DIỄN ĐÀN PHẬT PHÁP THỰC HÀNH - Powered by vBulletin




Cùng nhau tu học Phật pháp - Hành trình Chân lý !            Hướng chúng sinh đi, hướng chúng sinh đi, để làm Phật sự không đối đãi.


Tánh Chúng sinh cùng Phật Quốc chỉ một,
Tướng Bồ Đề hóa Liên hoa muôn vạn.

Trang 26/106 ĐầuĐầu ... 1624252627283676 ... CuốiCuối
Hiện kết quả từ 251 tới 260 của 1052
  1. #251
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 48
    __________________________________________________ ______________________________________


    Chương 48

    Triệu Thái thú vâng lệnh bắt tặc nhân,
    Lên Côn Sơn mời thỉnh Tế Hòa thượng.


    Tần Thừa tướng nhìn lên vách, bài thơ của tặc nhân để lại ràng ràng. Thơ rằng:

    Càn nguyên vũ trụ đáng anh hùng,

    Khôn đao một lưỡi mặc hoành tung,

    Đạo lấy gia tài quan tà nịnh,

    Thử chạy khắp nơi sướng vô cùng.

    Hoa nhật trời quang ở chánh trung,

    Vân du bốn biển tỏ hào hùng,

    Long thiên thần thánh luôn phò hộ,

    Trộm phá gian thần giận nổi khùng.

    Bên cạnh còn có bốn câu thơ ngắn:

    Đan đao một ngọn dắt bên lưng,

    Đích thị Vân Long vượt núi rừng,

    Thừa tướng muốn nom người hiệp nghĩa,

    Lâm An thái thú cứ sai trưng.


    Thừa tướng xem xong lập tức vào thư phòng sai người giả nhái theo chữ viết lại rồi mới phái người đến mời Thái thú Lâm An đến. Không bao lâu, Triệu Phụng Sơn đến thư phòng, thưa:

    - Thừa tướng cho đòi ty chức có đều chi sai bảo?

    - Ta mời Thái thú đến nhà ta để kiểm nghiệm. Tối vừa rồi có một tên giang dương đại đạo đến trộm lấy ngọc báu truyền gia của nhà ta gồm có một đôi vòng thấu thể Bạch ngọc, một chiếc phụng quan thùy châu đính 13 viên bửu bối. Khi đi còn để lại hai bài thơ.

    Thái thú nghe như vậy hồn bay ngàn dặm, nói:

    - Ty chức lập tức sẽ phái người tuần tra ngày đêm, chỗ đế đô dân cư đông đúc rất dễ cho kẻ gian ẩn nấp! Xin Thừa tướng gia ân, ty chức trở về sẽ phái sai nhân đi bắt giặc ngay.

    - Ta hẹn cho ông ba ngày phải bắt cho được tên trộm ấy, thu hồi của báu truyền gia lại cho ta.

    - Xin tuân lệnh dụ.

    Quan Thái thú chẳng biết làm cách nào hơn đành phải nói thế rồi cầm bản sao bài thơ của tên trộm cáo từ về nha. Về đến nha môn cấp tốc sai người mời quan hai huyện Tiền Đường, Nhơn Hòa và các quan viên sở thuộc trấn hổ sảnh đến. Trước mọi người, Triệu Phụng Sơn nói:

    - Hiện giờ tướng phủ bị trộm mất đôi vòng ngọc và phụng quan, tướng gia truyền lệnh hẹn cho ta ba ngày phải bắt cho được kẻ trộm, các ông về nha của mình phải gấp rút phái người tầm nã. Nếu có ai bắt được trộm thì một phủ hai huyện thưởng chung số bạc là 1.200 lượng. Các ông trở về làm gấp việc cho xong đi. Nếu để lâu, kể trộm trốn mất thì ta và các ông không có đất nẻ nào để chui xuống tránh trốn cơn thịnh nộ của Thừa tướng.

