DIỄN ĐÀN PHẬT PHÁP THỰC HÀNH - Powered by vBulletin




Cùng nhau tu học Phật pháp - Hành trình Chân lý !            Hướng chúng sinh đi, hướng chúng sinh đi, để làm Phật sự không đối đãi.


Tánh Chúng sinh cùng Phật Quốc chỉ một,
Tướng Bồ Đề hóa Liên hoa muôn vạn.

Hiện kết quả từ 1 tới 10 của 113
  1. #1
    Ban Điều Hành Avatar của hoangtri
    Tham gia ngày
    May 2015
    Bài gửi
    2.234
    Thanks
    740
    Thanked 630 Times in 296 Posts
    GIẢI THOÁT TỰ NHIÊN
    GIỚI THIỆU VÀ CÁC CHUẨN BỊ
    __________________________________________________ ______________________________________

    Chúng ta phải chịu đựng như thế nào? Chúng ta đau khổ qua sự tham gia trong hành động bất thiện. Đau khổ là kết quả tự nhiên của hành động bất thiện. Về mặt tương quan giữa việc làm và hậu quả của nó được gọi là luật nhân quả, kết quả của hành động bất thiện là đau khổ, và kết quả của đạo đức là hạnh phúc. Do vậy, chính chúng ta là người trừng phạt chính mình. Chính chúng ta phải chịu sự trừng phạt vì hành động của chúng ta. chúng ta đang kinh nghiệm kết quả tự nhiên của hành động mình. Không có tác nhân bên ngoài trừng phạt hay khen thưởng chúng ta. Tất cả các bạn nghĩ sao?

    Liên quan đến hoàn cảnh giữa người Tây Tạng và chế độ Cộng Sản Trung Quốc, người Tây Tạng trong những kiếp trước của họ nếu không vi phạm các hành động bất thiện nào đó, thì họ sẽ không bị kinh nghiệm đau khổ mà chính quyền Trung Quốc bắt phải chịu. Không có bất thiện, thì không có đau khổ kế tiếp. Tương tự, với người Mỹ Bản Xứ, khi những người da trắng nhập cư bất hợp pháp đến từ nước Anh, Pháp, v.v.. tiếp quản và phạm mọi hành động hung bạo lên người Mỹ Bản Xứ ở đây, nếu những người Mỹ Bản Xứ này không phạm các hành vi bất thiện trong các kiếp trước của họ thì họ sẽ không bị kinh nghiệm đau khổ áp đặt lên họ bởi những người nhập cư đến từ Châu Âu. Nếu bạn tin vào nghiệp, thì đó là vấn đề. Nếu không tin vào nghiệp, thì mọi thứ đều trôi qua.

    Về mối liên hệ giữa hành vi và hậu quả của nó, không có cái gì bị tiêu mất. Không hành động nào – lành mạnh hay không lành mạnh, đạo đức hay phi đạo đức – mà không có hậu quả của nó. Trong hoàn cảnh hiện tại, rất dễ suy nghĩ rằng chúng ta có thể tránh khỏi nhiều điều và hành động bất thiện của chúng ta là vô nghĩa vì chúng ta không bị kinh nghiệm những hậu quả của nó. Trong thực tế, đây là một sai lầm. Chẳng hạn, nếu người Mỹ Bản Xứ không gây tổn hại lên chúng sanh khác trong các kiếp trước, thì chính họ sẽ không bị kinh nghiệm đau khổ. Điều này cũng tương tự cho người Tây Tạng. Tự thân toàn bộ chu trình sẽ kéo dài mãi mãi. Khi người Châu Âu da trắng xâm chiếm và gây ra đau khổ to lớn cho người Mỹ Bản Xứ, họ phạm những hành động hết sức bất thiện thì họ sẽ kinh nghiệm hậu quả trong những kiếp tương lai, thậm chí có thể ngay bây giờ. Trong cách này, chu trình hiện hữu là vĩnh cửu, và nó là lý do Đức Guru Rinpoche đã nói, “ Dù cái thấy của Ta bao la như hư không, khi bản chất của hành động và hậu quả của nó xảy đến, Ta rất tỉ mỉ kỹ tính giống như tinh bột của lúa mạch.” Nếu lơ là trong việc làm như vậy, thì chúng ta không phải Phật tử, hoặc ít nhất thì rất khó để vừa là Phật tử và vừa cư xử một cách tắc trách.

    Tôi được thỉnh cầu ban các giáo lý này. Khẩn cầu các giáo lý như vậy thật là tốt, và rất tốt cho bạn áp dụng giáo lý này vào thực hành. Nó rất tốt cho bạn để có được tri kiến về những lý thuyết và thực hành này, nhưng bạn cũng nên nhớ mục tiêu của tất cả điều này là gì. Mục đích của tri kiến là gì? Mục đích của thực hành là gì? Nếu thật sự thực hành đầy đủ trong cuộc đời bạn là tám mối quan tâm thế gian, thì trong thực tế bạn sẽ không trên con đường dẫn đến trí tuệ. [6] Nó sẽ không dẫn đến sự uyên bác hoặc trở thành một hành giả. Nếu trong thực tế, bạn chỉ thực hiện tám mối quan tâm thế gian, thì bạn không khác với các chính trị gia ở Mỹ và khắp thế giới. Họ cũng học hỏi rất nhiều. Họ rất thông minh, rất trí thức, và thực hành nhiều; nhưng những gì họ thực hành chỉ là tám mối quan tâm thế gian, và bạn trở nên không khác với họ. Trong việc học và thực hành tám mối quan tâm thế gian, chúng ta phải thực sự nhìn vào bên trong mình. Chúng ta phải tự biết mình và có được tri kiến này qua việc tự xem xét nội tâm. Về mặt lắng nghe, suy nghĩ, và thiền định, chúng ta phải kiểm tra để chắc chắc thực hành của chính mình là trong sạch. Thật vô ích khi dùng ngón tay mình chỉ vào người khác và nói, “Ồ, hãy nhìn xem người đó bị đi lạc ra sao, và người này đang dính mắc vào tám mối quan tâm thế gian.” Không có quan điểm trong đó, và, dĩ nhiên, phản ứng chúng ta nhận được từ người này khi làm điều đó là, “Hãy để tôi yên” hoặc, “Hãy lo việc của bạn đi”. Để học điều này, chúng ta phải học về chính mình. Hãy để người khác một mình, đừng dính vào họ.

