Tế Điên Hòa Thượng.
Chương 105
__________________________________________________ ______________________________________


Hứa tiên sinh nói:

- Đưa tôi chẩn mạch thử xem.

Tế Điên bèn đưa giò ra. Hứa tiên sinh bảo:

- Đưa tay ra kia mà!

- Ta tưởng là coi mạch trên giò chớ!

Nói rồi đưa tay ra bắt mạch. Tiên sinh nói:

- Tôi chẩn mạch ở cạnh bàn tay kia.

- Chớ không phải chẩn mạch ở lòng bàn tay sao?

Hứa tiên sinh chẩn mạch hồi lâu, nói:

- Hòa thượng ơi, ông không có bệnh gì hết mà!

- Có bệnh chớ!

- Tôi xem mạch của ông sáu bộ bình hòa thì đâu có bệnh gì.

- Ta có bệnh chớ! Chẳng những ta có bệnh mà ông cũng có bệnh nữa! Bịnh của ông đây nếu ta không trị thì không hết được đâu.

- Tôi có bệnh gì đâu?

- Âm thai, quỷ thai lớn tổ bố trong bụng ông đó.

- Hòa thượng đừng nói bậy nói bạ chớ.

- Nói bậy hả? Ta với ông kéo nhau lên quan xem thử.

Nói rồi Tế Điên nắm dây lưng của Hứa tiên sinh lôi tuột ra ngoài. Ai nấy cản lại, hỏi:

- Chuyện gì mà kéo lên quan thế?

Tế Điên đáp:

- Mấy người đừng có xía vô.

Nói rồi kéo đi, ai cản cũng không được. Tế Điên kéo thẳng một mạch đến huyện Thường Sơn. Khi đến cổng huyện, Tế Điên hô to:

- Âm thiên đại lão gia! Tình thiên đại lão gia ơi! Oan uổng cho tôi lắm mà.

Các quan nhơn đang muốn cản lại, quan huyện nhìn ra thấy Tế Điên bèn dặn bảo đưa Tôn Khang thị ra ngoài rồi đứng dậy, nói:

- Xin mời Thánh tăng ngồi.