    Mọi người trở về nhiệm sở sai ngay người đi bắt giặc. Ba ngày làm sao bắt được? Tri huyện Tiền Đường nguyên là người lưỡng bảng xuất thân, tâm tình rất chánh trực. Khi trở về nha liền sai 8 tên sai dịch: Triệu Đại, Vương Nhị… đi dò xét. Huyện Nhơn Hòa cũng phái bọn Điền Lai Báo, Vạn Hằng Sơn ra đi, phải hết lòng ra sức với phần thưởng rất hậu. Ba ngày chưa thấy tông tích giặc. Quan Thái thú phải đến phủ Thừa tướng xin gặp mặt để được gia hạn ba ngày nữa. Lại ba ngày nữa, bóng giặc biệt tung, huyện Nhơn Hòa lại nhờ Kinh doanh điện soái xin giùm Thừa tướng ba ngày nữa. Rồi phủ huyện cũng nhờ lục bộ, cửu khanh một khoa ba đạo đến gặp mặt Thừa tướng xin triển hạn ba ngày nữa. Lần lượt xin gia hạn như vậy hai tháng trôi qua mà giặc vẫn chưa bắt được. Một hôm, quan Thái thú đến xin với Thừa tướng gia hạn. Thừa tướng nói:





  2. #252
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 48
    __________________________________________________ ______________________________________


    - Trước kia ta cho ông thời hạn ba ngày, nhưng vì mọi người theo năn nỉ, nể mặt nhau mà gia hạn mãi đến nay đã hơn hai tháng rồi mà giặc vẫn chưa bắt được. Đó là do các thuộc hạ bỏ bê nhiệm vụ, ngày mai ta phải xử nặng ông mới được.

    - Xin tướng gia đặc cách thi ân cho, bọn ty chức đang phái người đi rước Tế Công trưởng lão ở chùa Linh Ẩn về. Chỉ cần lão nhân gia trở về đây là việc bắt giặc dễ như trở bàn tay, không cần phải phí sức mất thì giờ nữa.

    - Ông đề cử Tế Điên Hòa thượng chính là thế tăng của bản các đấy. Ta đang nghĩ đến người đây mà người hiện ở đâu?

    - Hiện ở nhà em tôi để trị bệnh đau mắt cho bà thím. Tôi đã cử người đi thỉnh rồi.

    - Thôi, ta nể mặt Tế Công gia hạn cho ông vài ngày nữa. Ông phải mau mau thỉnh Tế Công về đây cho ta.

    Triệu Thái thú vâng dạ, lãnh lệnh về nha môn sai phái Sài Nguyên Lộc và Đỗ Chấn Anh mang theo lộ phí đến Côn Sơn rước Tế Điên. Tế Điên đang ở trong thư phòng nói chuyện vớI Triệu Phụng Minh thì có gia nhân vào thưa:

    - Bên ngoài có hai vị Ban đầu ở nha môn Thái thú Lâm An là Sài Nguyên Lộc và Đỗ Chấn Anh đến xin gặp mặt.

    - Bảo họ vào đây.

    Giây lát hai vị Ban đầu theo gia nhân vào phòng vái chào Tế Công trước rồi mới thi lễ nhị viên ngoại. Thi lễ xong mới đem việc ở Lâm An kể lại tỉ mỉ. Tế Điên nói:

    - Việc này Hòa thượng ta phải quan tâm mới được. Thôi, đã đến lúc cáo từ nhị viên ngoại đây.

    Triệu Phụng Minh nói:

    - Thưa sư phó, để ngày mai hãy đi, có việc gì gấp đâu?

    - Ta có việc không thể ở nán lâu được.

    Triệu Phụng Minh kêu dọn tiệc rượu tiễn hành và tặng lộ phí hai vị Ban đầu. Tế Điên và hai vị Ban đầu từ biệt mọi người theo đường cái trở về Lâm An. Cứ ngày đi đêm nghỉ, đói ăn khát uống, chẳng mấy chốc còn cách Lâm An ba dặm. Tế Điên hỏi:

    - Sài đầu, Đỗ đầu này, hai ông có muốn bắt kẻ trộm vòng ngọc và phụng quan không?

    - Khoái quá đi chứ!

    - Hai ông muốn bắt tên giặc ăn trộm đó thì hãy mau mau chạy đến cửa Tiền Đường, dòm vào đầu hẻm bên trong cửa có một người mặc áo xanh đang đứng. Hai ông hãy bắt người ấy lại, chính hắn đó! Các ông cứ đưa hắn về nha môn của huyện mà lãnh 1.200 lượng bạc thưởng.

    Hai người nghe nói mừng quá, cho là vụ án hôm nay chắc xong bèn nói:

    - Bọn tôi chạy trước nhé.

    Cả hai người lật đật chạy đến trước cửa Tiền Đường nhìn vào đầu đường hẻm, quả nhiên có thấy một người mặc áo xanh đang đứng đó. Người này hai mắt trợn trừng đang nhìn tới nhìn lui. Đỗ Chấn Anh thấy vậy mừng quá, nói:

    - Sài đại ca, phen này chắc bọn mình thành công, nhiệm vụ hoàng thành, về nha môn lãnh thưởng, bọn mình chia hai nhé!

