DIỄN ĐÀN PHẬT PHÁP THỰC HÀNH - Powered by vBulletin




Cùng nhau tu học Phật pháp - Hành trình Chân lý !            Hướng chúng sinh đi, hướng chúng sinh đi, để làm Phật sự không đối đãi.


Tánh Chúng sinh cùng Phật Quốc chỉ một,
Tướng Bồ Đề hóa Liên hoa muôn vạn.

Hiện kết quả từ 1 tới 10 của 1052
  1. #1
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 79
    __________________________________________________ ______________________________________


    Nghe nói như vậy, chưởng quỹ kinh ngạc, "a" lên một tiếng, cây viết cầm trên tay rơi tuốt xuống, vẽ trên trang giấy một đường tròn đen sì. Coi lại mấy con số bị bôi đen hết. Chưởng quỹ hỏi:

    - Sao Hòa thượng lại biết được chuyện ấy?

    - Sáng nay, Dương đấu đến chùa ta mời thầy tụng đám. Ông ta nói mời 10 hòa thượng tụng đám, 7 hòa thượng ngồi đàn chẩn tế, khi gần xong thêm một đàn "Tứ lang thám mẫu", vẽ mặt mang râu cho vui.

    Chưởng quỹ nghe trả lời như vậy cũng nói:

    - Trong chùa Hòa thượng làm đám vui thiệt!

    - Ừ vui chứ, Dương đầu nhờ ta thuận đường ghé cho chú biết nên ta mới ghé cho chú hay đây.

    - Phiền đại sư phó quá! Xin mời, xin mời vào trong này uống trà! Uống chung rượu giải khát!

    - Được, ta cũng muốn uống tí rượu đây.

    Chưởng quỹ lại nói phổ ky đem cho Tế Điên hai bầu rượu và nói với phổ ky:

    - Ta cùng với Dương đầu là chỗ thân tình, không thể nào không đi được! Lát nữa mi lại tiệm bánh bao đặt cho ta một mâm, ghi sổ rồi tính tiền sau. Ngày thường Dương đầu đối xử với chúng ta rất tốt, chúng ta nên đi một lễ vật chung, đến tiệm vải xé cho một đoạn 8 thước kêu thợ cắt cho 4 chữ "Giá phản Dao trì" (Cỡi hạc quy Tiên) mới phải.

    Mọi người đều tán đồng. Tế Điên uống rượu xong mới nói:

    - Ta đi nhé!

    Mọi người đều đồng thanh:

    - Nhọc Hòa thượng quá!

    Thế là Tế Điên báo tang bậy bạ để uống hết hai bầu rượu. Ra khỏi quán, Tế Điên đi chầm chậm về phía trước.

    Đến ngã tư đường, nhìn về hướng Nam có một quán rượu tên là Đức Long Cư, bên trong dao thớt râm ran, tiếng gọi thức ăn vang dội, phòng ăn chật ních người. Đối diện bên kia đường có một tiệm cơm tên là Nhị Long Cư, thực khách vắng hoe, chưởng quỹ ngồi chống tay ngáp vặt, phổ ky ngồi buồn hiu, trên bếp cây bún nằm nguyên vẹn lạc lõng. Tế Điên mạnh dạn bước vào Nhị Long Cư, hỏi:

    - Sao tiệm chú vắng hoe vậy?

    - Thôi, đại sư phụ đừng hỏi nữa! Hồi lão chưởng quỹ còn sinh tiền, tiệm Nhị Long Cư bán buôn phát đạt nhất huyện Long Du này, ai mà chẳng biết.. Bây giờ lão chưởng quỹ quy Tiên, thiếu chưởng quỹ lên thay không được vậy. Thật là bán buôn theo duyên của mỗi người! Từ ngày ông ấy nắm quyền, việc buôn bán ngày càng sút giảm. Mới đây phổ ky tiệm này bỏ đi hết. Bên kia đường mới mở tiệm Đức Long Cư, tuy nói: "Thuyền nhiều nào ngại sông", mà tiệm người ta mỗi ngày mỗi phát đạt, còn tiệm chúng tôi mỗi ngày mỗi vắng thêm. Hôm qua bán được 800 tiền, cả quán ăn tiêu hết. Hôm nay giờ này vẫn chưa ai mở hàng cả. Tôi là con em của quán này. Tôi định bán tranh với quán kia để giành khách. Họ bán hai món 120, tôi bán hai món 100 thôi, nhưng vốn mình không có!

