DIỄN ĐÀN PHẬT PHÁP THỰC HÀNH - Powered by vBulletin




Cùng nhau tu học Phật pháp - Hành trình Chân lý !            Hướng chúng sinh đi, hướng chúng sinh đi, để làm Phật sự không đối đãi.


Tánh Chúng sinh cùng Phật Quốc chỉ một,
Tướng Bồ Đề hóa Liên hoa muôn vạn.

Trang 32/106 ĐầuĐầu ... 2230313233344282 ... CuốiCuối
Hiện kết quả từ 311 tới 320 của 1052
  1. #311
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 61
    __________________________________________________ ______________________________________


    Hôm sau, Mã Nguyên Chương lại đi du phương, Mã Tịnh ở nhà hầu hạ mẹ già. Thấy mẹ bệnh mỗi ngày một nặng thêm, Mã Tịnh bèn nghĩ: "Năm nay trong nhà không có tiền dư, rủi ro mẹ có mệnh hệ nào, mình phải làm sao đây? Lại còn phải chu cấp cho chùa Tỳ Lô nữa? Định đi làm ăn xa một chuyến, ngặt nỗi trong nhà chẳng có ai coi sóc đây. Muốn kiếm một số tiền kha khá để phòng việc cần thiết thì việc nhà phải nhờ Lý Bình coi sóc giùm mới được".

    Nghĩ rồi, hôm sau Mã Tịnh đi thẳng đến quán rượu của Lý Bình. Vừa đến cửa ngõ, Lý Bình ở trong nhà chạy ra rước vào phòng chưởng quỹ. Mã Tịnh nhìn thấy Lý An nằm trên giường ho sù sụ không thôi. Mã Tịnh hỏi:

    - Nhị đệ chưa khá à?

    - Bệnh của chú ấy trầm trọng lắm. Đã mời nhiều thầy thuốc rồi mà cũng không thấy bớt.

    - Phải rước thầy thuốc cao minh điều trị gấp cho chú ấy mới được! Hôm nay ta đến tìm hiền đệ là vì một việc này. Ta muốn nhờ hiền đệ một việc. Ta định đi xa một chuyến mà trong nhà mẹ già bệnh hoạn, chị dâu hiền đệ yếu không coi xuể việc nhà. Sau khi ta đi rồi, mai chiều rảnh việc hiền đệ ghé qua coi việc nhà giùm ta. Gặp lúc thiếu tiền chi dụng thì hiền đệ cứ ứng tạm cho ta, lúc về bao nhiêu xin hoàn lại cho hiền đệ.

    - Anh đã xem tôi như là em út, cần gì phải nói đến chuyện hoàn lại. Huynh trưởng không phải dặn dò, tiểu đệ cũng phải cố gắng làm tròn bổn phận. Anh định chừng nào đi?

    - Ta định ngày mai khởi hành.

    - Nếu ngày mai anh đi thì ngày mốt tôi sẽ đến nhà anh. Mỗi ngày tôi sẽ đem cho lão thái thái hai điếu tiền chi dụng; nếu có việc gì cần thêm, chỉ cần tẩu tẩu bảo cho biết, tôi sẽ đem tới ngaỵ Thời gian lâu quá tôi không hứa chắc, chớ năm, ba tháng tôi có thể tạm ứng được.

    - Thế thì tốt quá! Ta xin kiếu về để sửa soạn khởi hành.

    Mã Tịnh về nhà thu thập hành lý, bảo với Hà thị:

    - Sau khi ta đi rồi, chú Lý Bình có đến đưa tiền, nàng cứ nhận lấy. Ta đã có dặn kỹ chú ấy rồi. Nếu có cần thêm điều chi cứ hỏi mượn Lý Bình, ta về sẽ trả lại cho chú ấy. Ta đi chuyến này lâu lắm khoảng hai tháng, ít nhất là 40 ngày ta sẽ trở về. Hàng xóm có hỏi thăm ta, bảo với họ là ta đi thu thuế nhé!

    Dặn dò xong, hôm sau Mã Tịnh khởi hành.

    Qua hôm sau, Lý Bình nghĩ rằng: "Mã đại ca phó thác việc nhà cho ta, ta phải qua coi ngó mới được". Nghĩ rồi bèn giao việc quán cho phổ ky, cầm theo 2 điếu tiền đi sang nhà Mã Tịnh. Còn cách không xa, Lý Bình thấy có một người đàn bà từ trong nhà Mã Tịnh đi ra, nhìn kỹ chính là Hà thị. Hà thị hôm ấy ăn mặc rất sang trọng, sửa soạn rất đẹp đẽ. Lý Bình nghĩ thầm: "Mã đại ca ta ở nhà, gia pháp rất nghiêm, bình thường đàn bà con gái không bao giờ ra cửa lớn; hôm nay đại ca ta mới vừa đi khỏi lại xảy ra có chuyện lộn xộn như thế này? E có duyên cớ chi đây? Ta phải vào gặp lão thái thái để hỏi thăm việc này mới được".