    Nói rồi đi đến gần, rút dây cầm tay trói nghiến người ấy lại. Đỗ Chấn Anh nói:

    - Này anh bạn, phen này đến trước huyện đường sẽ rõ. Bộ việc này anh làm mà anh không biết à?





  3. #253
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 48
    __________________________________________________ ______________________________________


    Người kia thất kinh day lại hỏi:

    - Hai vị sao lại trói tôi? Có ai tố cáo tôi làm điều gì à?

    Đỗ Chấn Anh, Sài Nguyên Lộc nhìn lại, té ra người ấy là chưởng quỹ của dựa than trong cửa Tiền Đường. Sài đầu, Đỗ đầu đều chưng hửng. Người ấy hỏi:

    - Hai vị công sai, sao lại trói tôi?

    Hai vị Sài, Đỗ không biết phải trả lời sao, thời may Tế Điên cũng vừa tới kịp, hỏi:

    - Hai vị bắt được rồi hả?

    - Hòa thượng bảo tôi bắt người áo xanh đây nè!

    Người kia hỏi:

    - Tại sao Hòa thượng lại bắt tôi?

    - Ta mua than ông không chịu bán than tốt, cứ bán than khói ung hè.

    Sài đầu nghe nói biết là không phải, bèn hỏi:

    - Sư phó, người này không phải là kẻ trộm vàng ngọc, phụng quan phải không?

    - Không phải! Ta đùa một chút mà thôi!

    Sài đầu lật đật mở dây trói ra, nói:

    - Sư phó, đừng nên đùa cợt như thế, vô cớ trói người ta, may mắn gặp người hiền, nếu không họ chẳng để mình yên đâu?

    - Đâu phải ta xui các ông làm bậy, tại các ông chạy mau quá thành ra giặc trộm chưa kịp ra. Bây giờ các ông với ta phải đi nữa mới gặp.

    Người kia cũng không dám nói gì. Tế Điên dẫn hai vị Ban đầu tiến vào thành. Đi một đỗi không xa, Tế Điên nói:

    - Sài đầu ơi, ông dòm coi kẻ can phạm đến kia kìa!

    Nói rồi lấy tay chỉ một cái. Sài đầu là người quen bắt trộm cướp, dòm thấy đàng kia có người đi lại, tay ôm gói đồ, cặp mắt láo liêng, Sài đầu thấy người này có dáng điệu khả nghi, bèn lướt tới nói:

    - Này anh bạn! Đừng có chạy, anh đã phạm tội rồi đây!

    Người kia nghe nói quay mình bỏ chạy qua đường Nam. Sài, Đỗ lật đật đuỗi theo miết qua phía Nam, Tế Điên cũng chạy rẽ theo. Người ấy đến đầu đường Nam quẹo ngoặc sang Đông, rồi tiến qua hai con đường ở phía Bắc; Sài, Đỗ hai vị rượt theo ra cửa Bắc, đáng lẽ chạy qua Đông người ấy lại chạy qua Tây, đâu phải người ấy không biết tính toán lại chạy qua đầu ngõ khác, nào ngờ gặp Tế Điên chực sẵn ở đó lấy tay chỉ, nói:

    - Hay a, chớ chạy.

    Tế Điên dùng phép định thân giữ cứng tên giặc lại rồi la:

    - Mau bắt nó, mau bắt tên giặc!

    Quan chức tại chỗ nghe la chạy đến nói:

    - Này Hòa thượng, tên này là giặc hả? Thôi, giao nó cho bọn tôi.

    - Giao cho các ông, các ông an tâm chớ Hòa thượng ta chẳng an tâm.





  4. #254
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 48
    __________________________________________________ ______________________________________


    Vừa nói tới đó thì Sài Nguyên Lộc và Đỗ Chấn Anh cũng chạy tới nói:

    - Sư phụ, lão nhân gia thả ra đi, để bọn tôi trói nó lại.

    Quan chức địa phương thấy vậy mới nói:

    - Này Sài đầu, ông giao tên này cho tôi nhé!

    Sài đầu thấy biết là quan chức địa phương nhưng không biết họ gì, mới hỏi:

    - Ngươi họ gì?

    - Tôi họ Hòe, còn phổ ky của tôi họ Ngại. Tôi là Hòe Điều, nó là Ngại Diệp.

    - Hai người tiếp đưa tên giặc này đến tướng phủ được không? Đem giao cho tướng phủ để chờ Thừa tướng xử lý.