    Tế Điên cười hà hà nói:

    - Chú có muốn bán đắt không?

    - Bán đắt ai lại không muốn!

    - Nếu chú muốn, ta sẽ giúp cho!





  2. #2
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 80
    __________________________________________________ ______________________________________


    Chương 80

    Nghe Nói Xóc Nổi Giận Đánh Hòa Thượng.
    Nghiệm Tử Thi Hung Phạm Khai Sự Tình.

    Nghe Tế Điên hứa giúp tiệm bán đắt, phổ ky nói:

    - Chúng tôi muốn bán đắt lắm chớ, mà Hòa thượng coi đó, đồ đạc đâu có gì! Chỉ có mấy cân thịt, mười mấy cân bún khô, một con gà giò, rượu cũng không còn bao nhiêu, cả phòng bàn ghế thưa thớt mà làm sao bán cho đắt được?

    Tế Điên nói:

    - Không hề gì, tiệm có nước không?

    - Phía sau có cái giếng.

    - Được rồi, có nước là có rượu. Chú cứ múc nước làm rượu đem ra bán. Ta bảo đảm là không có ai phiền hà gì hết, chú bán liền một lúc được 100 điếu tiền cho coi. Chú kêu chưởng quỹ khảy bàn toán lóc cóc cho giòn lên, đầu bếp xào qua xào lại nghe xèo xèo. Ta kêu hai bầu rượu, chú hô hai bầu rượu ngon để bên ngoài nghe thấy, một lát khách vô đầy quán.

    Phổ ky là một người mau mắn, lập tức làm theo lời Tế Điên: bảo chưởng quỹ khảy bàn toán kêu rân lên, đầu bếp xào lia lịa. Tế Điên kêu:

    - Cho hai bầu rượu!

    Phổ ky lập lại:

    - Hai bầu rượu ngon nhé!

    Chưởng quỹ và mọi người trong quán đều đáp vang lên:

    - Có ngay!

    Phổ ky vừa đem rượu cho Tế Điên thì bên ngoài có khách vào uống rượu. Phổ ky nhìn ra là Trần chưởng quỹ bán tạp hóa ở xế cửa đối diện. Bình thường vị chưởng quỹ này rất ghét những người uống rượu. Phổ ky trong tiệm ông uống rượu mà bị Ông bắt gặp là không yên với ông ta. Hôm nay vừa ăn cơm xong, súc miệng ở trong nhà, ông ta chợt mê đi, tự động bước sang quán Nhị Long Cư, kêu:

    - Cho tôi hai bầu rượu.

    Phổ ky biết Trần chưởng quỹ xưa nay không uống rượu mới hỏi:

    - Trần chưởng quỹ, bữa nay uống rượu nữa à!

    Trần chưởng quỹ nhìn anh ta một cái, nói:

    - Tôi muốn uống rượu mặc tôi, chú hỏi làm chi?





  3. #3
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 80
    __________________________________________________ ______________________________________


    Phổ ky thấy ông ta cương quyết bèn đem đến hai bầu rượu. Lúc này Trần chưởng quỹ mới tỉnh lại, tự nghĩ: "Hồi nãy ăn cơm rồi mình đâu có muốn uống rượu, làm sao trong bụng hồ đồ lại muốn uống rượu nữa kìa?". Rồi lại nghĩ: "Lỡ đã kêu rượu rồi, thì hãy nếm thử xem sao?". Ông ta là người không uống rượu, bữa nay cũng đến uống. Ngay lúc đó có một vị khách bước vào, hai mắt trợn ngược, trong tay cầm một cái chén. Ông ta đi mua 3 tiền bông hẹ, 1 tiền xì dầu. Khi ngang qua cửa Nhị Long Cư, bỗng mê đi, bước thẳng vào quán kêu:

    - Hai bầu rượu nhé.