    Nghĩ rồi, Lý Bình sửa soạn đi tới trước, kế nghe sau lưng có người gọi:

    - Lý đại gia!

    Lý Bình ngó lại thì là một tên phổ ky trong quán. Lý Bình hỏi:

    - Có việc gì thế?

    - Trong phố có người tìm ông.






  2. #312
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 61
    __________________________________________________ ______________________________________


    Lý Bình phải quay về. Người đến tìm là Dương Vạn Niên ở tiệm bán áo quan. Gặp Lý Bình, Dương Vạn Niên nói:

    - Lý đại gia, tôi đợi ông cả buổi này. Hồi lúc đầu mướn nhà có ông là người đứng làm chứng, khi làm giấy tờ có điều khoản được quyền lấy lại chớ không trừ tiền thế chân. Bây giờ chủ nhà lấy nhà lại cho người khác mướn, lờ luôn tiền thế chân của tôi nữa. Họ lấy lại cũng không được, vì tôi mở tiệm, họ phải đền tiền tổn thất cho tôi. Nếu không, nội vụ phải đưa lên quan thôi!

    - Dương đại ca, anh đừng nóng nảy vội, hãy về lo việc buôn bán đi. Để tôi tìm chủ nhà thương lượng với họ. Phàm việc gì cũng phải có tình có lý mới được.

    Lý Bình lập tức tìm chủ nhà phân giải. Công việc ổn thỏa thì trời đã sụp tối. Lý Bình nghĩ: "Thôi, ngày mai mình hãy đến nhà anh Mã Tịnh vậy!".

    Hôm sau Lý Bình giắt mấy điếu tiền theo, trước khi đi dặn dò phổ ky:

    - Mi ở nhà coi chừng tửu quán cho cẩn thận, ta đi lại nhà Mã đại gia một chút.

    Lý Bình vừa đến ngã tư, dòm sang thấy đôi cánh cửa cổng nhà Mã Tịnh mở ra, Hà thị áo quần lòe loẹt lại đi về hướng thôn Đông. Lý Bình bước nhanh lên mấy bước, dự tính đón đầu Hà thị để hỏi mà thấy Hà thị đi mau quá đã đến khúc quanh rồi. Lý Bình nghĩ lại: "Ta đến hỏi lão thái thái xem chị ấy đi đâu cho biết?".

    Đến trước cổng nhà Mã Tịnh, Lý Bình định đưa tay gõ cửa thì đằng kia một phổ ky nhỏ chạy tới thở hổn hển:

    - Lý đại gia, Lý đại gia! Không xong rồi! Ông hãy về quán ngay mới được! Có một thằng cha bợm rượu vào trong quán ăn uống rồi gây sự đánh nhau với người bàn gần. Cha đó cầm bầu rượu đập lỗ đầu người kia, không biết chết sống ra sao nữa! Quan địa phương đi vắng, ông phải về gấp mà coi.

    Lý Bình không còn cách nào hơn là phải về quán rượu. Quả nhiên có hai tên bợm rượu, nhân nói chuyện mích lòng rồi đánh nhau, trong đó có một người cùng phố. Mọi người cùng xúm lại khuyên can, lộn xộn hết cả buổi mới êm, khỏi phải đưa tới quan. Xong việc thì trời đã chiều tối. Lý Bình tự nhủ: "Ngày nay cũng lại không đi được, thôi thì ngày mai vậy!".

    Ngày hôm sau, việc của quán xong thì đã đứng bóng, Lý Bình bèn bỏ theo mấy điếu tiền đi ra khỏi quán. Vừa đến ngã tư, Lý Bình thấy Hà thị đã tới đầu thôn Đông rồi. Lý Bình nghĩ thầm: "Lạ này! Mã đại ca của mình không có ở nhà, vợ ảnh ba ngày liên tiếp chưng dọn se sua đi ra cửa, e rằng trong đó có tình tiết chi đây".

    Rồi lại nghĩ: "Không xong rồi! Điệu này chồng vừa đi khỏi, vợ sanh lang, con bất hiếu! Ta không nên đến đó thì hơn! Thảng như vợ ảnh gặp mình nói ra những lời trây trúa vô liêm sỉ, mình làm sao thuận tình làm chuyện thương thiên bại lý được? Mình cùng với Mã đại ca là bạn bè tri kỷ, mình quyết không thể làm việc vô lễ ấy được! Còn như mình không thuận tình, vợ ảnh xấu hổ quá thành giận. Chừng Mã đại ca trở về, vợ ảnh nói mình tới nhà dắt bầy dê theo. Mã đại ca thế nào lại không nghe theo lời ỏn thót đó!".

    Ngẩn ngơ một hồi rồi thở dài một tiếng: "Đáng tiếc, Mã đại ca của ta là một vị anh hùng lại gặp nhằm người vợ trắc nết như thế!". Rồi Lý Bình tự bảo: "Tại sao mình không đến chờ ở đầu thôn Đông xem chị ấy chừng nào về?". Nghĩ rồi bèn đi thẳng đến đầu thôn Đông, chờ đến quá canh hai mà chẳng thấy Hà thị trở về, Lý Bình bèn quay về quán rượu. Từ đó, để tránh sự hiềm nghi, Lý Bình không đến nhà Mã Tịnh nữa.