    Trong số các hành giả Tây Tạng của đạo Phật hay trong số các Phật tử trên khắp thế giới, có nhiều người mà trong thực tế lại dính líu rất nhiều vào tám mối quan tâm thế gian. Cho đến khi việc thực hành tâm linh chúng ta bị pha trộn và nhiễm độc bởi tám mối quan tâm thế gian, thì điều này giống như rót thuốc độc vào Trung Đạo. Để cho thực hành tâm linh chính mình bị pha trộn và nhiễm độc, tri thức chúng ta đạt được của Giáo Pháp trở thành lãng phí; và nỗ lực to lớn áp dụng trong thực hành Pháp cũng trở nên vô ích. Vì lý do này, hãy xem xét cẩn thận điều này. Hãy kiểm tra sự hiểu biết và thực hành của chính bạn để thấy rằng nó thoát khỏi tám mối quan tâm thế gian này.


    Om Mani Padme Hum !

  2. #2
    Ban Điều Hành Avatar của hoangtri
    Tham gia ngày
    May 2015
    Bài gửi
    2.234
    Thanks
    740
    Thanked 630 Times in 296 Posts
    GIẢI THOÁT TỰ NHIÊN
    GIỚI THIỆU VÀ CÁC CHUẨN BỊ
    __________________________________________________ ______________________________________

    ĐỘNG CƠ

    Bất cứ loại thực hành nào chúng ta dấn thân vào – nghe, suy nghĩ, hay thiền định – chúng ta cần động cơ đúng đắn. Loại động cơ gì? Nếu xem xét lại cuộc sống chúng ta từ lúc rất sớm, từ thuở thơ ấu đến nay, và xem lại hành động về thân, khẩu, và ý của mình, chúng ta có thể tự hỏi, “Làm những hành động như vậy có giá trị gì? Chúng có bất cứ lợi ích nào không?” Chúng có thể không lợi ích, hoặc có thể có một số lợi ích thế gian. Nhưng trong lúc sinh ra một phần nhỏ lợi ích thế gian, các hành động này chỉ thực sự làm chúng ta lang thang mãi mãi trong luân hồi. Tuy nhiên, về mặt hành động như nguyên nhân cho việc chúng ta thành tựu hai thân Phật [7] – Rupakaya (Sắc Thân) vì lợi ích của người khác, và Dharmakaya (Pháp Thân) cho lợi ích chính chúng ta – dường như rất có khả năng rằng các hoạt động này cho đến giờ vẫn chẳng làm được gì.

    Tại sao điều này có ý nghĩa? Vì tất cả chúng ta dù muốn hay không, đều phải chết, đây là định mạng của chúng ta; và trên hết là chúng ta chẳng kiểm soát được. Chúng ta không thể kiểm soát được mình sẽ chết ra sao. Tôi hoàn toàn cam đoan rằng tôi cũng không có được sự kiểm soát như vậy. Tôi không kiểm soát được vào lúc chết, và tôi nghi ngờ về việc bạn sẽ có khả năng kiểm soát. Tôi đưa ra kết luận này dựa trên cơ sở gì? Hãy nhìn vào cuộc sống hàng ngày của chúng ta. Về việc mà chúng ta có bất cứ sự kiểm soát nào trên ba độc; bám luyến, thù hận, và ảo tưởng hay không? Có phải ba độc này thống trị hành động của chúng ta từ ngày này sang ngày khác? Thậm chí nếu chúng ta có một số kiểm soát trên tâm thức và hoạt động của mình vào ban ngày, thì vào ban đêm chúng ta có kiểm soát gì trong trạng thái mộng? Chúng ta thực sự hoàn toàn có bất cứ sự kiểm soát nào không? Nếu không kiểm soát được vào ban ngày và ban đêm, thì trên nền tảng gì chúng ta có thể tưởng tượng rằng mình có một số kiểm soát khi cuộc sống này kết thúc và lúc chúng ta lang thang trong trạng thái Bardo? Điều này là đúng cho tất cả chúng ta. Chúng ta đều không có kiểm soát như nhau. Chúng ta không có bất kỳ loại tự quản nào trên cuộc sống mình, và có nhiều minh họa về điều này mà chúng ta có thể thấy chung quanh mình trong xã hội con người. Chẳng hạn, người ta vẫn hút thuốc lá dù biết rằng nó dẫn đến ung thư phổi cũng như rất nhiều dạng bệnh tật khác. Bạn bè và người thân của họ có thể van nài, “Xin hãy ngưng hút thuốc, chúng tôi muốn bạn sống lâu,” và thậm chí có thể họ muốn ngừng, nhưng họ vẫn không kiểm soát được. Trong cách tương tự, chúng ta có thể bị nghiện rượu, và người ta nói, “Ồ, xin hãy ngưng uống. Nó rất hại.” Có thể ta cũng muốn ngưng, nhưng không có năng lực quyết tâm và cũng không có sự kiểm soát.

    Nói gần hơn một chút về Giáo Pháp, chúng ta thấy rằng nhiều người nói, “Ồ, tôi đang thực hành Pháp.” Tuy nhiên khi đi thẳng vào cụ thể, chúng ta không thực hành Pháp. Chúng ta chỉ nói về thực hành Pháp khi hoàn cảnh tương lai thích hợp hơn, mà trong khi chờ đợi, chúng ta hết sức bận rộn. Tôi không buộc tội bạn, tôi cảm thấy bản thân tôi cũng trong hoàn cảnh tương tự. Ngoài điều này, tôi có những học trò mà tôi đã nghe khoảng hơn hai mươi năm trước, họ nói, “Vậy thì, điều trước hết là tôi đạt được hoàn cảnh tài chính vững chắc. Tôi kiếm tiền và rồi tôi có thể làm các việc khác.” Nhiều thập niên đã trôi qua, và tôi nhìn lại những người đó. Nhìn chung họ đều trong hoàn cảnh như trước. Họ không đạt được vững chắc về tài chính mà họ tìm kiếm. Những gì họ làm trong lúc chờ đợi là tích lũy nhiều việc làm bất thiện.

    Các chủ đề này xứng đáng cho chúng ta xem xét kỹ lưỡng. Ta nên nghe và suy nghĩ về chúng. Trong lúc biết điều này và có được một số hiểu biết về sự phân biệt giữa thiện và bất thiện, nếu chúng ta dấn thân vào điều bất thiện – biết rằng nó sẽ có hại cho chính bạn và người khác – điều này giống như nhận ra rằng bạn có một ly thuốc độc mà vẫn uống nó. Tình hình đúng như vậy. Đó là, từ lúc này đến lúc khác khi chúng ta dấn thân vào các hoạt động bị ba độc hay năm độc[8] thống trị, thì những hoạt động này dẫn dắt đến chu trình sinh tử bất diệt của chính chúng ta.