    Phổ ky đáp:

    - Có ngay ! Rồi đem rượu tới.

    Người kia tỉnh lại, tự nghĩ: "Nhà mình chưa ăn cơm, sao mình lại vô đây uống rượu nhỉ?". Người ấy ngạc nhiên về trường hợp của mình thì bên ngoài có một người nữa bước vào, trên tay có cầm cái chén có đựng hai miếng đậu hũ. Nhà anh ta đang chờ mua đồ ăn về làm cơm, bảo anh ta đi mua đậu hũ, ngang qua quán rượu, tự động ghé vào kêu rượu uống. Phổ ky đem rượu ra. Anh ta mới tỉnh lại và tự hỏi:

    - Trong nhà đang làm cơm, tại sao mình lại vô đây kêu rượu uống?

    Người kia nói:

    - Tôi sẵn có bông hẹ, anh lại có đậu hũ, hai ta cùng hùn lại làm món xào đậu hũ, uống một bữa đi.

    Cứ thế, 5,3 người lác đác kéo vào tiệm. Bỗng từ bên ngoài bước vào một người, trên tay cầm 5 gói thức ăn, kiếm một bàn ngồi xuống và lẩm bẩm:

    - Một gói cho lão nhị, lão tam một gói, lão tứ một gói. Phổ ky, đem cho ta 10 hũ rượu để nhắm với 6 món này trước đã. Bọn bốn anh em ta, muốn cái gì là được cái nấy nhé!

    Phổ ky dòm lại, hình như ông ta đang nói chuyện với người nào đó, cũng không biết nguyên do tại sao? Nguyên do bọn anh em kết nghĩa có tất cả là năm người, hắn ta là anh cả, hôm nay mời bốn em kết nghĩa vào tiệm Đức Long Cư uống rượu. Bốn người kia đã vào tiệm Đức Long Cư rồi, riêng mình hắn ta đi lộn đường, phảng phất như thấy bốn người kia đang ngồi trong tiệm Nhị Long Cư, mới đem mấy gói đồ ăn chia cho mỗi người một gói. Chừng qua Đức Long Cư xem lại thì thấy bốn người kia đang ngồi ở đó, hắn kêu cả bọn cùng sang Nhị Long Cư cùng uống cho vui.

    Giây lát, khách vào uống chật phòng, phổ ky cũng không vội đến. Người mỗi lúc một nhiều mà rượu lại hết nhẵn. Phổ ky lại nghĩ: "Không có rượu thì múc nước lên bán". Nghĩ rồi bèn ra sau múc một xô nước đổ vào lu rượu, đong vào bầu cho khách. Vừa uống xong một hớp, vị khách ấy kêu:

    - Phổ ky, lại đây!






  4. #4
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 80
    __________________________________________________ ______________________________________


    Phổ ky vội nghĩ: "Cha, không xong rồi, cho họ uống nước, họ lại cự mình đây!". Phổ ky lật đật đến hỏi:

    - Đại gia, cần món chi?

    - Bộ rượu này chú mới đổi thứ khác hả?

    - Bộ không được ngon, phải không?

    - Đâu có, rượu này ngon hơn trước nhiều. Nếu chú có thứ đó thì mỗi bữa ta sẽ ra đây làm một chầu.

    Phổ ky nghĩ: "Lạ thật, mình cho ông ta uống nước lạnh mà ông ta lại khen ngon kìa?"

    Đang lúc phòng rượu khách ngồi đầy, kẻ ra người vô tấp nập, thì từ bên ngoài có hai người bước vào. Người đi đầu mặt xanh mét, cặp chân mày ngắn nằm trên đôi mắt ba góc, chiếc mũi chim ưng nhô lên khỏi đôi má hóp. Anh ta mặc chiếc áo xanh, đội mũ lệnh, vai choàng áo cừu lớn. Người đi sau đầu thỏ mắt rắn, vai rùa lưng rắn. thấy hai người bước vào, các tửu khách đều nói:

    - Tam gia, tứ gia! Mời lại đây uống rượu!

    - Xin quý vị để tôi được tự nhiên.