  3. #313
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 61
    __________________________________________________ ______________________________________


    Thì giờ thấm thoát, ngày tháng như thoi đưa, không mấy chốc mà đã hai tháng. Mã Tịnh ra đi chuyến này trúng lớn, gặp phải cháu của La tướng đi trấn nhiệm Thái thú bên ngoài, đồ đạc đem theo lỉnh kỉnh. Mã Tịnh đón đường lột sạch chất đầy túi đem đi. Trên đường về, Mã Tịnh lấy ra một số vàng bạc tế nhuyễn bán đổi một số thổ sản chất lên lưng lừa trở về. Đến Tiểu Nguyệt Đồn, Mã Tịnh cho chất hàng hóa vào kho rồi vào thăm lão thái thái, thấy bệnh mẹ vẫn trầm trọng như cũ. Hà thị thấy chồng trở về nhà lật đật lo chuẩn bị trà nước cơm rượu điểm tâm. Mã Tịnh hỏi:

    - Nương tử, từ hôm ta đi đến nay, Lý Bình hiền đệ có đưa tiền đến nhà cho ta xài không? Có đến nhà ta không và đến trước sau mấy lần?

    Hà thị nghe nói, đáp:

    - Ông bạn của anh tốt quá! Từ hôm anh ta đi tới giờ chưa tới đây lần nào hết, cũng không có đưa một đồng nào cả. Tôi may có mấy lượng bạc để dành đem ra sử dụng. Anh ta chỉ ở nhà uống rượu tì tì thôi! Thật là người vô ơn phụ nghĩa chẳng ai bằng! Mã Tịnh nghe nói, trong lòng rất là bất bình. Ăn cơm xong, Mã Tịnh lựa ra ít món lễ vật, nói:

    - Để ta đem lễ vật này tặng Lý Bình, xem khi gặp ta, Lý Bình nói sao cho biết?

    Nói rồi ra cửa đến thẳng quán rượu của Lý Bình. Tới nới, Mã Tịnh hỏi:

    - Này phổ ky, chưởng quỹ của chú có ở nhà không?

    - Dạ có đang ở nhà trong.

    Mã Tịnh bèn đi thẳng vào trong. Lý Bình thấy Mã Tịnh đến, lật đật ra nghênh tiếp. Mã Tịnh vốn là người đại trượng phu, mặt không đổi sắc, cười hề hề nói:

    - Này hiền đệ, ta đem đến biếu hiền đệ ít món ăn chơi, toàn là mấy thứ hiền đệ ưa thích đó.

    - Huynh trưởng tối với em quá, xin mời vào bên trong ngồi.

    Sau khi nhận lễ vật xong, hai người vào bên trong ngồi. Ngồi một ngồi lâu mà Lý Bình chẳng mở lời nào. Mã Tịnh hỏi:

    - Hiền đệ lúc này buôn bán có khá không?

    - Ế ẩm quá, chắc là phải đóng cửa thôi!

    - Còn nhị đệ có khá không?

    - Sắp chết đến nơi rồi.

    Đáp xong, Lý Bình lặng thinh hồi lâu mới nói:

    - Này Mã đại ca! Tôi có một câu chuyện muốn nói với anh, mà nói ra sợ mất tình anh em giữa chúng ta. Có ý muốn nói với anh mà khó mở miệng ra lời!

    - Hiền đệ có việc gì khó nói dữ vậy? Cứ nói cho ta nghe đi!

    Lý Bình bèn thong thả thuật lại những việc mình chứng kiến đã qua. Mã Tịnh nghe nói đùng đùng nổi giận, khí tức cành hông, muốn trở về nhà hỏi cho ra lẽ.






  4. #314
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 62
    __________________________________________________ ______________________________________


    Chương 62

    Dò xét gia thế, giữa đường gặp Càn khôn thử
    Bắt được tin riêng, Lôi Trần hội ngộ bái huynh

    Mã Tịnh nghe Lý Bình kể xong, cười hà hà nói:

    - Này hiền đệ, ta nói cho hiền đệ biết, hôm nay ta tính đến nói lời tuyệt giao với hiền đệ đó chớ, nào ngờ có cớ sự xảy ra như thế. Thôi thì khỏi phải nói chi nhiều lời, "đường dài hay sức ngựa, lâu ngày biết tánh người". Hôm nay ta biết rõ hiền đệ thật là tri kỷ của ta, hiền đệ đừng phân tâm mà nói lời như thế. Ta xin kiếu về đây!

    Nói rồi đứng dậy ra về. Tới nhà, Mã Tịnh nói với Hà thị:

    - Có một nhà tài chủ ở huyện Long Du mời ta đến đó chơi. Ta đi độ hai tháng mới về, nương tử ở nhà thay ta săn sóc việc nhà cho cẩn thận!