    Hai người gật đầu đồng ý, cùng Tế Điên áp giải tên giặc về tướng phủ. Đến cổng tướng phủ, bọn gia nhân gác cổng nhìn biết Hòa thượng vội chạy ra mừng rồi vào báo với Thừa tướng. Thừa tướng lúc đó đang ở tại khách sảnh cùng với hai vị Tri huyện Tiền Đường, Nhơn Hòa và Thái thú Triệu Phụng Sơn đang biện lý việc công. Gia nhân vào bẩm bảo:

    - Dạ, bẩm tướng gia, hiện có Tế Công ở chùa Linh Ẩn cùng với hai vị sai nhân thuộc nha môn Thái thú áp tải tên giặc về, đang ở ngoài cổng chờ xin ra mắt.

    Thừa tướng truyền thỉnh Tế Công vào. Gia nhân ra ngoài ra, nói:

    - Tướng gia chúng tôi xin mời Thánh tăng vào và cung kính chờ đợi ở khách sảnh.

    Tế Điên vào thẳng bên trong, Thừa tướng xuống thềm đón tiếp. Triệu Thái thú cung kính cảm tạ việc Tế Điên trị bệnh mắt cho bà thím mình rồi cùng vào bên trong ngồi an vị. Hai vị tri huyện Tiền Đường, Nhơn Hòa không biết Tế Điên là ai, thấy một ông Hòa thượng kiếc tại sao Thừa tướng và Thái thú lại cung kính quá như vậy, trong bụng nghĩ: "Ông Hòa thượng kiếc này có tài năng chi vậy kìa?".

    Tế Công và Thừa tướng phân ngôi chủ khách, ngồi xong nói mấy lời khách sáo tỏ tình ly biệt. Thừa tướng hỏi:

    - Sư phó, ta nghe nói lão nhân gia trên đường về bắt được tặc nhơn phải không?

    - Phải đó, ta nghe nói Thừa tướng bị mất trộm, án tình khẩn cấp nên ta có bắt kẻ tặc mang về đây.

    Thừa tướng nghe nói rất mừng, sai gia nhân đem kẻ tặc vào, bên dưới rân chạy ra ngoài hô:

    - Tướng gia dạy đem kẻ tặc vào.

    Sài Nguyên Lộc, Đỗ Chấn Anh kiểm soát bao đồ của tên tặc thấy có một thanh đơn đao, bèn bỏ lại bên ngoài rồi đưa hắn vào quỳ trước sảnh đường. Thừa tướng hỏi:

    - Kẻ quỳ bên dưới là ai? Mau xưng tên họ ra. Ngươi trộm ngọc và phụng quan của ta đem bán ở đâu, hãy tình thật khai ra.





  5. #255
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 49
    __________________________________________________ ______________________________________


    Chương 49

    Phủ Thừa tướng, Thái thú thẩm tra giặc,
    Hẻm Như Ý, thích khách bị bắt giam.

    Thừa tướng hỏi kẻ gian:

    - Ngươi tên là gì? Bảo vật trộm của ta ngươi giấu ở đâu?

    - Tiểu nhân họ Lưu tên Nhị, là người Tây Xuyên, làm nghề buôn bán lặt vặt. Hôm nay tôi định về nhà, đi đến đường cái không biết vì sao mà bị quan nhân bắt. Còn vòng ngọc, phụng quan gì đó tiểu nhân nào có biết chi.

    Thừa tướng nghe vậy mới quay qua Tế Điên, nói:

    - Bạch Thánh tăng, người này là kẻ buôn bán lặt vặt mà.

    Tế Điên mỉm cười, nói:

    - Thừa tướng không quen tra án đâu. Nên phái Triệu Thái thú tra hỏi việc này sẽ ra ngay thôi.

    - Thế thì quan Thái thú hãy tra án đi.

    Triệu Phụng Sơn vâng lệnh lui ra ngoài hiên kêu đặt một chiếc bàn rồi bảo đem tặc nhân đến hỏi:

    - Ngươi làm nghề buôn bán lặt vặt hả? Bay đâu, đem đồ đạt trong đãy hắn ra xem!

    Thuộc hạ dạ ran, chốc lát đưa vào vừa dao vừa bao đựng đầy đủ. Quan Thái thú hỏi:

    - Con dao này ngươi đem theo dùng làm chi?

    - Đó là vật phòng thân trong lúc đi đường.

    - Ngươi buôn bán lặt vặt là buôn bán thứ gì?

    - Tôi hiện bán trái cây tươi để sống qua ngày.

    Đang hỏi tới đó, bỗng nghe Tế Điên nói:

    - Ta hỏi ngươi nè, trong bao nhỏ đó ngươi đựng cái gì?