    Nói rồi họ đi vào ngồi xuống chiếc bàn phía sau Tế Điên. Phổ ky thấy hai vị bước vào bèn chau mày vì biết họ là chúa ăn quỵt. Nhưng không biết làm sao, đành phải bước tới sau bàn, đon đả nói:

    - Hai vị cần đồ nhắm chi?

    Họ kêu hai bầu rượu, hai đĩa đồ nhắm. Tế Điên lại hỏi:

    - Hai vị mới đến à?

    Hai người ấy không nghe cũng không trả lời. Tế Điên vỗ bàn đánh bốp, nói:

    - Hòa thượng ta đối xử tử tế với bọn bây mà bọn bây coi ta không ra gì? Ta tưởng bọn bây quên đối xử đẹp với ta, việc đó cũng được đi. Hai mươi miếng ruộng, hai ngôi chùa của Hòa thượng ta, bọn ngươi đem bán xài, nuôi vợ con hết. Gặp Hòa thượng ta lại làm mặt lạ chứ!

    Hai người ấy lại không biết Hòa thượng mắng ai, nên cũng không đáp lại. Khách trong quán đều biết Hòa thượng mắng hai người ấy. Họ nghĩ: "Chắc hai người này quên, không nhẽ họ làm mặt lạ?". Tế Điên được thể càng mắng già. Trong hai người có một người nói:

    - Để ta hỏi thử xem ông ta mắng ai?

    Nói rồi bèn đứng dậy. Người kia nói:

    - Này lão tứ, chú ngồi xuống đây! Hòa thượng nói hai mươi miếng ruộng, hai cảnh chùa bị nhà chú bán xài hết. Chú hỏi ông ấy có phải không?

    - Nói bậy bạ hoài, làm gì có chuyện đó!

    - Chú không nhận thì thôi, mắc mớ gì lại đi hỏi ổng?

    Câu nói ấy kéo người kia ngồi xuống. Tế Điên nói:

    - Ta mắng nãy giờ là mắng tụi bây đó.

    Hai người nghe nói giận run, đứng dậy hỏi:

    - Hòa thượng, ông mắng ai đấy?

    Tế Điên nói:

    - Hai mươi miếng ruộng, hai cảnh chùa của ta tụi bây bán xài hết, nuôi vợ con cho mập, bữa nay kêu ta sắm áo quần, bữa khác kêu ta sắm vòng xuyến. Bây giờ tụi bây thấy ta nghèo làm mặt lạ với ta.






  5. #5
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 80
    __________________________________________________ ______________________________________


    Hai người này nghe thế giận tái mặt, nói:

    - Hay cho ông Hòa thượng! Ông có biết bọn ta là ai không? Chỉ cần ông nói ra bọn ta là ai thì mới đúng là ta xài hết cho vợ con ta hai mươi miếng ruộng và hai cảnh chùa của ông.

    - Mi là Trảo thiên dao ưng Trương Phúc, thứ ba, con út trong gia đình, vợ mi mặt trắng, 25 tuổi. Còn tên kia là Quá nhai lão thử Lý Lộc, thứ tư, nó cũng là con út trong gia đình, vợ nó mặt vàng. Ta mất cho tụi bây bao nhiêu tiền tao không biết sao? Cả như trong nhà bây có mấy cái giường, có mấy cái mền ta đều biết ráo.

    Hai người nghe nói, giận quá, bước tới định đánh Hòa thượng. Tế Điên nói:

    - Tụi bây muốn ăn thua với ta hả? Cứ bước ra đường đi, đừng ở đây làm liên lụy đến chuyện buôn bán của người ta.

    Nói rồi ba người cùng bước ra khỏi quán. Trương Phúc, Lý Lộc muốn níu Hòa thượng lại mà không trúng. Tế Điên chạy xà quần, thọt người này một cái, véo người kia một véo. Nắm không được Hòa thượng, Trương Phúc giận quá, hươi quyền nhắm đầu Hòa thượng tống một quả, trúng ngay sau ót. Trương Phúc nghe như đấm vào đậu hũ, lún mất tay trong sọ, lập tức máu theo óc đổ ra đỏ lòm lênh láng. Tế Điên la:

    - Nó đánh chết tôi rồi!