    Nói rồi vào từ biệt mẹ già, cắp đơn đao ra đi về hướng Nam. Cách Tiểu Nguyệt Đồn hai dặm, có Khánh Phong Đồn là một trấn nhỏ, ở đó cũng có phố xá bán buôn tấp nập. Mã Tịnh bước vào một khách xá tên Vạn Thanh, phổ ky chưởng quỹ đều là chỗ quen biết. Thấy Mã Tịnh, mọi người đều hỏi:

    - Mã gia hôm nay làm sao rảnh được mà đến đây?

    - Cho ta một gian phòng, nhà ta hôm nay có mấy người bạn đến chơi, đông người chật chội quá!

    - Vâng ạ!

    Phổ ky lật đật dắt Mã Tịnh lên một thượng phòng Mã Tịnh bảo đem rượu thịt lên, ăn uống mà trong lòng buồn bực không vui. Thật là:

    Gặp việc mừng vui thức hoài không thấy mệt

    Vớ phải chuyện buồn ruột rối ngủ liên miên!


    Mã Tịnh nhâm nhi mấy bầu rượu rồi kêu phổ ky dẹp mâm đoạn nằm xuống ngủ vùi. Thức dậy lại kêu cái gì đó ăn đỡ đói. Vừa ăn vừa nghĩ: "Bọn gian loạn tình nồng, quấn quít khó lìa. Gian phu thế nào cũng tìm đến dâm phụ, dâm phụ chắc chắn sẽ tìm đến dâm phu! Chúng biết ta không có ở nhà thế nào cũng tìm đến với nhau mà! Tối nay ta cắp cương đao đến đầu thôn Tiểu Nguyệt Đồn chờ đợi. Nếu gặp con tiện tì ấy, ta sẽ cho một đao giết phứt cho xong".

    Nghĩ rồi bèn cắp đao đến đầu thôn Tiểu Nguyệt Đồn, chờ mãi đến quá canh ba mà chẳng thấy bóng một ai. Trở lại nhà của mình thì thấy cửa đóng chặt. Phi thân lên mái nhà dòm xét các nơi cũng chẳng thấy có động tịnh nào khả nghị Bèn trở về tửu quán gọi cửa và vào ngủ vùi. Cả ngày hôm sau chỉ uống rượu rồi ngủ vùi chớ không ăn chi hết. Tối lại, Mã Tịnh cắp đao ra cửa, thẳng đến đầu thôn Tiểu Nguyệt Đồn chờ đợi. Lúc sang canh hai, Mã Tịnh nghe có tiếng trai gái nói cười rúc rích ở phía Đông, bèn đến gần nghe có tiếng nói:

    - Anh đi cho mau! Hôm qua muốn kêu anh đi, cả ngày đi rước mấy bà mụ đều không được ai hết!

    Mã Tịnh nghe ra biết là mấy người đi rước mụ, liền vội lánh ra sau gốc cây. Vừa nấp xong, Mã Tịnh thấy một bóng người từ phía Đông vùn vụt đi tới mau như điện xẹt. Người này ước chừng hơn 30 tuổi, mặt trắng, nhìn không rõ là ai. Mã Tịnh để ý thấy người này đi về hướng nhà mình. Đến trước nhà, người ấy đứng trù trừ hồi lâu, bộ dạng nửa muốn kêu cửa, nửa lại không. Rồi lại đi quanh nhà mấy lượt và than thở:

    - Chao ôi, muốn kêu cửa mà sợ đại ca không có ở nhà! Mà không kêu cửa thì đêm nay mình ngủ ở đâu đây!





  5. #315
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 62
    __________________________________________________ ______________________________________


    Mã Tịnh nghe tiếng nói quen, liền đến gần nhìn kỹ: Té ra là Càn khôn đạo thử Hoa Vân Long, bèn hỏi:

    - Nhị đệ, em ở đâu lại đây?

    Hoa Vân Long vội vàng chạy đến thi lễ, bày tỏ tình xa cách và hỏi:

    - Huynh trưởng, đêm hôm khuya khoắt như vầy sao lại ở đây?

    - Ta ở đây chờ đợi một người. Thôi, chúng ta vào nhà đàm đạo!

    Hai người nhảy vào tường vào bên trong, mở cửa Đông phối phòng. Hà thị nghe động thức dậy lo trà nước thiết đãi. Mã Tịnh mới hỏi Hoa Vân Long từ đâu đến. Hoa Vân Long đem những việc vừa qua ở Lâm An thuật lại, chỉ trừ việc hái hoa ở am ni cô, Mã Tịnh nói:

    - Hoa nhị đệ, em hãy an tâm cứ ở đây đi, không có ai đến đây điều tra đâu. Giả sử có người đến tìm thì nhà ta có vách ngăn hai lớp, em trốn vào đó là xong ngaỵ Nói cho em biết, ta ở đây thuộc địa hạt của huyện Long Du, quan địa phương không bao giờ tới đây đâu, vì họ không biết nhà ta trong giới lục lâm.