    Các vị Thầy tâm linh vĩ đại của quá khứ đã ra đi. Sự vô thường đã mang lại tổn thất của nó và các Ngài đã viên tịch. Tương tự, vua chúa, kẻ giàu và người nghèo, người đẹp và xấu, tất cả đều phải chết. Tất cả họ đều là chủ thể của thực tại vô thường và cái chết này. Đưa ra thực tại của hiện hữu con người này, ai có thể bảo đảm rằng chúng ta không phải đối mặt với cái chết? Ai có thể bảo đảm cứu chúng ta thoát khỏi hậu quả của hành động mình? Ai có thể bảo đảm cứu chúng ta thoát khỏi thực tại của vô thường? Không một ai có thể cho các bảo đảm này, chẳng phải con người hoặc chư Thiên.


    Om Mani Padme Hum !

  3. The Following User Says Thank You to hoangtri For This Useful Post:

    hoatihon (10-25-2020)

  4. #3
    Ban Điều Hành Avatar của hoangtri
    Tham gia ngày
    May 2015
    Bài gửi
    2.234
    Thanks
    740
    Thanked 630 Times in 296 Posts
    GIẢI THOÁT TỰ NHIÊN
    GIỚI THIỆU VÀ CÁC CHUẨN BỊ
    __________________________________________________ ______________________________________

    Vì những lý do này, đó là sự cần thiết cho việc thực hành Giáo Pháp thật sự, và thời gian thực hiện là ngay bây giờ. Đừng để chậm trễ, đừng bào chữa. Nếu bị thua vì chần chừ, chúng ta là người bị mất mát. Không phải là vị thầy tâm linh chúng ta. Không phải đạo Phật. Không phải trung tâm Pháp. Không phải bất cứ gì khác. Chúng ta là người bị mất mát nếu chần chừ theo cách đó. Nhân tiện, điều quan trọng là nhận ra rằng cách lắng nghe Giáo Pháp khác với việc tham dự các loại giáo lý khác. Ví dụ, trong trường trung học hay đại học, người ta đòi hỏi một phương thức khác. Cái gì thích hợp cho cái khác này, bối cảnh thế tục không thích hợp ở đây. Trong bối cảnh thỉnh cầu và lắng nghe Giáo Pháp, điều quan trọng là hãy để tâm bạn chậm lại. Hãy để tâm bạn ngơi nghỉ và tham dự giáo lý với sự quan tâm, với sự tự xem xét.

    Trở lại với chủ đề động cơ, tôi đã nói rằng tất cả chúng ta đều được chào đón để lắng nghe và học tập các giáo lý này nếu các bạn có động cơ lành mạnh. Thậm chí cả những người chưa quy y nơi Phật, Pháp, và Tăng cũng được chào đón học hỏi giáo lý này nếu muốn áp dụng vào thực hành. Tôi tôn trọng những người này, và tôi tôn trọng những người thọ và gìn giữ nguyện quy y. Tôi tôn trọng cả hai. Nếu có những người khác, vì tò mò hay nhàn rỗi, tự hỏi, “Chuyện gì đang xảy ra?” tôi không tôn trọng thái độ này, và những người đó không được chào đón để học hỏi giáo lý này, dù gián tiếp hay trực tiếp. Hãy làm những việc khác, đây không phải công việc của bạn. Với những người có động cơ tốt, tôi tin bạn muốn học hỏi Giáo Pháp và cũng muốn áp dụng nó vào thực hành, nên tôi cũng rất vui được giúp đỡ cho bạn. Tôi rất vui với việc trả lời cho những khao khát và quan tâm của bạn. Trong thực tế, điều này cũng giúp cho tôi. Khi tôi đối diện với cái chết, giáo lý này cũng là điều lợi ích cho tôi.

    Có một số động cơ đúng. Bạn có thể có rất nhiều động cơ cao quý, rộng rãi như trong Mahayana. Điều này rất tốt. Tuy nhiên, ngay cả nếu bạn chỉ nỗ lực để giải thoát chính bạn khỏi đau khổ, thì điều này cũng đủ. Song, bạn nên đi vượt lên động cơ đầy đủ đó. Động cơ bây giờ nên phát triển là mong ước toàn giác cho chính bạn và lợi ích người khác. Với động cơ đó, hãy học các giáo lý này và áp dụng vào thực hành thiền định. Nói chung, có ba loại động cơ: lành mạnh, không lành mạnh, và trung lập. Trong số ba cái này, chúng ta bắt buộc phải phát sinh động cơ đạo đức. Đó là điều quan trọng để chúng ta không rơi vào thói quen cũ.

    Ở phương Tây, từ lúc nhỏ, nhiều người trong chúng ta được dạy phải tốt như thế nào; và chúng ta đề cao mọi loại sự việc. Khi học xong, chúng ta được đề cao về mọi khía cạnh của tình huống, và kết thúc với sự trưởng thành hư hỏng. Khi chúng ta già, thân thể bắt đầu suy yếu, và những gì trông tốt đẹp bắt đầu tàn lụi. Vào lúc đó, nhiều người chúng ta có thể bị một ít kích động về việc mất những gì mà người ta đề cao trong một thời gian dài, và chúng ta áp dụng rất nhiều nỗ lực để duy trì những tính chất tốt đẹp bên ngoài. Trong quá trình, chúng ta có khuynh hướng dính mắc vào tất cả ba độc của tâm: tham, sân, và si. Chúng ta có thể áp dụng mọi loại phương tiện để cố chống lại thân thể bị hư hoại dần dần. Thậm chí một số có thể tính toán đến việc phẫu thuật tạo hình, tất cả điều này chỉ để duy trì vẻ đẹp thân thể. Bất luận thế nào, mọi nỗ lực mà chúng ta áp dụng đều biểu lộ tự-bám chấp, đó là nền tảng của vô minh, và hành động được thúc đẩy bởi sự tự-bám chấp như vậy không thích hợp cho giáo lý này.

    Thông thường, khi người phương Tây tiếp nhận giáo lý, họ rất hăng hái ghi chú hoặc ghi âm buổi giảng dạy, để có thể lưu trữ khi về nhà họ. Sau đó đem chia sẻ với người khác; họ sẽ kể với bạn bè về buổi giảng, và sau khi làm như vậy, họ hoàn toàn vứt bỏ, để giáo lý trong các ghi chú và băng từ trong phòng tắm cùng với những cuộn giấy vệ sinh. Điều này là vô ích, thay vì dẫn đến giải thoát và giác ngộ, vốn là mục đích chân thực của giáo lý, kiểu thiếu tôn kính này chỉ dẫn đến việc tái sanh vào cõi thấp. Bạn có thể chia sẻ giáo lý này với người có mong ước tha thiết áp dụng chúng vào thực hành, tối thiểu cũng vì lợi ích cho chính bản thân họ, và cao quý nhất là cho lợi ích của tất cả chúng sanh. Bạn không nên chia sẻ với người không tôn kính giáo lý hoặc không tin tưởng. Nếu bạn dạy những người này, sẽ dẫn đến việc bị tái sanh vào cõi đau khổ.

