CỘI NGUỒN TRUYỀN THỪA   Tác Giả: Nguyệt Khê Thiền Sư
__________________________________________________  ______________________________________
12/ Tham Thiền Lầm Nhận Lý “Sâu Xa Mịt Mù, Trong Đó Có Tinh” Của Lão Tử Là Thiền Tông:
Nhiều người cho rằng chơn không diệu hữu, diệu hữu chơn không, tĩnh tĩnh
tịch tịch, tịch tịch tĩnh tĩnh, chẳng chấp hữu chẳng chấp vô, cũng chẳng chấp
phi hữu, cũng chẳng chấp phi vô, chẳng khởi niệm cũng chẳng dứt niệm, tựa
như hữu mà phi hữu, tựa như vô mà phi vô, khởi niệm động niệm chẳng bị
ngoại duyên xoay chuyển, cho đó là đạo lý của Thiền tông. Kỳ thật là đạo lý
của Lão Tử nói: “Thể của Đạo mập mờ nhấp nhoáng, trong đó có tượng,
mập mờ nhấp nhoáng trong đó có vật, sâu xa mịt mù, trong đó có tinh”, còn
“chẳng chấp hữu, chẳng chấp vô, chẳng chấp phi hữu, chẳng chấp phi vô” là
đạo lý của Bà La Môn, hoàn toàn là tác dụng của bộ não, có sanh diệt luân
hồi, chẳng phải phương pháp tham thiền.
13/ Tham Thiền Nhận Lầm Ba Thứ Pháp Môn Dụng Công Của Giáo Môn Là Thiền Tông:
Ba thứ pháp môn của giáo môn tức là Thiền quán Sa ma tha, Tam ma bát đề
và Thiền na. Sa ma tha dịch là tịch tịnh, Tam ma bát đề dịch là nhiếp niệm,
Thiền na dịch là tịnh lự. Ba thứ thiền quán này ở trong kinh Viên Giác, Phật
đã có giải thích rất kỹ càng, dù trong kinh Viên Giác có nói: “Ba pháp môn
này mười phương Như lai do đó thành Phật, mười phương Bồ tát đủ thứ
phương tiện, tất cả đồng dị, đều nương theo ba thứ sự nghiệp này, nếu được
viên chứng tức thành Viên giác”, ấy chỉ là nói cách tu trong phạm vi giáo
môn, nên chính trong kinh này có nói “Chỉ trừ người đốn ngộ, và Xiển đề
chẳng tin”, nói chỉ trừ người đốn ngộ tức là chỉ trừ Thiền tông đốn ngộ,
chẳng phải giáo môn, nên xưng giáo ngoại biệt truyền.