    - Thế thì tốt quá. Mọi việc nhờ đại ca giúp đỡ!

    Nói chuyện một lát, trời đã sáng bạch, hai người cùng đi rửa mặt, uống trà, bỗng nghe ngoài cửa tiếng người ồn ào huyên náo, làm Hoa Vân Long sợ xanh cả mặt.

    Mã Tịnh nói:

    - Không có gì đâu! Để ta ra xem thử.

    Đến phía trước, mở cửa nhìn ra thì thấy 50 - 60 người đứng chật ở đó. Những người này đều là thân sĩ phú hộ cử giám sinh viên tại Tiểu Nguyệt Đồn. Thấy Mã Tịnh, mọi người đều nói:

    - Có Mã đại gia ở nhà thì hay quá! Việc này không có Mã đại gia nhúng tay vào là không xong được. Việc này là do tranh giành đấu giá chợ lừa ngựa ở trước Khánh Phong Đồn mà sanh ra. Chủ đấu giá cũ là Phương Đại Thành cùng với họ Liễu tranh nhau đấu giá thuế. Việc xích mích đưa ra đến cửa quan, bây giờ lại muốn đánh nhau nữa. Lực lượng hai bên ước chừng mấy trăm người, nếu xếp vào đánh nhau, ít nhất cũng phải hao vài chục mạng. Nghe nói hai nhà này đều thân thiết với Mã đại gia, chúng tôi giảng hòa mấy ngày không có kết quả, mời lão nhân gia đi nói giúp một phen, chắc được.

    - Thế này nhé, tôi định mời quý vị vào trong nhà uống trà, ngặt vì chỗ nơi quá chật hẹp, sợ e bất tiện! Qúy vị cảm phiền chờ một lát, tôi vào trong bảo người nhà một tiếng rồi sẽ đi ngay.

    - Xin Mã đại gia cứ tự nhiên.

    Mã Tịnh vào bên trong cầm 2 điếu tiền và chiếc giỏ đựng rau, nói với Hoa Vân Long:

    - Hiền đệ người ta mời anh đi giảng hòa, trong nhà không có người đi chợ, lát nữa cảm phiền hiền đệ làm ơn ra Khánh Phong Đồn mua hai con cá sống, hai con gà giò, một ít rau cải tươi đem về giao cho chị làm thức ăn. Anh đi một lát sẽ trở về rồi chúng ta cùng đánh chén.

    - Được mà!

    Sau khi Mã Tịnh đi rồi, Hoa Vân Long xách giỏ đi chợ. Mua xong thức ăn trở về thì gặp Lôi, Trần hai người lăng xăng chạy tới. Vừa thấy Hoa Vân Long, Lôi Minh, Trần Lượng nói:

    - Hoa nhị ca, té ra anh ở đây! Sao anh không lo chạy trốn đỉ Lát nữa Tế Công trưởng lão mang theo hai vị Ban đầu tới đây bắt anh đó!






  6. #316
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 62
    __________________________________________________ ______________________________________


    - Này hai hiền đệ, từ lúc chúng ta chia tay ở Thiên Gia Khẩu, hai hiền đệ đi đâu? Hai em làm sao biết được Tế Công sẽ đến bắt ta?

    Lôi Minh, Trần Lượng bèn đem những việc vừa qua tỉ mỉ thuật lại và nói:

    - Hiện Tế Công đang dẫn hai vị Ban đầu sắp sửa đến đây. Người hẹn chúng tôi là sẽ gặp ở Tiểu Vân Đồn, chắc chắn thế nào người cũng biết trước là có anh ở đây rồi đó!

    Hoa Vân Long nghe mấy lời đó, trong bụng còn hồ nghi, sắp sửa bỏ giỏ rau chạy trốn thì từ đầu kia Mã Tịnh đi lại. Ba người bước tới đón chào. Mã Tịnh nói:

    - Hai hiền đệ Lôi, Trần này, đã tới đây rồi, sao chưa chịu vào nhà anh, lại đứng giữa đường nói chuyện vậy kìa?

    Lôi Minh và Trần Lượng đem chuyện vừa qua nói lại một lần nữa. Mã Tịnh nói:

    - Không hề chi đâu! Thôi, mấy em về nhà anh đi.

    Bốn người cùng trở về nhà Mã Tịnh. Mã Tịnh đem thức ăn mua về vào nhà trong rồi bốn người cùng vào Đông phối phòng. Hoa Vân Long nói:

    - Mã đại ca, từ hôm đến đây em chưa vào thăm bá mẫu, hôm nay anh đưa em vào thăm bá mẫu đi!

    Lôi Minh và Trần Lượng nghe thế cũng nói:

    - Có như vậy à!

    Mã Tịnh nói:

    - Lão mẫu trong mình không được khoẻ, không nên thăm viếng làm kinh động đến người, mời ba vị hiền đệ cứ ngồi đây nói chuyện là được rồi!