    Hãy tôn kính giáo lý này, đây là điều tôi yêu cầu bạn, nếu không muốn chú ý đến tôi, thì đó là việc của bạn. Ngoài ra, bạn phải chia sẻ giáo lý một cách cẩn thận. Về mặt động cơ, một điểm khác bạn nên suy xét là vô số chúng sanh khắp không gian đều mong muốn hạnh phúc và thoát khỏi đau khổ như bạn. Khao khát nhận được giáo lý này về sáu tiến trình chuyển tiếp và áp dụng chúng vào thực hành để tất cả chúng sanh khắp hư không có thể đạt được giải thoát và toàn giác.

    Để học cách lắng nghe Giáo Pháp đúng đắn, Tôi đề nghị bạn nên đọc chương đầu tiên quyển Lời Vàng của Thầy Tôi. Đặc biệt với những người có phần mới với Phật giáo Tây Tạng. Hãy đọc sách này và trở nên quen thuộc với nó. Ngày nay, đó là sự quan tâm đáng kể trong việc học tập Atiyoga, đó là giáo lý và thực hành tuyệt đỉnh của chín yana trong Phật giáo. Nếu bạn khao khát tiếp nhận giáo lý rất thâm sâu và cao cấp này, việc không hiểu được cách lắng nghe Pháp đúng đắn như thế nào là điều đáng hổ thẹn. Nó là việc cư xử của Giáo Pháp. Để minh họa điều này, His Holiness Dudjom Rinpoche có lần đã kể một câu chuyện về một nhà sư già đi hành cước và cần một nơi để trọ. Ông đến nhà một phụ nữ lớn tuổi và yêu cầu được trọ một đêm, đây là một phong tục phổ thông ở Tây Tạng. Bà sắp đặt cho ông nghỉ qua đêm và phục vụ một ít trà đen. Tuy nhiên trà mà bà đưa cho ông chẳng có muối cũng không có bơ, là hai thứ mà người Tây Tạng thường cho vào trà, nên không đúng hương vị trà thực sự của Tây Tạng. Vị sư già nếm trà, và rất khó chịu và nói, “Trà này chẳng hề có chút muối nào, huống hồ là bơ! Nên ném nó ra ngoài!” và ông ta quăng chén trà qua cửa sổ. Bà lão thấy ông phản ứng, bà nói, “Ồ, nhà sư tôn quý, xét về phép xã giao và phản ứng của ông, dường như cách cư xử của ông thậm chí chẳng có mùi vị của mười sáu phép xã giao của thế gian, huống hồ là Giáo Pháp. Vậy, tôi cũng ném ông ra ngoài!” Có những cách lắng nghe giáo lý đúng đắn, và đây là việc cư xử của Giáo Pháp.

    Trẻ em chắc chắn cũng được chào đón để lắng nghe và học tập giáo lý. Chúng có được lợi ích về tiếp nhận giáo lý ngay cả nếu chúng chưa có thể thực sự áp dụng vào thực hành ngay bây giờ. Cũng tương tự như khi trẻ em tham dự nhận lễ quán đảnh tantric. Chúng được ban phước của sự nhập môn ngay cả nếu chúng chưa thục sự tiếp nhận hoặc có trách nhiệm về samaya (giới nguyện). Samaya cho trẻ em không bị hư hoại cũng không phải giữ gìn. Tôi yêu thích trẻ em. Nên là một trường hợp tách biệt cho chúng. Hoàn cảnh của chúng là khác biệt, và chúng không có bám luyến sâu rộng như biển. Chúng không có kiêu mạn như núi lửa. Là người lớn, chúng ta phải có trách nhiệm nhiều hơn.


    Om Mani Padme Hum !

  5. #4
    Ban Điều Hành Avatar của hoangtri
    Tham gia ngày
    May 2015
    Bài gửi
    2.234
    Thanks
    740
    Thanked 630 Times in 296 Posts
    GIẢI THOÁT TỰ NHIÊN
    GIỚI THIỆU VÀ CÁC CHUẨN BỊ
    __________________________________________________ ______________________________________


    1

    Các Thực Hành Chuẩn Bị Cho Việc Hàng Phục
    Dòng Tâm Thức Chính Bạn

    Bây giờ chúng ta đến các thực hành chuẩn bị, đó là cốt lõi thật sự của thực hành Pháp. Đây không phải là thời gian để đi tắt. Chúng ta đã đi tắt từ thời luân hồi vô thủy, và điều này dẫn đến sự hiện hữu kéo dài mãi mãi trong sinh tử của chính chúng ta. nếu chúng ta đi tắt trong hiện tại như đã từng đi trong quá khứ, thì trong tương lai chúng ta chỉ tiếp tục lang thang trong sinh tử. Do vậy, lắng nghe, học tập kỹ lưỡng và áp dụng giáo lý vào thực hành là rất quan trọng. Nếu không làm như thế mà nghĩ rằng bạn có thể giảng dạy giáo lý này cho người khác, thì thật hổ thẹn. Bạn đã phá sản. Tất cả giáo lý này đều là giáo lý Atiyoga, và không nên đối xử hời hợt hoặc thiếu trang trọng theo kiểu đó. Với những ai đang dự định lướt qua sáu tiến trình chuyển tiếp, nếu bỏ qua thực hành chuẩn bị thì bạn thật sự tạo sai lầm và làm mất toàn bộ điểm quan trọng.

    Sự giới thiệu này liên quan đến các thực hành chuẩn bị để hàng phục dòng tâm thức bạn, và điều này bắt đầu bằng một cầu nguyện.

    Những Thực Hành Chuẩn Bị Để Điều Phục Dòng Tâm Thức Bạn.

    Với niềm tin và sùng kính, con thầm đảnh lễ
    Đến Pháp Thân Phật nguyên thủy Phổ Hiền,
    Báo Thân, chư Bổn Tôn quang vinh hiền minh và phẫn nộ,
    Và đến Hoá Thân, Đức Liên Hoa Sanh.


    Trước tiên, mục đích của tiêu đề hay tên của bản văn là gì? Có rất nhiều lý do. Trước hết, chỉ nhìn đề tựa của bản văn, một người thông thạo Giáo Pháp sẽ có một ý thức rất rõ về những gì bản văn nói từ đầu đến cuối. Đề tựa giúp người ta xếp đặt bản văn nằm trong số ba yana và nhận ra là loại giáo lý gì.

