Tế Điên Hòa Thượng.Chương 32__________________________________________________ ______________________________________
Có một vị quản gia đứng một bên rất ưa làm việc thiện, thấy Hòa thượng kiếc này có vẻ đáng thương, mới nói:
- Hòa thượng ơi, có một phần cơm canh dành cho tôi mà hồi sáng tới giờ vì trong người không khỏe nên tôi chưa đụng tới, để tôi lấy cho ông nhé.
Nói rồi trở vào đem phần cơm ra cho Tế Điên. Tế Điên đưa tay ra nhận, lão quản gia vừa rút tay về, Tế Điên cũng đồng rút tay lại. "Bốp" một tiếng, cả chén và cơm đều văng tóe ra đất. Lão quản gia nói:
- Cái ông Hòa thượng này, tôi có lòng tốt đem cơm canh trước lo cho ông, tại sao ông lại đánh vỡ bát thế?
Tế Điên cười khà và nói:
- Ông cho Hòa thượng ta ăn cơm thừa hả?
- Ông không muốn ăn cơm thừa hả? Vậy chớ ông muốn ăn cái gì?
- Ta muốn hả, phải có trái cây tươi roi rói, thịt ướp xào thơm, canh mì ngọt lịm, gà cá thịt vịt đầy bàn, rồi mời Hòa thượng ta ngồi một mình ở chánh vị và kêu viên ngoại các người đứng bồi tiếp một bên, ta mới chịu ăn.
Gia nhân nghe thế nổi giận phừng phừng nói:
- Cái ông Hòa thượng khùng này, mở miệng ra là nói bậy nói bạ! Viên ngoại chúng ta mà đi hầu cơm ông hả, ông có nằm mơ không đấy? Muốn kêu viên ngoại chúng tôi hầu cơm ông họa may ông đầu thai kiếp khác thì có!
Tế Điên nói:
- Các ngươi nói có chắc không đó? Hòa thượng ta nếu hóa không được bữa cơm như vậy, ta chịu thua các người.
Nói xong Tế Điên hô lớn:
- Có hóa duyên tới đây! Ôi!
Lấy tay vuốt miệng một cái rồi rải vào cửa lớn. Các gia nhân thấy thế bụm miệng cười khúc khích, Tế Điên hô liên tiếp ba lần như vậy thì nghe bên trong có tiếng hỏi:
- Bên ngoài có ai làm ồn thế?
Một vị viên ngoại từ trong đi ra. Tế Điên nhìn lại, vị viên ngoại này mình cao tám thước, đầu đội khăn viên ngoại, song diệp tiêu diêu có thêu hoa, thân mặc áo đoạn viên ngoại màu xanh lam, chân mang giày quan thấp đế, mặt như cổ nguyệt ba thu, mắt mũi hiền từ, dưới cằm một chòm râu bạc, từ bên trong đang đi tới, muốn thỉnh La Hán trị bệnh cho con mình.
Thật là:
Làm phước gây nhơn lành phước hưởng
Gây ác hại người ác quả vương.