẳng ăn uống; có một lần nhập định hai mươi mốt ngày
    chẳng ăn cơm. Những cảnh giới kể trên có phải là thần với ngộ đạo chăng?


    Sư hỏi: Nay ông cách tường còn thấy vật chăng? Còn có thể bảy ngày chẳng
    ăn cơm và ôn lên cục đá sáu trăm cân được chăng?

    Tăng nói: Hiên nay thì không thể được.

    Sư nói: Tham thiền ngộ đạo là muốn minh tâm kiến tánh, liễu thoát sanh tử.
    Trong Phật tánh vốn sẵn đủ ngũ nhãn, lục thông, chẳng cần cầu bên ngoài;
    nếu người đã kiến tánh thì đi, đứng, nằm, ngồi, mặc áo, ăn cơm, cuộc sống
    hằng ngày đều ở trong định. Thuở xưa ngoại đạo có một phương pháp bí
    truyền, mỗi ngày uống một tách mật ong hoặc nước muối, có thể luôn bảy
    ngày chẳng ăn cơm. Ông là Phật tử, sao lại học ngoại đạo tà ma! Nay ông
    đem tư tưởng cảnh giới ngoại đạo đã kể trên đều quăng hết xuống biển, trở
    lại dụng công tham cứu, khi thân tâm diệt chớ nên dứt hẳn tư tưởng tham
    cứu, cần phải tham mãi, khi cơ duyên đến, “ồ” lên một tiếng thì vô thỉ vô
    minh phá tan, liền được kiến tánh. Phật tánh là đại định, đâu có xuất nhập!
    Tăng nghe Sư nói, cảm kích rơi lệ, lễ tạ rồi ra đi.




    Thanh thanh thúy trúc, tổng thị Pháp thân,
    Uất uất huỳnh hoa, vô phi Bát Nhã

  2. The Following User Says Thank You to choconxauxi For This Useful Post:

    Thiện Tâm (01-07-2022)

Thông tin chủ đề

Users Browsing this Thread

Hiện có 1 người đọc bài này. (0 thành viên và 1 khách)

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình
  •