    Lấy một ví dụ tương tự, điều này giống như bạn có một loại thuốc được dán nhãn tên hiệu, thành phần, và lợi ích. Đó là mục đích của tiêu đề bản văn cho người am tường. Với người không học nhiều, tiêu đề của bản văn tối thiểu cũng cho họ một số ý niệm rằng nó có thể là một bản văn Đại Thừa. Họ sẽ có một số ý niệm về nội dung bản văn, dù họ sẽ không hoàn toàn nắm được văn cảnh và ý nghĩa của nó. Thứ ba là, khi có tiêu đề của bản văn, tối thiểu bạn sẽ biết tìm kiếm nó như thế nào.

    Theo sau đề tựa là một kính lễ bốn dòng. Kính lễ để làm gì? Rõ ràng, có nhiều loại kính lễ: có thể là kính lễ đến guru (đạo sư), đến Bổn Tôn đã chọn, và nhiều vị khác. Mục đích của điều này là gì? Có rất nhiều lý do bao gồm sự kính lễ ở đầu bản văn. Một là bằng việc bày tỏ sự tôn kính, tác giả đang xin phép các bậc giác ngộ để soạn thảo tác phẩm sau đây. Nó cũng bao gồm sự kêu cầu một ban phước từ các bậc giác ngộ, và nhất là tác phẩm được bàn bạc có thể đạt thành tựu cao nhất và được hoàn tất. Nó cũng được dùng để cầu nguyện rằng giáo lý sắp soạn thảo có thể lợi ích cho chúng sanh và cho sự bảo tồn Giáo Pháp.

    Kế tiếp, điều mà truyền thống chúng ta gọi là “cam kết để soạn thảo bản văn”, qua đó tác giả lập một cam kết để ban giáo lý này. Một lần nữa, lý do nào mà tác giả lập cam kết soạn thảo bản văn này? Nếu đây là một tác giả có tinh thần thế gian, hiện đại, thì sự soạn thảo có thể được làm vì mục đích lợi nhuận. Điều này không phải là trường hợp của các bậc vĩ đại đã soạn thảo bản văn như vậy. Ngoài ra, động lực của các Ngài là điều mà họ muốn soạn thảo bản văn đều vì lợi ích của chúng sanh và lợi ích của Giáo Pháp. Cũng giống như trường hợp chọn Bổn Tôn: bạn chọn Bổn Tôn của mình; và, với sự lựa chọn đó cũng có sự cam kết để thực tế hóa vị Bổn Tôn đó. Trong tiến trình này, khi lập cam kết, chẳng hạn như bạn có thể tự phát sinh như Đức Văn Thù. Sau đó, bạn đem Ngài vào hành động. Đó là một lộ trình. Một lộ trình khác là bạn đơn giản chỉ khẩn cầu sự ban phước của Đức Văn Thù có thể đi vào bạn để bạn có thể đem tác phẩm này đến tột đỉnh của nó. Mục đích chủ yếu khác cho sự cam kết ban đầu là để tác phẩm có thể đưa đến tột đỉnh, để nó có thể được làm tốt, và nó có thể làm tốt vì lợi ích của người khác. Do vậy, chúng ta thấy rằng tất cả mấu chốt này đều nằm trên động cơ của các vị, và sự quan trọng của nó đúng ngay từ lúc khởi đầu. Giống như chúng ta thường tụng niệm “vì lợi ích của tất cả chúng sanh khắp hư không” và sau đó đem vào bất cứ thực hành nào, như đã làm trong thực hành hàng ngày của chúng ta, thì đây là trường hợp trong việc soạn thảo một bản văn. Động cơ là sự khởi đầu hết sức quan trọng.

    Tùy theo năng lực cầu nguyện, những hướng dẫn dựa trên kinh nghiệm về các tiến trình chuyển tiếp
    Được hiển lộ vì lợi ích của những đệ tử đang rèn luyện dòng tâm thức họ.
    Trong đây, đó là những thực hành chuẩn bị, thực hành chính và kết thúc;
    Và các hướng dẫn tiệm tiến ở đây trong thực hành chuẩn bị
    Sẽ được trình bày rõ ràng cho những người kém thông minh,
    Với sự giới thiệu và thực hành tùy theo truyền thống của vị Guru.

    Ở đây, tác giả nói rằng điều này không chỉ do sự tạo tác chính Ngài. Mà nó phù hợp với truyền thống của vị Guru; và ngụ ý rằng sẽ quay về với Đức Vajradhara (Kim Cương Trì), Đức Phật nguyên thủy.

    Có nhiều ý nghĩa trong câu đơn giản, “trình bày rõ ràng”. Với một số bản văn, bạn có nguồn gốc, hay nguyên thủy, đề tài, cũng như nhiều luận giảng. Tất cả các luận giảng này giống như cành nhánh phát triển từ thân. Có thể chúng quá nhiều làm che khuất cả gốc rễ. Bạn bị lạc vào những chi tiết đó và không còn thấy gốc rễ. Đó có thể là một vấn đề. Tuy vậy, vẫn có vấn đề khác là khó có thể hiểu được bản văn vì nó quá súc tích. Khi nói “được trình bày rõ ràng ở đây”, ngụ ý bản văn không thể quá sâu rộng làm bạn không thấy những gì thực sự về nó, và cũng không hoàn toàn quá súc tích khiến bạn không thể hiểu bản văn.

    Chủ đề ở đây được dạy dưới dạng sáu đề tài phổ biến: (1) suy niệm về những đau khổ của vòng luân hồi, (2) sự khó khăn có được cuộc sống làm người với rảnh rỗi và thuận lợi, và (3) thiền định về cái chết và vô thường là các thực hành chuẩn bị để điều phục dòng tâm thức bạn. Những thực hành chuẩn bị để rèn luyện dòng tâm thức bạn bao gồm: (4) Guru yoga, (5) Mantra 100 âm, và cuối cùng (6) sự hoạt động tâm linh của cúng dường Mandala.


    Om Mani Padme Hum !

