DIỄN ĐÀN PHẬT PHÁP THỰC HÀNH - Powered by vBulletin




Cùng nhau tu học Phật pháp - Hành trình Chân lý !            Hướng chúng sinh đi, hướng chúng sinh đi, để làm Phật sự không đối đãi.


Tánh Chúng sinh cùng Phật Quốc chỉ một,
Tướng Bồ Đề hóa Liên hoa muôn vạn.

Hiện kết quả từ 1 tới 10 của 1052
  1. #1
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 63
    __________________________________________________ ______________________________________


    - Ông hẹn với ông ấy hồi nào vậy?

    - Gặp ở giữa đường thôi!

    - Người hẹn với Hòa thượng tên là gì?

    - Ta quên mất rồi!

    Lý Bình tính hỏi cho qua chuyện, chỉ cần Hòa thượng nói ra tên người quen thì không đòi tiền rượu nữa và bảo ổng đi cho rồi. Nào ngờ nghe trả lời như vậy, mới nói:

    - Này Hòa thượng, ông đừng nói quàng xiên chớ!

    - Ta không nói quàng nói xiên đâu, bởi vì Hòa thượng ta thông hiểu cả nội ngoại khoa, bất luận bệnh chứng nào của nam phụ lão ấu, ta đều trị được tuốt! Người đó hẹn ta tới đây để mời đi xem bệnh mà ta lại quên mất tên họ người ấy, bậy bạ thiệt!

    Lý Bình nghe Hòa thượng nói biết trị bệnh, bèn nhớ lại em mình là Lý An bệnh đã đến hồi nguy kịch. Thảng như Hòa thượng này có thể trị được bệnh của em mình, há không phải là một điều quá tốt đẹp hay sao?

    Lý Bình nghĩ xong liền hỏi:

    - Này Hòa thượng, ông khoe có tài trị bệnh. Vậy hiện em tôi mắc bệnh phòng sự, ông có thể trị được hay không?

    - Cái đó dễ ợt! Hòa thượng ta đưa tay tới đâu, bệnh nhân sẽ hết ngay tức khắc tới đó.

    - Nếu thiệt Hòa thượng trị được bệnh, chẳng những tôi không lấy tiền rượu của Hòa thượng, mà còn cám ơn nhiều nữa. Tôi sẽ mua một bộ đồ thật đẹp để thay bộ đồ rách này cho Hòa thượng.

    - Cám ơn!

    Lý Bình bèn đưa Tế Điên vào phía sau, chỉ thấy Lý An đang nằm trên giường ho khù khụ không dứt. Mặt trắng bệch như tờ giấy, không còn chút máu nào. Tròng mắt cũng mở ra, cánh mũi phập phồng, vành tai khô đét. Lý An vốn lao từ nhỏ, Lý Bình bảo em hãy dưỡng bệnh phía sau quán, không phải làm gì cả, nào ngờ bệnh thế mỗi lúc nặng thêm. Khi Tế Điên vào phòng thăm bệnh, Lý Bình hỏi:

    - Hòa thượng có thể trị bệnh này được không?

    - Có khó gì đâu, ta có đem thuốc theo đây nè.

    Tế Điên móc trong lưng ra một cục thuốc, Lý Bình hỏi:

    - Thưa Hòa thượng, thuốc gì vậy?

    - Đây là thuốc: "Thân thối trừng nhãn hoàn".

    - Tên gì nghe kỳ quá!







  2. #2
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 63
    __________________________________________________ ______________________________________


    - Thuốc của ta đây, khi uống vào rồi, cựa chân một phát, trợn mắt một cái là hết bệnh ngay! Ta nói cho ngươi biết, thuốc của ta đây là:

    Thuốc này, tùy thân quý hơn vàng

    Chẳng phải hoàn tán với cao đan

    Chuyên trị nhân gian trăm chứng bệnh

    Bát bửu thân thối trừng nhãn hoàn.