    La xong ngã vật xuống, miệng giật mấy cái, coi lại Hòa thượng đã hết thở. Trương Phúc thất kinh, nghĩ bụng: "Sọ đầu Hòa thượng này dở quá, mình mới lên nhẹ một quyền mà đã nát rồi". Quan nhân địa phương chạy tới nói:

    - Chà chà, tụi bây gây án mạng rồi đó.

    Trương Phúc nói:

    - Lý Lộc đánh chết đó.

    Lý Lộc cãi:

    - Trương Phúc đánh chết chứ chẳng phải tôi.

    Quan nhân nói:

    - Tụi bây đừng cãi nhau làm gì, đến nha môn trắng đen sẽ rõ.

    Nói rồi rút thiết luyện ra trói nghiến hai người lại dẫn đi. Vừa đi một đoạn thì nghe hướng chánh Đông có tiếng hô vang mở đường:

    - Tránh ra, tránh ra, nhường lối cho quan Huyện thái lão gia.






  6. #6
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 80
    __________________________________________________ ______________________________________


    Quan huyện đang trên đường đi tới Dương gia điếm khám nghiệm tử thi, cả đoàn gồm có Hình phòng, Ngỗ tác (người khám nghiệm tử thi) đi theo đầy đủ. Đến nơi Ngỗ tác tìm quan địa phương bảo dự bị một chiếc nồi 50 cân rượu để rửa tay và rửa thi thể, một chiếc chiếu mới, một chiếc nồi mới. Quan địa phương họ Can, tên là Can Xuất Thân, lật đật chạy đến nói:

    - Xin quý vị chờ một lúc, sắp xong rồi, tôi rành về việc rửa tử thi mà.

    Ngỗ tác nói:

    - Thế thì được, chỉ cần nửa cân rượu để rửa tay thôi.

    Khi khám nghiệm, Ngỗ tác báo cáo:

    - Da đùm thịt cuốn. Chết tốt vì một nhát dao chí mạng, ở ngoài không một vết thương nào khác.

    Thư ký biên vào tử cách (biên bản về cái chết).

    Quan huyện truyền chưởng quỹ đến hỏi:

    - Ông Hòa thượng này bị ai giết vậy, ông có biết không?

    - Hồi canh ba đêm qua, không thấy ai bị giết!

    - Ông ta ở đây bao lâu, có ai ở chung với ông ấy không?

    - Ông ấy chỉ ở một mình, được 23 ngày.

    - Trong điếm này có bao nhiêu phổ ky, Có ai xích mích điều gì với Hòa thượng không?

    - Trong điếm này có 8 phổ ky, đều ở đây cả và không có ai xích mích gì với ông ấy hết.

    - Ngươi hãy cho liệm tử thi chu đáo nhé!

    Dặn xong, quan huyện ra lệnh cho khiêng liệu trở về nha. Ngỗ tác tìm quan địa phương, hỏi:

    - Thế nào?

    - Chúng tôi mời mấy vị ăn bún, mỗi vị hai tô cũng được, chúng tôi sẽ chịu khoảng chi phí đó.

    - Ta tưởng là xong việc mỗi người chúng ta đều vài điếu tiền, nào ngờ các người lại mời ăn bún, chúng ta không ăn đâu! Có việc gì, chúng ta sẽ nói sau.

    Nói rồi vùng vằng theo kiệu quan trở về nha. Vừa mới tới ngã tư, quan địa phương lại chạy đến bẩm báo:

    - Thưa lão gia, có một vị Hòa thượng bị đánh chết.

    - Hòa thượng nào vậy?

    - Một Hòa thượng kiếc, vừa bắt được hai hung thủ.

    Quan huyện dừng kiệu, dẫn hai hung thủ tới. Lập tức Trương Phúc, Lý Lộc được đưa đến trước kiệu, quan huyện hỏi cung, nào ngờ lòi ra vụ án khác.