  6. #5
    Ban Điều Hành Avatar của hoangtri
    Tham gia ngày
    May 2015
    Bài gửi
    2.234
    Thanks
    740
    Thanked 630 Times in 296 Posts
    GIẢI THOÁT TỰ NHIÊN
    GIỚI THIỆU VÀ CÁC CHUẨN BỊ
    __________________________________________________ ______________________________________


    SUY NIỆM NHỮNG ĐAU KHỔ CỦA VÒNG LUÂN HỒI

    Nếu bạn không suy nghĩ sự đau khổ của chu trình sinh tử, sự tan vỡ ảo tưởng với vòng sinh tử sẽ không sinh khởi. Nếu sự tan vỡ ảo tưởng về vòng sinh tử không sinh khởi, bất cứ Giáo Pháp nào bạn thực hành, đều không thể thoát khỏi cuộc sống này, sự tham lam và bám luyến của cuộc sống này không được kết thúc. Do vậy, suy niệm về những đau khổ của luân hồi là đặc biệt quan trọng.

    Khi bản văn bày tỏ sự đau khổ của luân hồi, là nhằm ám chỉ cái đầu tiên trong Bốn Chân Lý (Tứ Diệu Đế), Chân Lý của Đau Khổ (Khổ Đế). Những gì cần làm là nhận ra chân lý của đau khổ và nhận ra cách thức trong đau khổ này là gì. Đau khổ như thế nào? Đó cũng là điều cần phải nhận biết. Nếu không ảo tưởng của samsara sẽ không bị tan vỡ, không thiền định như vậy thì khuynh hướng tự nhiên của chúng ta là bám luyến vào luân hồi. Do đó, qua thiền định, chúng ta chống lại sự chấp bám vào vòng sinh tử. Không có những thiền định như vậy, bất cứ những hoạt động có mục đích tâm linh nào chúng ta tham gia bằng thân và khẩu đều vô ích, vì nó không có nền tảng. Do vậy, nó không giải thoát chúng ta khỏi đau khổ. Không có sự tan vỡ ảo tưởng về vòng sinh tử này, ngay cả nếu người ta dấn thân trong một số ra vẻ thực hành Giáo Pháp, thật ra đó không phải là Giáo Pháp đích thật. Không có sự thực hành Giáo Pháp đích thực, sẽ không có giải thoát và cũng không có bất kỳ giác ngộ nào.

    Nhiều người có thể phản ứng, tối thiểu là bên trong, rằng họ đã nghe về các thực hành chuẩn bị nhiều lần và hoàn toàn quen thuộc với chúng. Bạn có thể nghĩ mình biết về nó, nhưng trong thực tế có thể bạn không biết. Điều đó cho thấy gì? Bạn vẫn còn bám luyến vào samsara. Chính yếu tố bạn vẫn bám luyến vào vòng luân hồi này tự nó chứng tỏ rằng bạn không biết các chuẩn bị. Bạn không có được ý nghĩa thật sự từ thực hành chuẩn bị. Bạn chưa chuyển tâm thoát khỏi samsara. Nếu bạn nhìn kỹ về Bốn Suy Niệm Chuyển Tâm, [9] sự đau khổ của samsara được bàn luận ở đây. Chỉ nghe về chúng hay thực hành thiền định một ít không có nghĩa là bạn hiểu rõ điều này. Nếu hiểu được, bạn sẽ không bám luyến vào samsara. Nó rất minh bạch, mà chúng ta lại ở đây, chúng ta vẫn trong samsara. Chúng ta vẫn bám luyến vào samsara và lý do là chúng ta vẫn chưa hiểu rõ các chuẩn bị.

    Trước tiên, bạn hãy đi đến một nơi khiến sinh khởi việc làm tan các ảo tưởng. Nếu có thể, hãy đến một nơi hoang vắng, một nơi đổ nát điêu tàn, một cánh đồng cỏ khô xào xạc trong gió, hoặc một nơi đáng sợ, hay một nơi mà những người bệnh tật đáng thương, hành khất v.v.. mà trước đó là những người giàu sang sau đó rơi vào hoàn cảnh khó khăn. Nếu không thể, hãy đi đến một nơi cô tịch. Về phần tư thế của bạn, hãy ngồi trên một đệm thích hợp, xếp bằng một chân. Đặt chân phải trên đất, ép chân trái chống trên đất, đặt khuỷu tay phải trên đầu gối phải, áp lòng bàn tay chống lên má phải, và lòng bàn tay trái ôm đầu gối trái. Tư thế thất vọng này sẽ dẫn đến việc hoàn toàn chán nản.

    Sau đó với tâm suy niệm về những đau khổ của vòng sinh tử, và thỉnh thoảng miệng thốt ra những lời này để khơi dậy sự tỉnh thức của bạn “Than ôi! Than ôi! Khốn khổ thân tôi! Luân hồi sinh tử này là đau khổ! Niết bàn là hạnh phúc!” Hãy suy nghĩ theo cách này, “Ôi, tôi bị kẹt trong đau khổ của vòng luân hồi, giống như một hầm lửa, và tôi sợ hãi! Bây giờ là lúc đào thoát khỏi cuộc sống này. Sự đau khổ của ba trạng thái bất hạnh trong sinh tử là không thể chịu nổi, và nó thì vô tận. Những cơ hội cho hoan hỷ thậm chí không xảy ra dù trong một chốc lát. Bây giờ là lúc chuẩn bị đào thoát nhanh chóng.”


    Om Mani Padme Hum !

  7. #6
    Ban Điều Hành Avatar của hoangtri
    Tham gia ngày
    May 2015
    Bài gửi
    2.234
    Thanks
    740
    Thanked 630 Times in 296 Posts
    GIẢI THOÁT TỰ NHIÊN
    GIỚI THIỆU VÀ CÁC CHUẨN BỊ
    __________________________________________________ ______________________________________


    Hãy hình dung như vầy, “chu trình sinh tử này là một hầm lửa khổng lồ với sức nóng mãnh liệt. Nó sâu, rộng và cao. Trong một hầm lửa khủng khiếp như vậy, tôi la khóc vì bị mắc kẹt cùng với mọi chúng sanh khác trong luân hồi.” Diễn tả bằng lời điều này một cách nhiệt thành, với một giọng đau buồn, “Than ơi, tôi sợ hãi ở trong hầm lửa vĩ đại này của luân hồi. Từ thời vô thủy tôi vẫn bị thiêu đốt, và tôi sợ hãi.” Trong lúc bạn thốt ra những lời than vãn này, trong không gian trên hầm đó, hãy quán tưởng vị thầy tâm linh nguyên sơ của bạn, được trang hoàng với sáu loại trang sức bằng xương, trong tay Ngài cầm một móc câu bằng ánh sáng. Quán tưởng Ngài nói với bạn: “Than ôi! Sự đau khổ của luân hồi như một hầm lửa. Bây giờ là lúc thoát khỏi nó. Sự đau khổ của ba trạng thái bất hạnh của sinh tử là vô tận, và cơ hội cho hạnh phúc không xảy ra thậm chí chỉ trong chốc lát. Bây giờ là lúc thoát khỏi hầm lửa.”