    Giây lát, cơm rượu đã dọn lên, bốn người vào tiệc, nói cười vui vẻ. Mã Tịnh lại hỏi kỹ Lôi Minh, Trần Lượng về hành tung của Tế Điên. Trần Lượng bèn từ đầu đến cuối thuật lại một lượt. Mã Tịnh nghe xong, cười hà hà nói:

    - Sá gì một ông Hòa thượng đem theo hai vị Ban đầu đi bắt Hoa nhị đệ. Giả sử có 200 quan binh vây kín mít cũng chưa chắc gì bắt được chú ấy, ta sẽ cho họ đi chầu Diêm chúa hết!

    Lôi Minh, Trần Lượng lật đật cản lại:

    - Này Mã đại ca, anh đừng nói vậy chớ! Anh không biết tài nghệ của Tế Công đến bực nào sao? Hễ anh nghĩ tới ngài là có ngài tới ngaỵ Ngài toán biết tất cả! Anh tính chạy ra cửa trước, ngài đón anh ở cửa trước; anh lẻn ra cửa sau, ngài đón anh ở cửa sau; anh chạy bên Đông, ngài chực ở bên Đông; anh chạy sang bên Tây, ngài chực anh ở đó tự bao giờ. Dù anh có chạy đủ bốn phương tám hướng cũng không thoát khỏi, đành bó tay chịu bắt mà thôi.






  7. #317
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 62
    __________________________________________________ ______________________________________


    Mã Tịnh nghe nói mấy câu đó, tức giận vỗ bàn hét lớn:

    - Thôi thôi, mấy chú đừng đề cao oai phong của người, làm nhụt nhuệ khí của ta! Nếu ông ấy có đến, thì các em coi đây - Nói rồi lấy tay chỉ bức họa Phú quý mẫu đơn treo trên vách - cứ giở bức họa này lên, bên trong là một cánh cửa gỗ đặt sát vách, tiến vào địa đạo này, mấy chú có thể ẩn thân an toàn.

    Nói câu đó chưa xong, thì nghe bên ngoài có tiếng gõ cửa nói vọng vào:

    - Hoa Vân Long có ở trong đó không? Bảo nó ra gặp Hòa thượng ta xem nào!

    Lôi Minh, Trần Lượng sợ xanh cả mặt, nói:

    - Mã đại ca, anh thấy chưa? Hòa thượng đến rồi đó!

    Mã Tịnh vén bức tranh lên, bảo:

    - Ba em cứ bước vào trong này đi, để bên ngoài ta lo.

    Ba người không còn cách nào khác, phải bắt buộc chui vào vách kép. Mã Tịnh thả bức tranh xuống rồi đi thẳng ra trước thấy một ông Hòa thượng kiếc đang đứng một bên Lý Bình.

    Sau khi chia tay với Lôi Minh và Trần Lượng, Tế Điên dẫn hai vị Ban đầu thong thả đi về phía trước. Đi mãi đến trưa, bụng đói cồn cào, thấy trước mặt có quán rượu, Tế Điên bèn bước vào. Sài đầu nghĩ bụng: "Đợi khi Hòa thượng ăn mình mới ăn, để khỏi phải trả tiền!".

    Ba người kiếm bàn ngồi xong, Tế Điên kêu mấy hồ rượu và mấy món ăn. Uống rượu ăn cơm xong, Tế Điên kêu:

    - Đem cho ta một bầu đựng nước tiểu, ta mắc tiểu quá!

    - Quán chúng tôi chỉ có bầu đựng rượu thôi chớ không có bầu đựng nước tiểu. Ông mắc tiểu thì cứ ra ngoài ấy.

    Tế Điên đứng dậy nói:

    - Vậy thì đem cho hai bầu rượu nữa, một lát trở vào ta uống tiếp.

    Nói rồi bước ra ngoài đi thẳng. Sài đầu, Đỗ đầu đợi mãi, biết chắc Tế Điên không trở lại rồi, Sài đầu nói:

    - Lão Đỗ ơi, điệu này không xong rồi! Ăn cơm không có tiền trả, Hòa thượng đi mất rồi, bắt hai ta ở lại thế tiền đó!

    - Hai đứa mình cũng phải lẻn đi chớ.

    Thừa lúc phổ ky mắc lo dọn bàn cho khách không để ý, Sài, Đỗ bèn lẻn ta ngoài. Ra đến bên ngoài, hai người gặp ngay Tế Điên, Sài đầu nói:

    - Hay dữ a! Hòa thượng ăn rồi bỏ đi, để bọn tôi ở lại thế chấp hả!

    - Hai vị hãy đi theo ta, tối nay thế nào cũng có tiền mà!

    Sài, Đỗ hai vị Ban đầu đi theo Tế Điên mà trong bụng tính: "Tối nay hai đứa mình ăn rồi đi trước, để Hòa thượng ở lại thế chấp mới được". Quả nhiên, tối lại ba người vào quán ăn cơm. Sài đầu, Đỗ đầu ăn vội ăn vàng cho xong bữa, lất đật đứng dậy đi ra. Tế Điên nói:

    - Hai vị đi hả?