    - Đó là những vật tùy thân.

    Tế Điên mở bao ra xem thấy có hai bộ quần áo, xốc dưới đáy lên thấy có đôi vớ mới, bèn hỏi:

    - Ngươi buôn bán lặt vặt mà còn mang đôi vớ này à?

    Quan Thái thú nghe nói, biết là có điều gì bất ổn nên cật vấn nữa. Lưu Nhị thưa:

    - Dạ bẩm lão gia, tôi buốn bán lặt vặt, có tiền mua đôi vớ mới có gì là phạm pháp đâu?

    Tế Điên bèn thò tay vào trong vớ lôi ra một gói nhỏ, mở ra xem thì là một hạt trân châu lớn. Tế Điên nói:

    - Ngươi mang đôi vớ đó không phạm pháp, hạt châu này ở đâu ngươi có vậy?




  6. #256
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 49
    __________________________________________________ ______________________________________


    Lưu Nhị sợ xanh mặt, nói:

    - Dạ, bẩm lão gia, hạt châu này của tôi lượm được.

    Tần Thừa tướng ở trong dòm ra thấy giống hạt châu đính trên phụng quan, bèn bảo gia nhân đem hạt châu vào xem lại, thì quả nhiên không sai, mới nói:

    - Bạch Thánh tăng, hạt châu này chính là hạt châu đính trên phụng quan của tôi bị mất.

    Triệu Thái thú nghe nói thế, đùng đùng nổi giận, nói:

    - Hay cho bọn này không đánh không chịu khai thật.

    Tần Tướng phủ sẵn có côn tre, bèn bảo thủ hạ lấy ra. Vừa mới đem côn tre ra Lưu Nhị sợ quá, kêu lên:

    - Xin đại gia chớ nóng giận, tôi xin khai thiệt: Tiểu nhân họ Lưu tên Xương, trác hiệu là Dã kê lưu tử, nguyên là phổ ky châm trà cho giới lục lâm ở Tây Xuyên. Hạt châu này không phải do tiểu nhân trộm lấy, mà đầu đuôi như vầy: Sáng hôm nay có một vị đại đạo ở Tây Xuyên tên là Hoa Vân Long, ngoại hiệu là Càn khôn đạo thử, cùng với Thiết thối viên hầu Vương Thông, hai vị này trước đến hái hoa tại ni am, sau lại giết người ở tửu lâu, tối lại đến dinh Thừa tướng trộm vàng ngọc và phụng quan. Ngày trước tôi có hầu hạ họ, nên nay họ có cho tôi viên ngọc này bảo về Tây Xuyên. Họ bảo rằng viên ngọc này đáng giá bốn, năm trăm lạng bạc, đem bán làm vốn chút đỉnh cũng đủ sống. Hôm nay tôi mới vừa ra khỏi cửa Tiền Đường thì bị hai vị công sai bắt giữ lại. Đó là mọi sự việc đã qua, tôi thật thà trình báo không dám giấu giếm điều chi.

    Thái thú hỏi:

    - Hai tên Hoa Vân Long và Vương Thông hiện giờ ở đâu? Chắc chắc ngươi biết rõ!

    - Hai vị ấy trước đây ngụ tại Hưng Long điếm, nay đã dọn đi đâu tiểu nhân không biết.

    Tế Điên nói:

    - Quan Thái thú nên giao hắn cho quan huyện Tiền Đường đóng giam lại, chờ khi phá án xong, tướng gia sẽ thưởng như đã hứa.

    Thừa tướng kêu gia nhân đem ra 50 lượng bạc thưởng cho Sài Nguyên Lộc và Đỗ Chấn Anh. Các quan chức địa phương ở Tiền Đường phụ áp tải tên giặc về mỗi người hai lượng bạc. Sài Nguyên Lộc và Đỗ Chấn Anh cảm tạ, lãnh bạc và giải Lưu Xương đi. Thừa tướng nói:

    - Tên Hoa Vân Long hiện giờ ở đâu? Cầu xin sư phó giúp đỡ bắt hắn giùm, bản các xin đa tạ!

    - Ừ, để ta tính sổ nó cho Thừa tướng.

    - Thế thì còn gì bằng.

    - Thừa tướng đem 8 nén vàng ra đây, ta tính toán theo số vàng đó.