    Chỉ nghe được những lời này, hãy phát khởi niệm tưởng, “Than ôi! Tôi đã bị mắc kẹt lâu dài trong hầm lửa đau khổ của chu trình sinh tử. Giờ đây, với những lời quan tâm của vị thầy tâm linh, tôi sẽ đào thoát khỏi sinh tử và cũng sẽ giải thoát mọi chúng sanh.” Ngay khi bạn phát sinh tinh thần tỉnh thức này, hãy quán tưởng móc câu trong tay vị thầy giữ lấy ngực bạn; và bạn lập tức được giải thoát vào cõi Sukhavati (cõi Tịnh Độ Cực Lạc). Ngay sau đó, một móc câu ánh sáng cũng xuất hiện trong tay bạn, và mọi chúng sanh trong hầm lửa lần lượt được bạn cứu. Hãy trang nghiêm trau dồi lòng bi cho tất cả chúng sanh trong sinh tử.

    Khi thiền định theo cách này, bạn nên áp dụng các giáo lý khác mà bạn đã tiếp nhận được trình bày sâu rộng hơn của những thực hành chuẩn bị, trong đó những loại đau khổ riêng biệt gắn liền vớisáu cõi luân hồi đều đã được dạy. Kết quả của thiền định như vậy là gì? Nó giúp tâm chúng ta chuyển khỏi sinh tử, và cũng giúp bạn tiến bộ trong việc trau dồi hai loại tinh thần tỉnh thức: tinh thần mong ước tỉnh thức và tinh thần mạo hiểm hướng đến tỉnh thức.

    Liên tục suy ngẫm theo cách ấy, về hầm lửa của chu trình sinh tử và suy nghĩ mọi đau khổ của luân hồi. Ngày và đêm, hãy mang điều này trong tâm không sao lãng. Một sutra trình bày, “Hạnh phúc không bao giờ hiện diện trên đầu mũi kim của luân hồi.” Do đó, hãy thiền định về các vấn đề của chu trình sinh tử cho đến khi sự tan vỡ ảo tưởng phát sinh. Một khi tâm bạn quay khỏi luân hồi mà bạn đã thiền định trên đó, bạn sẽ biết chắc sự cần thiết của Giáo Pháp; và kinh nghiệm thiền định sẽ sinh khởi như việc không còn thèm khát về cuộc sống này.

    Nếu tâm bạn không chuyển khỏi chu trình sinh tử, thì sự thiền định là vô nghĩa. Thiền định về điều này trong ba ngày, và sau đó trở lại. Nhờ thiền định về điều này trong lúc sống, tâm bạn sẽ rút khỏi luân hồi, và cuối cùng sẽ lên đến niết bàn. Hãy thực hành điều này! Sự thiền định về những đau khổ của luân hồi là giai đoạn đầu tiên trong Giải Thoát Tự Nhiên Qua Thiền Định: Các Hướng Dẫn Dựa Trên Kinh Nghiệm Về Tiến Trình Chuyển Tiếp.

    Khi bản văn sử dụng thuật ngữ “tất cả đau khổ của chu trình sinh tử,” điều này ám chỉ sự đau khổ của mọi loại chúng sanh trong samsara khắp sáu cõi. Một khi tâm bạn chuyển khỏi samsara, thì cách nói đơn giản như “Tôi sẽ thực hành Giáo Pháp” hoặc “Tôi cần phải thực hành Giáo Pháp” hay “Tôi muốn thực hành Giáo Pháp” sẽ thật sự là đúng. Mong ước của bạn sẽ đúng đắn và nó sẽ dẫn dắt bạn đến việc thực hành lắng nghe, suy nghĩ, và thiền định chân chính.

    Dù bạn thiền định tại nhà hay nhập thất, điều này là điểm để khởi đầu. Dạng thiền định này dẫn đến một nền tảng; và, nếu bạn trau dồi tốt, thì những gì theo sau nó rất có ý nghĩa. Bạn sẽ có kết quả tốt nếu xây dựng một nền tảng bền vững trong loại thiền định này nhằm chuyển tâm bạn khỏi samsara. Nếu làm điều này, bạn sẽ không giống như người hăng hái đoán trước “điều kế tiếp là gì” về mặt thực hành, như thể bạn là người đang xem phim và tự hỏi nó sẽ kết thúc như thế nào. Hơn nữa, bạn sẽ có một nền tảng vững chắc, và bạn sẽ tiến bộ tốt. Dù chúng ta thực hành Giáo Pháp lâu bao nhiêu, hoặc hai mươi năm, mười năm hay tám năm – hoặc giống như trường hợp của tôi, khoảng sáu mươi hay sáu mươi lăm năm – chúng ta đều có thể xem xét những gì thực sự phát sinh trong tâm chúng ta ngay lập tức. Chúng ta có nhận thức gì? Những nhận thức tâm linh vẫn chưa xuất hiện trong tâm của nhiều người, và bởi vì không nhận thức được mục đích nền tảng, chúng ta vẫn chưa giác ngộ. Đây là lý do tại sao chúng ta vẫn chưa đạt được mục đích của mình. Tại sao chúng ta không thành công trong việc hoàn tất sự tự-quan tâm của chính mình? Bởi vì chúng ta dốc sức làm nền tảng này chưa hiệu quả.

    Nếu tìm kiếm an bình cho tâm, chúng ta nên quan tâm đến những thực hành như vậy, vì bằng phương tiện này tâm chúng ta sẽ trở nên thăng bằng. Tinh thần tỉnh thức sẽ sinh khởi từ loại thiền định này, và nó cũng dẫn đến việc giảm đi phiền não trong tâm thức của chúng ta. Khi những hành giả của Pháp tìm thấy tâm họ thực sự chuyển hóa, là vì họ đã xây dựng một nền tảng vững chắc trong thiền định như vậy. Qua điều này, Giáo Pháp xuất hiện thật sự trong tâm. Ngược lại, nếu không có điều này, người ta có thể rất kiêu ngạo về kiến thức và kinh nghiệm, v.v.. của họ. Thái độ này giống như việc phá hủy sừng một con nai – thay vì để nó mọc ra trong một phô diễn đầy ấn tượng. Dù sao, tất cả điều này là một biểu hiện Giáo Pháp chỉ ở miệng và không có trong tâm người đó.


    Om Mani Padme Hum !