    - Hồi sáng Hòa thượng bắt bọn tôi thế chấp, bây giờ tới phiên Hòa thượng chớ! Bọn tôi không đi sao được?

    Nói rồi hai người bước ra cửa. Phổ ky nghe hai bên đối đáp bèn để ý canh riết Tế Điên.






  8. #318
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 63
    __________________________________________________ ______________________________________


    Chương 63

    Bốn anh hùng vui chuyện nhà họ Mã
    Tế Thiền sư quán rượu trổ thần y.

    Nhắc lại Tế Điên và hai vị Ban đầu vào quán rượu ăn cơm. Sài, Đỗ vội vã ăn húp lia lịa cho no bụng, đoạn Đỗ đầu đứng dậy nói:

    - Tôi phải đi cầu một lát.

    Sài đầu cũng đứng dậy theo nói:

    - Tôi cũng đi tiểu đây.

    Tế Điên nói:

    - Ừ, phải rồi, hai người ăn uống no say rồi bỏ ta lại để thế chấp đây mà!

    - Chớ không phải lần trước Hòa thượng bỏ đi, bắt chúng tôi ở lại là gì? Lần này tính kỹ lại không có một đồng ten, bọn tôi phải đi trước mới được.

    Nói rồi bỏ đi luôn ra ngoài. Hai bên đối đáp nhau, phổ ky đều nghe rõ hết. Biết rằng mấy người này tính ăn chực uống quỵt đây, bèn để ý canh chừng riết Tế Điên. Tế Điên cứ ngồi đó không nói không rằng. Vừa hay có một người bưng tô canh nóng hôi hổi từ trong đi ra, gặp phải một người từ bên ngoài xăng xái đi vào, loay hoay thế nào mà hai bên lại đụng nhau, tô canh nóng đổ ụp lên người kia. Người nọ bắt đền tô canh, còn người kia lại bắt thường bộ áo. Hai bên lớn tiếng cãi vã nhau làm thực khách trong quán nhốn nháo cả lên. Phổ ky mắc lo chạy lại khuyên can không còn để ý theo dõi nữa. Tế Điên thừa cơ hội bước trái ra ngoài. Ra đến đầu thôn gặp Sài, Đỗ đang ngồi chờ ở đó, Tế Điên nói:

    - Phải rồi, hai vị cứ lo ăn no phần mình, phần ai thây kệ phải không?

    Sài đầu nói:

    - Vậy chớ hồi sáng Hòa thượng chẳng bỏ đi trước sao?

    - Ừ phải, ông nói cũng có lý.

    - Làm sao sư phó lại ra được?

    - Ta bảo chưởng quỹ ghi sổ thiếu.

    - Người ta có quen sư phó hay sao mà chịu ghi sổ thiếu?

    - Thôi, mấy ông để ý đến việc đó làm gì? Bây giờ ta có ý kiến như vầy: Ba chúng ta chơi trò trốn kiếm nè. Ta giao hẹn, nếu ta trốn mà mấy ông kiếm được thì sáng mai ta trả tiền cơm cho mấy ông; còn mấy ông kiếm không được ta thì ngày mai ta ăn cơm mấy ông phải trả tiền, chịu không nào?

    Sài đầu nghe nói chịu ngay:

    - Thế thì còn gì bằng!

    Tế Điên bèn đi trốn, hai người tìm khắp nơi mà không gặp, đâu dè suốt đêm đó Tế Điên đi thẳng tới Tiểu Nguyệt Đồn. Sáng ra, Tế Điên đã đến trước cửa quán Lý Bình rồi. Phổ ky vừa định treo bảng lên thì Tế Điên ở ngoài xăng xái bước vào. Trong quán đặt 6 chiếc bàn, mỗi bàn đều có 4 dĩa thức ăn: một dĩa gà hầm, một dĩa đậu hủ khô, một dĩa đậu hủ dầm muối, một dĩa kẹo mè. Tế Điên vào quán tìm một bàn ngồi xuống, rồi cầm con gà lên đập xuống bàn một cái, kêu:

    - Chưởng quỹ.






  9. #319
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 63
    __________________________________________________ ______________________________________


    Cứ đập con gà xuống bàn một cái kêu chưởng quỹ một tiếng. Kêu liên tiếp mấy lượt, phổ ky thấy vậy mới nói:

    - Mới sáng sớm mà Hòa thượng phá chúng tôi chi vậy? Đập con gà sao lại gọi chưởng quỹ?

    Tế Điên hỏi:

    - Chú bán cái này mấy đồng tiền?

    - Hễ gà bao lớn bán tiền bao lớn.

    - Ta chỉ hỏi con gà này thôi mà.

    - Con gà này bán 6 tiền.

    - Còn đậu hủ khô bán bao nhiêu tiền?

    - Ba tiền một miếng.

    - Còn dĩa đậu này bán mấy điếu?

