CỘI NGUỒN TRUYỀN THỪA
Tác Giả: Nguyệt Khê Thiền Sư
__________________________________________________ ______________________________________


43/ Dụng Công Lầm Nhận “Bình Thường Tâm Là Đạo”:

Triệu Châu hỏi Nam Tuyền: Thế nào là đạo?
Tuyền nói: Bình thường tâm là đạo.
Châu nói: Có xu hướng chăng?
Tuyền nói: Tính hướng thì sai.
Châu nói: Chẳng tính sao biết là đạo?
Tuyền nói: Đạo chẳng thuộc biết, chẳng thuộc không biết; biết là vọng giác,
không biết là vô ký. Nếu chơn đạt đến cái đạo “chẳng tính” thì giống như
không, mênh mông trống rỗng, đâu có thể cưỡng cho là đúng sai ư!
Châu ngay đó đại ngộ.

Lời “Bình thường tâm là đạo” của Nam Tuyền, ý nói sau khi kiến tánh, khởi
niệm động niệm đều là Phật tánh, đứng, nằm, ngồi, mặc áo, ăn cơm, cuộc
sống hằng ngày đều là chơn như, ấy là cảnh giới sau khi chứng ngộ. Nay
người ta hiểu lầm câu “Bình thường tâm là đạo” tức là bình bình thường
thường để qua ngày, bình bình thường thường làm một người tốt, chẳng làm
thiện, chẳng tạo tác, mặc kệ tùy duyên uổng qua một đời tức là ngộ đạo, như vậy
khác chi người lời biếng, ăn no suốt ngày chẳng làm việc gì! Thật đáng thương xót!




----------


44/ Dụng Công Lầm Nhận “Trực Tâm Là Đạo Tràng”:

Kinh Duy Ma cật nói: “Trực tâm là đạo tràng”, ý nói sau khi kiến tánh, khởi
tâm động niệm đều là Phật tánh hiện hành, chỉ một tâm ngay thẳng chẳng
biến đổi. Kinh Pháp Bảo Đàn nói: “Nếu trong tất cả nơi, đi, đứng, nằm, ngồi,
chỉ một tâm ngay thẳng, là đạo tràng chẳng động, là Tịnh độ chơn thật, gọi
là Nhất hạnh tam muội”. Người đời sau hiểu lầm cho con người chỉ cần ngay
thẳng tức là ngộ đạo, ấy là sai lầm.