    Nói rồi bỏ viên thuốc vô miệng nhai, Lý An thấy ghê quá, nói:

    - Ối dào, tôi không uống đâu!

    Tế Điên nhai thuốc cho tan xong, lấy tay chỉ một cái, Lý An tự động há miệng ra, Tế Điên bèn nhổ toẹt một cái, bao nhiêu đờm dãi, nước miếng lẫn lộn với thuốc tuôn vào đầy mồm Lý An, Lý An không dừng được, bắt buộc nuốt xuống. Thuốc vừa qua khỏi cổ chẳng bao lâu, Lý An cảm thấy bụng sôi lụp bụp: khí dẫn huyết đi, huyết dẫn khí chạy, ngũ tạng lục phủ đều cảm thấy thơ thới, tay chân bắt đầu có sức, trên người như trút bỏ được gánh nặng ngàn cân! Lý An lập tức ngồi dậy nói:

    - Thuốc hay quá! thuốc hay quá! Không khác gì thuốc Tiên.

    Nói xong đòi uống nước, uống nước xong lại cảm thấy đói bụng, đòi ăn.

    Lý Bình thấy vậy lòng rất vui mừng, nói:

    - Sư phó, thuốc này hay thiệt, nhưng tên nó lại chẳng hay tí nào.

    Tế Điên nói:

    - Thuốc của ta đây còn có một tên nữa.

    - Tên gì vậy, thưa sư phó?

    - Tên là "Yếu mạng đơn". Em của chú sắp chết đến nơi, không còn mạng sống nữa, uống thuốc của ta vào thì mạng sống của nó được kéo lại nên mới có tên "Yếu mạng đơn" như thế.

    - Vâng, tên này còn nghe được một chút. Có một bà lão thái thái bị ho, trong đàm lẫn máu, sư phó có trị được không?

    - Được tất, bệnh đó có khó gì!

    - Sư phó nếu trị được thì hay quá! Mẹ của người anh kết nghĩa của tôi mắc bệnh đã lâu, trong đàm lẫn máu rất là trầm trọng! Để tôi đưa lão nhân gia đến đó trị bệnh nhé!

    - Đi trị bệnh cũng được thôi, chỉ sợ tới đó người ta không có lời mời, tới tận cửa mà người ta không cho vào thì kỳ cục lắm!

    - Nhà đó với nhà này coi như một. Nếu không thân, tôi đâu có để ý lo làm chi! Sư phó cứ yên tâm cùng tôi đi đến đó đi.

    Tế Điên và Lý Bình cùng ra khỏi quán rượu. Lý Bình hỏi:

    - Sư phó xuất gia ở chùa nào?

    - Ta xuất gia ở chùa Linh Ẩn bên Tây Hồ, có pháp danh là thượng Đạo hạ Tế, nhưng thường người ta cứ gọi là Tế Điên thôi!







  3. #3
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 63
    __________________________________________________ ______________________________________


    Nói tới đó hai người đã đến trước cổng nhà Mã Tịnh. Lý bình sửa soạn kêu cửa, Tế Điên bảo:

    - Để ta kêu cho.

    Nói rồi kêu lớn:

    - Có Hoa Vân Long ở trong nhà không?

    Lý Bình hỏi:

    - Sư phó vừa nói cái gì vậy?

    - Chú chẳng cần để ý làm chi.

    Giây lát Mã Tịnh ra mở cửa hỏi:

    - Hiền đệ mới vừa kêu cửa đó phải không?

    Lý Bình đáp:

    - Không phải tôi kêu cửa mà là vị đại sư phó cùng đi với tôi đây. Vị Hòa thượng này là Tế Thiền sư ở chùa Linh Ẩn đấy. Ngài đã trị cho Lý An hết bệnh, nay tôi mời lão nhân gia đến trị bệnh cho Lão thái thái.

    Mã Tịnh ngạc nhiên giây lát rồi nói:

    - Hiền đệ đến thật không đúng lúc. Hiện ta có mấy người bạn đến chơi, hiền đệ đưa Hòa thượng về nhà đi, đợi ta mời sẽ đến sau.