  7. #7
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 81
    __________________________________________________ ______________________________________


    Chương 81

    Xem Di Thư, Quan Huyện Phục Thánh Tăng
    Rượt Tử Thi, Giữa Đường Gặp Ban Đầu

    Khi Trương Phúc và Lý Lộc được dẫn tới trước kiệu, quan huyện hỏi:

    - Hai ngươi tên họ là chi?

    Một tên nói:

    - Tiểu nhân là Trảo thiên dao ưng Trương Phúc.

    Tên kia nói:

    - Tiểu nhân là Quá nhai lão thử Lý Lộc.

    Quan huyện hỏi:

    - Một trong hai người, ai là người giết Hòa thượng?

    Lý lộc nói:

    - Dạ bẩm quan, Trương Phúc đánh chết ạ! Con chỉ gây lộn thôi.

    Trương Phúc nói:

    - Dạ bẩm quan, Lý Lộc đánh chết Hòa thượng đó.

    Quan huyện nạt:

    - Hai tên chết tiệt này, vậy ai đánh chết Hòa thượng hử?

    Lý Lộc lật đật thưa:

    - Dạ bẩm quan gia, nếu không tin thì cứ xem tay người nào dính máu thì rõ. Hắn bảo tiểu nhân giết Hòa thượng, sao tay tiểu nhân không dính máu.

    Quan huyện lập tức phái người tra xét, quả nhiên trên tay Trương Phúc có dính máu. Quan huyện nói:

    - Trương Phúc! rõ ràng là ngươi đánh chết Hòa thượng, ngươi còn chối quanh nữa thôi?

    Trương Phúc thưa:

    - Dạ bẩm quan, Hòa thượng là do tôi đánh chết. Còn vụ trước cửa tiệm họ Cao ở cửa Bắc, một dao giết chết Lưu Nhị Hỗn chính là Lý Lộc đó.

    Quan huyện nghe nói rất ngạc nhiên...

    Tại sao Trương Phúc, Lý Lộc bị Tế Điên mắng lại làm mặt lạ? Bởi hai người này xuất thân từ du đãng, bên ngoài chỉ nể nhau côn quyền, lấp hiếp người có của, không từ một điều xấu nào! Hai người đều có vợ hẳn hoi. Chúng thường giao lưu với bọn "phá gia chi tử". Khi có tiền chúng lại kết thân, khi hết tiền chúng ngoảnh mặt làm ngợ Người ham ăn ngon, chúng rủ nhau đến tiệm ăn ngon. Người ham tiền, chúng tiếp tay để bòn rút. Lâu ngày thân quen, chúng đưa họ về nhà, bảo vợ giả bộ lả lơi để moi hồ bao người ta. Hắn làm như không biết, vẫn làm bộ thân thiết. Phần hắn nếu ngày nào không mượn tiền thì ngày mai cũng cầm thế món chi đó. Phần vợ hắn hôm nay đòi họ sắm vòng vàng, ngày mai đòi họ sắm quần áo. Chúng đua nhau bòn rút tiền thiên hạ.

    Việc Lưu Nhị Hỗn bị giết là như vầy: Lưu Nhị Hỗn có cho Lý Lộc mượn mấy trăm lượng bạc. Lý Lộc thấy Lưu Nhị Hỗn có tiền mới dụ về nhà bày tiệc ăn nhậu bất kể. Một mặt, vợ Lý Lộc rù quến Lưu Nhị Hỗn. Lưu Nhị Hỗn là trai mới lớn, đâu bỏ qua cơ hội mỡ dâng miệng mèo được. Hắn bỏ tiền ra nuôi ăn nuôi mặc cho cả nhà Lý Lộc. Về sau Lưu Nhị Hỗn hết tiền vẫn ở trong nhà Lý Lộc. Lý Lộc ra mặt đuổi thẳng, Lưu Nhị Hỗn nói:

    - Tôi chi tiền nuôi cả nhà anh, bây giờ tôi hết sạch, anh lại đuổi tôi đi, không được đâu! Các người ăn gì tôi ăn thứ đó.






Thông tin chủ đề

Users Browsing this Thread

Hiện có 1 người đọc bài này. (0 thành viên và 1 khách)

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình
  •