  8. #7
    Ban Điều Hành Avatar của hoangtri
    Tham gia ngày
    May 2015
    Bài gửi
    2.234
    Thanks
    740
    Thanked 630 Times in 296 Posts
    GIẢI THOÁT TỰ NHIÊN
    GIỚI THIỆU VÀ CÁC CHUẨN BỊ
    __________________________________________________ ______________________________________


    Đức Padmasambhava nói, “Thiền định về điều này trong ba ngày và sau đó thiền định trở lại.” Một số trong các bạn đã thiền định về điều này lâu hơn ba ngày. Song, đây là điều bạn có thể thiền định trong ba ngày, ba tháng, hoặc ba năm. Sau khi thành Phật, bạn chẳng cần thiền định về nó nữa. qua thực hành này, tâm chuyển khỏi samsara. Qua thực hành lắng nghe, suy nghĩ, và thiền định, cuối cùng bạn thật sự đạt đến nirvana (niết bàn). Bản chất đau khổ của samsara như thế nào? Điều đó có nghĩa gì? Điểm đầu tiên là nhận ra bản chất thực sự của tự thân samsara. Trên nền tảng đó bạn tìm ra nguyên nhân của samsara. Trong tiến trình này, việc phân biệt giữa nguyên nhân thật sự của hạnh phúc và nguyên nhân thật sự của phiền não hay đau khổ là rất quan trọng. Chỉ nói , “Ồ, tôi không thích bị đau khổ” hoặc “Tôi không thích samsara” là không đủ.

    Khi chúng ta nói về samsara, dường như nó là điều xấu. Samsara là gì? Bạn chỉ rõ điều gì khi muốn nhận dạng samsara? Nếu bạn tự hỏi samsara là ai, thì bạn có thể chỉ vào chính bạn. Mỗi người chúng ta là samsara của chính mình. Nó có khác hay giống chúng ta? Không thể tìm thấy nó ở phần nào khác với hiện hữu của chúng ta; chúng ta là người kinh nghiệm đau khổ; chúng ta là người kinh nghiệm hạnh phúc. Ngoài ra, chúng ta là người tạo ra samsara cho chính mình. Vậy samsara được tạo ra phải không? Đúng, và người tạo ra là chính chúng ta. Nó xảy ra như thế nào? Với phiền não của ba độc như tham, sân, và si, chúng ta tạo ra samsara. Bản chất của ba độc là ảo tưởng. Đó là cái tạo ra samsara của chúng ta.

    Tất cả chúng ta đều có bám luyến. Chúng ta chấp vào cái này sang cái khác. Tất cả chúng ta là chủ thể cho ganh tị, tất cả chúng ta đều có sân hận, và tất cả chúng ta đều có kiêu mạn; và bản chất của tất cả ba độc này là ảo tưởng. Đây là cái chúng ta có. Chúng ta sở hữu một phức hợp năm độc này. Bản chất của điều này là bám chấp vào một “bản ngã” có thật, nhưng trái lại, trong thực tế không có bản ngã vốn sẵn thực sự hiện hữu (vô tự tánh). Đó là một dạng ảo tưởng. Một dạng khác của ảo tưởng là là bám chấp nhị nguyên vào hiện hữu thực sự của chủ thể và đối tượng. Những thứ này đều là bản chất của ảo tưởng, đó là bản chất của tất cả năm độc.

    Giờ đây, chúng ta có một thân được tạo ra bởi bốn hay năm nguyên tố, và chính thân này là nền tảng của đau khổ. Trên cơ sở này, chúng ta dấn thân vào nhiều loại bất thiện khác nhau. Trong phạm vi phân loại mười phần, có ba bất thiện của thân, bốn của khẩu, và ba của ý. Đương nhiên không chỉ có mười bất thiện, mà mười cái này dẫn đến vô số bất thiện khác nhau. Tham gia vào sự bất thiện sẽ dẫn đến tái sanh trong nhiều trạng thái bất hạnh khác nhau trong cuộc sống. Dựa vào cường độ của động cơ, sự bất thiện như vậy có thể dẫn đến tái sanh trong một của tám hỏa ngục hoặc tám địa ngục hàn băng. Ngoài ra, những hành động như vậy có thể dẫn đến tái sanh như một preta, hay tinh linh, có thể dẫn đến tái sanh như một súc vật, vốn có vô số loài khác nhau. Trong cõi người, chúng ta thấy sự đa dạng bao la của con người. Trên cõi người là asura, hay bán thiên, mà đặc tính nổi bật là gây hấn và cạnh tranh. Cuối cùng, đó là deva, hay chư thiên kinh nghiệm đau khổ mãnh liệt khi mạng sống của họ sắp hết.

    Sự đa dạng là đặc biệt rõ ràng trong cõi người. Thậm chí trong một gia đình, có rất nhiều khác biệt ngay cả từ thành viên này sang thành viên khác về mặt công đức, tuổi thọ, và mức độ đau khổ của họ. Tất cả những khác nhau này trong cuộc sống làm người và trong những dạng cuộc sống khác là kết quả hành động trước của chúng ta. Chúng ta là người tạo ra những điều này. Chúng ta là người tạo tác. Về mặt đa dạng rộng lớn của con người, chúng ta xem xét người ta tụ họp ở đây. Mặt khác, có sự khác biệt rõ ràng giữa nam và nữ; và có những khác biệt khác trong cách bạn xuất hiện, v.v..

    Chính chúng ta là người tạo ra đau khổ cho chính mình. Đây là trường hợp của con người, thật khó tìm thấy người nào trong vị trí cầm quyền, như vua chúa, hay người lãnh đạo thế giới mà không có đau khổ hoặc không có năm độc. Ngay cả giữa các lama cũng khó tìm thấy. Các lama vĩ đại nhất thì thực sự phi thường, nhưng phần lớn còn lại đều có đau khổ và vẫn là chủ thể cho năm độc. Dù người ta đầy quyền lực hay giàu có, tử tế hay hào phóng đều không có nền tảng cho sự tự đắc về vị trí của họ. Nếu trở thành người đầy sự tự cho ta là quan trọng, điều này chỉ dẫn đến bị ghét bỏ. Thậm chí nếu bạn ở vị trí có quyền lực to lớn như một tổng thống hay nhà vua, nếu trở nên kiêu ngạo về điều này trong lúc bạn vẫn là chủ thể cho đau khổ và năm độc, thì điều này chỉ dẫn đến việc bị cách chức. Ngoài ra, nếu một vị thầy tâm linh phát triển một cảm giác rằng họ hoàn toàn thật sự đặc biệt thì họ cũng tạo ra một sai lầm rất lớn.

    Om Mani Padme Hum !

Thông tin chủ đề

Users Browsing this Thread

Hiện có 1 người đọc bài này. (0 thành viên và 1 khách)

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình
  •