    Tế Điên đứng kế bên vọt miệng nói:

    - Có đúng không nào? Ta đoán ngay mà! Có phải người ta không cho vào phải không!

    Lý Bình nói:

    - Đại ca, sao anh nói kỳ vậy! Có bạn bè nào ở trong ấy mà tôi không gặp được? Trị bệnh cho Lão thái thái mà có gì phải giấu giếm? Bệnh của Lão thái thái không thể lâu được! Nếu em tôi không được chữa trị hết, tôi cũng không đưa Tế Công đến đây đâu.

    - Ngày mai sẽ thăm bệnh.








  4. #4
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 63
    __________________________________________________ ______________________________________


    Lý Bình bực quá, kéo ngay Tế Điên vào nhà trong. Lý Bình và Mã Tịnh vốn là bạn tri kỷ, hoạn nạn có nhau, trước việc đó Mã Tịnh không biết làm sao, đành theo họ vào nốt. Tế Điên cứ nhắm hướng Đông phối phòng đi thẳng tới, Mã Tịnh lật đật chạy theo níu lại nói:

    - Thưa đại sư phó, xin mời lên thượng phòng uống trà.

    Tế Điên hỏi:

    - Làm sao lại không mời lên Đông nhỉ?

    - Có khách.

    - Có ba người khách quen, có một người chạy không được!

    Lý Bình cũng không biết đầu đuôi ra sao, trong bụng nghĩ: "Đây là thư phòng, lý ra mời khách mới phải, tại sao Mã đại ca không mời Hòa thượng vào đó kìa?".

    Ghé cửa sổ nhìn vào không thấy có ai, Lý Bình cảm thấy buồn buồn! Ba người vào đến thượng phòng, Lý Bình nói:

    - Sư phó ở đây trị bệnh nhé, để tôi trở về quán sửa soạn đồ nhắm, một lát sư phó về quán uống rượu, chúng ta cùng nhậu một trận.

    - Chú cứ về đi!

    Sau khi Lý Bình về rồi, Tế Điên móc trong lưng ra một cục thuốc bảo đem nước âm dương đến hòa tan vào, rồi cho lão thái thái uống. Trong giây lát, lão thái thái cảm thấy tinh thần sảng khoái, bèn ngồi dậy nói:

    - Con ơi, mấy tháng nay mẹ bệnh không thể trở mình được, làm sao bữa nay lại khỏe khoắn thế này?

    Mã Tịnh nói:

    - Tại mẹ không biết đấy thôi, hiện có Tế Công ở chùa Linh Ẩn cho mẹ uống thuốc linh đơn diệu dược đấy.

    Lão thái thái nghe nói Tế Công ở chùa Linh Ẩn đến trị bệnh cho mình, biết Tế Công là người khoái rượu, bèn dặn:

    - Con ơi, con hãy dập đầu cảm tạ Tế Công đi và dọn rượu thịt đãi người nhé!

    Mã Tịnh vâng lời, đi ra nói:

    - Mẹ tôi dạy phải ra dập đầu lễ tạ sư phó và mời sư phó ra phía trước uống rượu.

    Tế Điên nói: Được!

    Rồi đứng dậy đi thẳng đến Đông phối phòng…








  5. #5
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 64
    __________________________________________________ ______________________________________


    Chương 64

    Lý Bình Thương Bạn Thỉnh Tế Công,
    Mã Tịnh Bắt Gian Chùa Tỳ Lô.


    Sau khi mẹ được Tế Điên chữa hết bệnh, Mã Tịnh rất mừng và vâng lời mẹ cảm tạ Tế Điên rồi mời ra nhà trước đãi rượu. Tế Điên đi với Mã Tịnh ra Đông phối phòng, thấy ở đó một mâm rượu thịt ăn dở với bốn bộ chén đũa, Tế Điên hỏi:

    - Ai vừa ăn uống ở đây nhỉ?

    Mã Tịnh đáp:

    - Tôi đấy.