    - Cả dĩa đậu làm sao bán có mấy điếu được!

    - Thế thì không được rồi, ta thấy da miếng đậu tróc ra chắc là chú tự động gấp lại chớ gì. Mấy công quá hỉ!

    - Ông Hòa thượng này thiệt để ý dữ quá! Miếng đậu hủ này tự nó gấp lại khi nó phồng lên đấy.

    - Chớ không phải là tại chú gấp lại sao?

    - Ông Hòa thượng ơi, ông nói giỡn, tôi gấp lại làm gì?

    - Không phải à, vậy ta không nói đến đậu nữa. Chú đem cho ta hai hồ rượu đi!

    Phổ ky mang hai hồ rượu ra, Tế Điên uống xong kêu them mấy hồ rượu nữa, cộng tất cả là 6 hồ rượu. Tế Điên bảo tính tiền, phổ ky tính tất cả là 256 văn. Tế Điên bảo:

    - Chú ghi sổ thiếu cho ta nhé!

    - Mới sáng ra, ông quậy hết cả buổi, uống hết bao nhiêu là rượu, rồi không chịu trả tiền. Cái đó không được đâu!

    - Chú cứ viết lên, có gì không được?

    Hai người đang cãi, nhau, Lý Bình từ trong nhà đi ra hỏi:

    - Phổ ky, chuyện gì thế?

    - Ông này uống rượu rồi không chịu trả tiền.

    Lý Bình nói:

    - Này Hòa thượng, ông không có tiền mà dám đến ngồi uống rượu à?

    - Ta đang đợi người ở quán rượu ông đấy chớ. Ông ấy là người quen của các ông ở địa phương này. Ông ấy bảo ta đến đây uống rượu ngồi chờ ông ấy! Nếu không có vậy, ta đâu có uống rượu làm chi. Ta đợi ông ấy cả buổi mà không gặp mới không có bạc để trả tiền rượu đấy chứ.







  10. #320
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 63
    __________________________________________________ ______________________________________


    - Ông hẹn với ông ấy hồi nào vậy?

    - Gặp ở giữa đường thôi!

    - Người hẹn với Hòa thượng tên là gì?

    - Ta quên mất rồi!

    Lý Bình tính hỏi cho qua chuyện, chỉ cần Hòa thượng nói ra tên người quen thì không đòi tiền rượu nữa và bảo ổng đi cho rồi. Nào ngờ nghe trả lời như vậy, mới nói:

    - Này Hòa thượng, ông đừng nói quàng xiên chớ!

    - Ta không nói quàng nói xiên đâu, bởi vì Hòa thượng ta thông hiểu cả nội ngoại khoa, bất luận bệnh chứng nào của nam phụ lão ấu, ta đều trị được tuốt! Người đó hẹn ta tới đây để mời đi xem bệnh mà ta lại quên mất tên họ người ấy, bậy bạ thiệt!

    Lý Bình nghe Hòa thượng nói biết trị bệnh, bèn nhớ lại em mình là Lý An bệnh đã đến hồi nguy kịch. Thảng như Hòa thượng này có thể trị được bệnh của em mình, há không phải là một điều quá tốt đẹp hay sao?

    Lý Bình nghĩ xong liền hỏi:

    - Này Hòa thượng, ông khoe có tài trị bệnh. Vậy hiện em tôi mắc bệnh phòng sự, ông có thể trị được hay không?

    - Cái đó dễ ợt! Hòa thượng ta đưa tay tới đâu, bệnh nhân sẽ hết ngay tức khắc tới đó.

    - Nếu thiệt Hòa thượng trị được bệnh, chẳng những tôi không lấy tiền rượu của Hòa thượng, mà còn cám ơn nhiều nữa. Tôi sẽ mua một bộ đồ thật đẹp để thay bộ đồ rách này cho Hòa thượng.

    - Cám ơn!

    Lý Bình bèn đưa Tế Điên vào phía sau, chỉ thấy Lý An đang nằm trên giường ho khù khụ không dứt. Mặt trắng bệch như tờ giấy, không còn chút máu nào. Tròng mắt cũng mở ra, cánh mũi phập phồng, vành tai khô đét. Lý An vốn lao từ nhỏ, Lý Bình bảo em hãy dưỡng bệnh phía sau quán, không phải làm gì cả, nào ngờ bệnh thế mỗi lúc nặng thêm. Khi Tế Điên vào phòng thăm bệnh, Lý Bình hỏi:

    - Hòa thượng có thể trị bệnh này được không?

    - Có khó gì đâu, ta có đem thuốc theo đây nè.

    Tế Điên móc trong lưng ra một cục thuốc, Lý Bình hỏi:

    - Thưa Hòa thượng, thuốc gì vậy?

    - Đây là thuốc: "Thân thối trừng nhãn hoàn".

    - Tên gì nghe kỳ quá!







Thông tin chủ đề

Users Browsing this Thread

Hiện có 3 người đọc bài này. (0 thành viên và 3 khách)

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình
  •