Tế Điên Hòa Thượng.Chương 161__________________________________________________ ______________________________________
Chú sa di hỏi:
- Thí chủ họ chi?
- Tôi họ Triệu. Thưa tiểu sư phó, trong chùa ta có mấy vị đương gia?
- Có sư phụ tôi, sư thúc tôi và bốn huynh đệ tôi thôi, ngoài ra là những người thuê công. Thí chủ từ đâu đến đây?
- Chúng tôi là người phương xa, nhân qua đây ghé vào dâng hương vãng cảnh.
- Vâng vâng, thí chủ ngồi đây chốc lát, tôi đi đun trà.
Vị tiểu hòa thượng nói chuyện để lộ cái răng nanh, nói xong bỏ ra ngoài. Triệu Thăng thấy vị hòa thượng đi rồi bước vào trong viện xem thử. Giữa nam gian Bắc phòng có một hành lang rộng thông ra hậu viện. Nhà hai bên đều có rèm thả xuống. Triệu Thăng đi đến Bắc phòng vén rèm lên xem, nghe mùi hương lan xạ son phấn nức mũi, nhìn vào bên trong thấy: kê sát tường Bắc là một cái giường, màn che rũ xuống. Trong nhà có một cái bàn trang điểm, đủ cả gương soi và rất nhiều phấn sáp gương lược dành cho phụ nữ. Triệu Thăng nghĩ thầm: "Lạ thiệt, trong chùa hòa thượng sao lại có những đồ dùng như thế này?". Còn đương ngơ ngẩn hoang mang thì chú sa di từ đằng sau bưng trà đi lên, thấy Triệu Thăng ở đó nhìn trộm bèn nói:
- Ông làm gì ở đây?
- Tôi xem vậy mà!
- Ông đừng có đi lung tung như vậy, trong chùa chúng tôi thường có thái thái của quan phủ đến dâng hương, nếu ông gặp phải thì bất tiện lắm đó!
- Chùa của hòa thượng các ông sao lại có những đồ phấn sáp gương lược? Sắm ra để làm gì thế?
- Sư phó chúng tôi thích nghe mùi phấn sáp gương lược nên mua để ngửi đó!
- Câu nói này không ổn rồi đa!
Hai người đương cải nhau, thì đằng sau một vị hòa thượng đi ra. Vị này mình cao chín thước, đầu to cổ ngắn, tóc xỏa tết thành một vòng kim cô, gương mặt mùa tía lồi lõm đầy mụt thịt, mày to mắt lớn, mình mặc tăng y bằng lụa màu lam, áo lót bằng lụa màu nguyệt bạch, vớ trắng vân hài, trong tay cầm cây phất trần lóng lánh, nói:
- Ai ở đây làm ồn lên thế?
Chú sa di nói:
- Thưa sư phó, những người này đến dâng hương, đi lung tung khắp nơi, con cản không được.
- Họ tới đây mấy người?
- Ở Tây phối phòng còn có một vị nữa.
Vị hòa thượng cười ha hả, nói:
- Ta tưởng là ai, té ra là quan huyện. Ta định chắc là ông đến là việc của Vương Thắng Tiên đây. Ta nói cho ông biết: Những việc đó là do ta làm đấy!
Quan Tri huyện nghe nói câu đó thất kinh, chắc mẽm trong bụng: "Hôm nay tới chùa này dữ nhiều lành ít". Nhưng không biết hung tăng này là ai?

Trả lời với trích dẫn