Tế Điên Hòa Thượng.Chương 26__________________________________________________ ______________________________________
Tế Điên xem bài thơ xong, khen không tiếc lời. Triệu Văn Hội nói:
- À, à, tôi có bài thơ thất tuyệt đây.
Mụ tào kê đem văn phòng tứ bửu đến. Triệu Văn Hội không cần suy nghĩ, cầm viết thảo một mạch:
Lầm lạc Câu Lan chán phận mình
May gặp Xuân Hương tại viện đình
Nhan sắc đâu nhường nàng Tây Tử
Mình thương tớ với, tớ thương mình.
Tô Bắc Sơn cũng buột miệng làm một bài thơ tuyệt cú:
Áo thắm mộng xanh đẹp lạ thường
Phong lưu thiên hạ chỉ Xuân Hương
Suốt tháng không ăn, nhìn cũng thỏa
Mới nghe chớ trách tớ si cuồng.
Tế Điên nói: Ờ, ta cũng có bài thơ nữa chớ!
Bèn đọc:
Hôm nay ta thấy sướng vui thay
Cười bảo Xuân Hương bước lại ngaỵ...
Xuân Hương nghe đọc thất kinh, vội hỏi:
- Thưa sư phụ, sư phụ là người tu hành, bảo tôi đến gần làm gì?
Tế Điên điềm nhiên thong thả đọc tiếp:
Mau cởi thắt lưng bằng lụa đẹp
Đưa tặng lão tăng buộc lại giày.
Mọi người nghe xong, cười rộ.
Tế Điên nói:
- Nhân dịp này, hai vị viên ngoại nên làm một việc công đức đi!
Tô Bắc Sơn hỏi:
- Này Xuân Hương, nàng muốn lập gia thất hay ý nàng muốn thế nào?
Xuân Hương đáp:
- Nếu may được người hảo tâm cứu tôi ra khỏi hầm lửa, thì tôi tình nguyện xuất gia làm tiểu ni. Gia đình họ Doãn nhà tôi ba đời cám đội ơn đức đó.
Tô viên ngoại hỏi mụ tào kê:
- Nhà chủ tốn về nàng Xuân Hương hết bao nhiêu?