    - Chú uống một mình sao đến 4 phần ly đũa vậy kìa?

    - Tôi uống vòng vòng, hết cái này tới cái kia.

    Lập tức kêu dẹp mâm cũ, dọn mâm mới lên và cùng Tế Điên ngồi uống rượu. Tế Điên hỏi:

    - Qúy danh của chú là chi?

    - Tôi tên là Mã Tịnh.

    - Ta muốn hỏi thăm chú một người mà không biết chú có quen không?

    - Ai vậy?

    - Ta có một đứa đồ tôn tên là Mã Nguyên Chương không biết chú có quen nó không?

    Mã Tịnh nghĩ bụng: "Cái ông Hòa thượng này thật dễ giận! Nhè chú mình mà ổng kêu là đồ tôn". Trợn mắt ngó Tế Điên một cái rồi nói:

    - Tôi không có quen với ông Mã Nguyên Chương đó.

    Tế Điên hỏi:

    - Ta trị cho mẹ chú hết bệnh, chú cám ơn ta cái gì nào?

    - Thưa sư phó, ngài muốn bao nhiêu tiền thuốc, bao nhiêu vàng bạc xin cứ nói, tôi sẽ vâng theo ý ngài.

    - Ta lại chẳng cần tiền, ta rất khoái những bức tự họa.

    - Sư phó khoái bức tự họa nào, nếu tôi có thì sư phó cứ cầm lấy.

    - Những bức khác ta lại không thích, ta chỉ khoái bức Phú quý mẫu đơn này thôi.

    - Cũng được, lát nữa chừng sư phó về cứ mang nó đi.

    - Ta nói khoái thì lấy liền hà!

    Nói rồi đứng dậy định lấy bức tranh xuống. Mã Tịnh lật đật cản lại:

    - Sư phó đừng động đến! Bức tranh có quá nhiều bụi rớt tùm lum thì ăn uống sao ngon? Hãy đợi ăn uống xong rồi lấy xuống cũng được mà.

    Tế Điên nói:

    - Như vậy cũng được, để hôm nay ta không ra khỏi phòng, coi mi chạy đàng nào cho biết.

    Lúc đó, Lôi Minh, Trần Lượng cùng Hoa Vân Long đang trốn ở trong vách đôi, nghe không sót một tiếng, sợ đến nổi run lẩy bẩy. Mã Tịnh nghĩ bụng: "Cái ông Hòa thượng này, để lại không được mà! Chi bằng mình cho ổng một nhát về Tây phương. Sau khi ổng chết rồi, mình xây cho ổng một cái tháp để đền đáp công ơn chữa bệnh cho mẹ! Hàng năm đúng ngày giỗ Tết, mình đốt cho ổng một mớ giấy tiền là xong". Nghĩ xong, bèn vào trong giắt ngầm một ngọn đơn đao rồi trở ra tiếp rượu Hòa thượng. Rót rượu đãi Tế Điên tính mượn rượu phục cho say, cứ rót chén nào Tế Điên uống hết chén ấy, uống cho tới đỏ đèn, Tế Điên tự nói một mình:

    - Rượu này uống mãi chẳng hề say, mà say cũng tốt, khỏi phải uống nữa.





  6. #6
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 64
    __________________________________________________ ______________________________________


    Tế Điên ngồi ở bàn tiệc rên hì hì, Mã Tịnh hỏi:

    - Sao sư phó lại rên hì hì, bộ say rồi hả?

    - Ta muốn ra ngoài.

    - Sư phó muốn đi ra ngoài thì cứ đi.

    Tế Điên bèn đứng dậy, Mã Tịnh đi theo ra, Tế Điên vừa đi vừa nói:

    - Mã Tịnh nè, chú thấy thuốc của ta có hay không?

    - Hay lắm.

    - Mã Tịnh nè, chú đoán thử thuốc ta đáng bao nhiêu tiền?

    - Bao nhiêu tiền hả?

    - Thuốc của ta cứ mỗi văn tiền là một hoàn thuốc đấy.