  7. #257
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 49
    __________________________________________________ ______________________________________


    Thừa tướng lập tức bảo gia nhân vào phòng lấy 8 nén vàng ra, gia nhân liền vào trong phòng lấy ra 8 nén vàng, mỗi nén một lượng, đưa cho Tế Điên. Tế Điên để tất cả trên bàn miệng lô lô la la nho nhỏ không ai biết là đọc gì. Đọc xong mới cầm lấy số vàng đó và hỏi:

    - Tri huyện Nhơn Hòa đâu?

    - Tri huyện Nhơn Hòa đang ở ngoài kia.

    - Lập tức cho gọi Tri huyện Nhơn Hòa vào. Tế Điên hỏi:

    - Thủ hạ của quý huyện có người Ban đầu tên là Điền Lai Báo, hãy gọi đến cho ta.

    Quan huyện càng nghe càng đổi sắc, không biết đó là việc gì, nói:

    - Phải, nha môn tôi có một người tên là Điền Lai Báo.

    Lúc đó, Điền Lai Báo đang nói chuyện với Vạn Hằng Sơn tại phòng Ban đầu, bên ngoài có một người vào kêu:

    - Điền đầu, chắc là không xong rồi! Hiện giờ vụ án trộm ngọc đã bị phá, bắt được một tên trộm tên là Lưu Xương, từ đó phăng ra tên của kẻ trộm ngọc: một đứa là Càn khôn đạo thử Hoa Vân Long, một đứa tên là Thiết thối viên hầu Vương Thông. Thừa tướng lại nhờ Tế Công ở chùa Linh Ẩn chiếm cho một quẻ, xem hai tên giặc ấy ẩn trốn ở chỗ nào? Tế Công chiếm quẻ hồi lâu, miệng đọc cái gì đó không biết, rồi kêu lão gia của chúng ta đến bảo cho người kêu anh đến gặp mặt. Lão gia chúng mình hồi hộp quá, không biết xảy ra chuyện gì đây? Vội sai tôi về kêu anh đến gấp!

    Điền Lai Báo nghe nói ngạc nhiên hồi lâu rồi thở dài một tiếng, nói:

    - Thôi, tới đâu thì tới! Này, Vạn hiền đệ, chúng ta giao tình tri kỷ đã lâu, một khi ta đi rồi nếu có chuyện gì không hay xảy ra thì nhờ chú coi giúp mẹ già và vợ dại của ta nhé!

    Vạn Hằng Sơn nghe những lời khác thường đó đoán chắc là có việc gì lạ đây, bèn hỏi:

    - Điền huynh trưởng, do đâu mà anh nói những điều kỳ lạ vậy?

    - Chú không cần hỏi, lát nữa sẽ biết.

    Nói rồi đi theo gia nhân vào Tần tướng phủ. Khi đến tướng phủ, sai nhân vào bẩm báo:

    - Đã đưa Điền Lai Báo tới.

    Tế Điên bảo:

    - Hãy dẫn anh ta vào đây.

    Điền Lai Báo vào bên trong, trước lễ Thừa tướng và Tế Điên, sau đó vái chào mọi người khắp lượt rồi đứng chờ ở một bên. Tế Điên gọi:

    - Điền Lai Báo, ngươi hãy lại đây!

    Nói rồi lấy tay kéo Điền Lai Báo vào bên trong, nói:

    - Ngươi cởi cái mũ lông đội mũ đầu cho ta.

    Điền Lai Báo nghĩ: "Ông Hòa thượng này muốn lột da đầu mình đây!".

    - Mở dây thắt lưng ra, cái áo chẽn xanh nữa! Còn đôi giày, cái lót cởi nốt ra đây.




  8. #258
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 49
    __________________________________________________ ______________________________________


    Điền Lai Báo nghe nói, hỏi:

    - Sư phó bảo tôi cởi hết y phục ra để làm gì?

    - Ta bảo cỡi ra hết cứ nghe lời rồi có lợi cho ngươi ngay mà! Ta bảo ngươi nè, cái khăn đội đầu này đáng giá bao nhiêu?

    Đáng giá chừng hai điếu tiền.

    - Ối, có bao nhiêu tiền đâu!

    - Còn cái áo chẽn xanh này?

    - Cũng khoảng hai điếu 500 tiền, cả đến dây nịt, đôi giày và áo lót cũng khoảng hai điếu 500 tiền.

    Tế Điên đầu gật bảo gia nhân vào bên trong cân 200 lượng bạc đem ra. Gia nhân biết Hòa thượng là Thế tăng của Thừa tướng nên không dám trái lệnh, vào trong cân bạc đem ra ngaỵ Tế Điên cầm lấy, đưa cho Điền Lai Báo và nói:

    - Ngươi cầm lấy bạc này về đi.

    Điền Lại Báo chẳng biết nếp tẻ gì hết, cầm lấy 200 lượng bạc đi ra khỏi tướng phủ. Vừa bước ra thấy Vạn Hằng Sơn. Vạn Hằng Sơn nghe nói mới vỡ lẽ, và hai người cầm bạc đem về. Về phần Thừa tướng thấy Tế Điên bỏ ra 200 lượng bạc chỉ lấy có bộ đồ của Điền Lai Báo, không biết là nghĩa làm sao? Định đem ra hỏi, bỗng nghe Tế Điên hỏi:

    - Thái thú ở đâu kìa?

    - Hiện người ở ngoài kia.

    - Mời ông ấy vào đây!

    Triệu Thái thú đi vào, hỏi:

    - Bạch sư phó, cho gọi bản chức có điều gì dạy bảo?

    - Ông lột mũ sa đem ra, cởi mãng bào ra, cởi ngọc đái ra, giày cũng cởi ra tuốt.

    Tần Thừa tướng nghĩ: "Cha chả, không xong! Bỏ ra 200 lượng mua một bộ đồ bây giờ tính mua bộ đồ này nữa, chi ra cầu 2.000 lượng chứ có ít đâu! Để coi Hòa thượng làm gì cho biết?".

    Triệu Thái thú nói:

    - Bạch Thánh tăng, người chớ nên khôi hài, đừng đem đệ tử so với Điền Lai Báo, hắn ta là sai dịch mà!

    - Ông cứ cởi ra đi, sẽ có nhiều điều hay lắm!

    Triệu Thái thú không biết làm sao, đành phải cởi đồ ra. Tế Điên nói:

    - Ông lấy mũ của Điền Lai Báo đội lên, quần áo của hắn mặc vào, đi giày của hắn xem nào!

    Thái thú đội mũ, mặc quần áo của Điền Lai Báo, trông thật giống hệt người đầu dịch. Tế Điên nói:

    - Này Thái thú, ta bảo ông mặc đồ này vào, ông có biết tại sao không?

    - Đệ tử thật không rõ.

    - Ông nhớ tên trộm vòng ngọc trước khi đi có để lại một bài thơ mà câu chót là "Lâm An Thái thú cứ sai trưng" không? Hôm nay ta phái ông đi bắt giặc đó!

    - Đệ tử bắt giặc làm sao được? Việc đó phải để bọn sai dịch làm chứ!

    - Ta giúp ông đi bắt giặc, ông cứ mang theo bốn người là Sài Nguyên Lộc, Đỗ Chấn Anh, Lôi Tú Viễn, Mã Anh Kiệt để từ canh ba đến canh năm đêm nay chặn bắt giặc trộm.




  9. #259
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 49
    __________________________________________________ ______________________________________


    Đoạn quay qua dặn:

    - Tướng gia bữa nay đừng ngủ nhé! Thế nào đêm nay từ canh ba đến canh năm tôi cũng bắt giặc về để người thẩm vấn khẩu cung về tặc nhân trộm vòng ngọc.

    Thừa tướng gật đầu. Tế Điên bèn dẫn Triệu Thái thú cùng bốn vị Ban đầu ra khỏi Tần tướng phủ, thẳng đến đường cái. Mọi người đến Thảng tứ thành, trời đã canh hai. Triệu Thái thú nói:

    - Sư phó còn đi nữa thôi, tôi đi hết nổi rồi.

    - Tới rồi kìa.

    Nói rồi bước vào một con hẻm tên là Như Ý lộ. Phía Tây có một điếm canh, bên trong trên vách treo một cái đèn chai, ánh sáng mờ mờ ảo ảo. Canh phu đang gối đầu trên tấm bảng canh ngủ vùi. Tế Điên đến gần nhè nhẹ rút tấm bảng canh ra thế nửa cục gạch vào mà canh phu chẳng hề hay biết. Tế Điên mới bảo Sài Nguyên Lộc, Đỗ Chấn Anh đánh thức canh phu dậy nói là "quan huyện đi tuần tra" Sài, Đỗ hai vị tới gọi, canh phu mắt nhắm mắt mở lật đật xách cục gạch lên. Tế Điên hỏi:

    - Bây giờ đã canh mấy rồi?

    Canh phu lật đật đánh bảng, nào ngờ coi lại là cục gạch, sợ đến mất vía. Tế Điên nói:

    - Ngươi đừng có sợ, ta bảo ngươi cái này nè.

    Bèn kề tai nói nhỏ: "Như vầy, như vầy…".