    - Thuốc đó rẻ quá!

    - Rẻ thì rẻ thiệt, từ nay về sau ta tính không làm nữa! Bữa nay có người không có lương tâm chút nào, Hòa thượng ta trị hết bệnh cho họ, trái lại họ muốn nhẫn tâm giết chết Hòa thượng ta! Ta chết đi rồi, họ muốn xây cho ta một ngọn tháp, hằng năm đến ngày giỗ Tết họ sẽ đốt cho ta một ít giấy tiền để đền ơn ta đó !

    Mã Tịnh nghe nói như vậy, trong bụng nghĩ thầm: "Ông Hòa thượng này lạ thiệt!". Hai người vừa đến đầu thôn Đông, Tế Điên bèn ngồi xổm xuống, Mã Tịnh đi vòng lại đến sau lưng Tế Điên liền rút dao nhắm Tế Điên chém xuống. Tế Điên lấy tay chỉ một cái, dùng pháp định thân giữ chặt Mã Tịnh lại. Mã Tịnh bị trong tư thế đứng yên dơ dao lên mãi. Tế Điên bỗng hô lớn:

    - Không xong! Bớ người ta nó muốn giết Hòa thượng ta đó.





  7. #7
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 64
    __________________________________________________ ______________________________________


    Dân chúng ở thôn trang tại Tiểu Nguyệt Đồn rất nhiều, nghe tiếng kêu cứu, lật đật đốt đèn chạy ra xem. Mã Tịnh sợ hết hồn, trong bụng nghĩ: "Mình cầm dao chết trân như vầy, người ta hỏi tới rồi mình trả lời làm sao đây?". Nào ngờ Tế Điên lại làm phép cho mọi người không thấy Mã Tịnh, chạy lướt qua hết. Mã Tịnh năn nỉ:

    - Bạch sư phó, tôi thiệt bậy bạ quá! Xin sư phó từ bi tha thứ cho!

    - Chú cầm dao muốn giết ta sao không đi kiếm kẻ tình nhân của vợ chú mà giết?

    - Tôi không biết bọn nó ở đâu!

    - Vậy thì đi theo ta mà bắt kẻ gian.

    Mã Tịnh liền đi theo Tế Điên đến chùa Tỳ Lô, Tế Điên nói:

    - Bọn nó ở trong chùa này nè.

    Mã Tịnh nói:

    - Để tôi đi kêu cửa.

    - Chú sao khờ quá! Đi bắt gian mà lại kêu cửa à?

    - Bắt gian còn có cách nữa à, từ hồi nào tới giờ tôi chưa đi bắt gian đâu có biết. Vậy chớ không kêu cửa làm sao bắt?

    - Thì chú cứ nhảy tường vào.

    - Tôi nhảy vào thì được, còn phần sư phụ thì sao?

    - Ta cũng có thể qua được.

    Mã Tịnh bèn phóng mình nhảy lên tường, dòm lại, Thấy Tế Điên đã ngồi xổm phía bên trong tường rồi. Mã Tịnh hỏi:

    - Sư phó làm sao qua được?

    - Ta chui qua đấy.

    - Sư phó chui qua ngả nào vậy?

    - Ta chui đại qua tường.

    - Sư phó chui qua cho tôi xem thử.

    Tế Điên bèn đứng trước tường, miệng niệm chân ngôn "Án sắc lịnh hích". Mã Tịnh dòm lại không thấy Tế Điên ở đó. Tế Điên lại niệm "Án sắc lịnh hích". Mã Tịnh dòm lại thấy Tế Điên vẫn đứng ở chỗ cũ. Mã Tịnh khen:

    - Phương pháp chun qua vách này hay quá, ngày mai tôi sẽ xin học mới được.

    Tế Điên nói:

    - Thôi chúng ta đi nào!





Thông tin chủ đề

Users Browsing this Thread

Hiện có 1 người đọc bài này. (0 thành viên và 1 khách)

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình
  •