    Canh phu gật đầu. Tế Điên đưa trả bảng canh lại rồi cùng năm người vào trước cửa một ngôi nhà. Tế Điên chỉ ngôi nhà ấy, nói:

    - Muốn bắt kẻ trộm vòng ngọc phải ở trong cửa này.




  10. #260
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 50
    __________________________________________________ ______________________________________


    Chương 50

    Bắt tặc nhân, các Ban đầu đều ra sức;
    Lãnh hải bộ, Tế Công rời khỏi kinh đô.


    Tế Điên dẫn năm người đến hẻm Như Ý, trước một tòa cổng lớn, chỉ vào nói:

    Muốn biện án phải vào trong này. Sài, Đỗ hai vị đứng ở kẹt cửa bên này; Lôi, Mã hai vị đứng ở kẹt cửa bên kia.

    - Thưa sư phó, đứng chi vậy?

    - Các ngươi đứng ngoài thổi mạnh vào kẹt cửa, có giặc bên trong sẽ lòi ra.

    Bốn vị Ban đầu không dám không tin, Hòa thượng bảo sao cứ việc làm vậy. Đưa tay vỗ cửa gọi:

    - Mở cửa, mở cửa mau!

    Bên trong phòng gác cổng có hai ông già đang sửa soạn đi ngủ, nghe bên ngoài có tiếng gọi cửa, một ông nói:

    - Anh ra xem thử coi!

    Ông thứ hai vốn là người nhát gan, bèn đốt cây đèn sáp cầm ra, vừa muốn kê vô kẹt cửa dòm ra, bỗng có một luồng gió mạnh ập tới, ngọn đèn sáp trên tay bị tắt ngấm, sợ quá quay đầu bỏ chạy. Ông già trong nhà hỏi:

    - Cái gì thế?

    - Đêm tối hu hu, quỷ thổi pheo pheo, ghê quá!

    Bên ngoài có tiếng gọi: Mở cửa, mở cửa mau!

    Hai ông già nghe kêu sợ quá không dám ra mở cửa. Ngay lúc đó chủ nhà bên trong đi ra. Chủ nhà này họ Dương tên Tái Điền, nguyên giữ chức Chánh đường phủ Thành đô ở Tứ Xuyên, vì có tang mẹ nên cáo quan ở nhà như thế. Hôm nay đang ở trong thư phòng, nghe ngoài cổng có tiếng ồn ào, bèn bảo thằng bé hầu cầm đèn đi ra kêu thủ hạ mở cửa. Cửa mở ra thấy có vị quan nhân đứng sẵn ở đó, chỉ riêng lúc đó Tế Điên lại ngồi thụp xuống núp một bên. Triệu Thái thú dòm thấy bên trong đi ra một người đầu đội khăn vuông góc màu xanh, mình mặc áo màu lam, lưng thắt dây tơ, chân mang quan hài, mặt như cổ nguyệt ba thu, ba chòm râu phất phơ trước ngực. Triệu Thái thú nhận ra người quen, liền bước lên nói:

    - Té ra là đại ca, giờ này chưa ngủ sao?

    Dương Tái Điền hừ một tiếng, nói:

    - Ai mà dám xưng huynh, xưng đệ với ta vậy?

    - Tiểu đệ là Triệu Phụng Sơn, bộ huynh trưởng không nhận ra em sao?

    Hai người này vốn là bạn học từ nhỏ, cùng một tuổi, lại là bạn tri kỷ tương giao. Trông thấy Triệu Thái thú cải trang làm Ban đầu, lại đêm tối nhập nhoạng làm sao nhận ra được, cho nên mới hỏi như thế. Nghe Triệu Thái thú xưng tên, Dương Tái Điền nói:

    - Hiền đệ đường đường là một quan chức lại ăn mặc lôi thôi như thế này, không sợ mất thể diện nhà quan hay sao, lại còn mang tiếng hạ lưu nữa! Nếu quan Ngự sử biết được, xử phạt giống như bọn xó chợ đầu đường thì còn gì!

    - Tại huynh đài không biết đó thôi! Nhân vì Tần tướng phủ bị trộm mất vòng ngọc và phụng quan. Có Tế Công trưởng lão bắt được tặc nhân là Lưu Xương, thẩm vấn ra kẻ trộm vòng ngọc và phụng quan tên là Hoa Vân Long và Vương Thông nên bảo hiền đệ giả dạng ra đây để bắt giặc.





Thông tin chủ đề

Users Browsing this Thread

Hiện có 1 người đọc bài này. (0 thành viên và 1 khách)

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình
  •