DIỄN ĐÀN PHẬT PHÁP THỰC HÀNH - Powered by vBulletin




Cùng nhau tu học Phật pháp - Hành trình Chân lý !            Hướng chúng sinh đi, hướng chúng sinh đi, để làm Phật sự không đối đãi.


Tánh Chúng sinh cùng Phật Quốc chỉ một,
Tướng Bồ Đề hóa Liên hoa muôn vạn.

Trang 15/106 ĐầuĐầu ... 513141516172565 ... CuốiCuối
Hiện kết quả từ 141 tới 150 của 1052
  1. #141
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 25
    __________________________________________________ ______________________________________


    Tế Điên nói: Tốt, tốt! Này Tô Bắc Sơn, hai ông thấy các cô ả này như thế nào?

    Tô Bắc Sơn nói: Cũng được.

    Tế Điên nói: Ông xem mấy ả này đều đẹp, chớ dưới mắt ta thì:

    Phù dung mặt trắng, khác chi túi thịt đựng xương khô

    Đẹp đẽ hồng nhan, chỉ là dao bén giết người khờ.


    Nói xong, sẵn giấy viết để trên bàn, thuận tay thảo một bài thơ thất ngôn:

    Yên hoa kỹ nữ điểm trang xinh

    Đào động đêm đêm thay đổi tình

    Một đôi tay ngọc bao người níu

    Nửa đóa môi hồng vạn khách in

    Son phấn lộng màu bao vẻ đẹp

    Ấp e dối giả nét hương tình

    Cũ đưa mới rước bao nhiêu kẻ

    Đêm vắng sầu tuôn chỉ một mình.


    Hai vị viên ngoại xem xong đều cười ha hả.

    Mụ tào kê lại hỏi: Các lão gia muốn chọn đứa nào trong bọn hầu các ngài?

    Đoạn lấy tay chỉ: Đây là Lan Hương, Thu Quế, còn kia là Liên Phương, Tiểu Mai.

    Tô Bắc Sơn nói:

    - Không phải mấy cô ả này đâu, mà là người mới về nhà mụ kia. Ta nghe nói nhà mụ vừa rước về một người mới vốn là con gái nhà quan sẩy bước vào chốn yên hoa. Bọn ta đến đây cốt để tìm người đó mà thôi.

    Mụ tào kê vốn biết hai vị viên ngoại là người nổi tiếng lắm bạc ở Lâm An, vội nói:

    - Hai vị không nhắc đến nàng ấy thì thôi, còn nhắc tới thì câu chuyện quá dài, nói hoài khó hết. Nguyên tôi có một đứa con gái được Hoa hoa thái tuế Vương Thắng Tiên đại nhân mua về làm thiếp. Tôi dù được trong vụ này mấy trăm bạc, nhưng chỉ nhờ vào ăn mãi núi cũng phải hết. Tôi mới tìm mua một nàng nguyên quán ở Kim Lăng. Cha nàng mấy năm trước có làm chức Thứ sử, mẹ nàng mất sớm. Nhân bị nghi án ở kinh đô nên đến ngụ tại tiệm Hồ Vạn Thành. Phụ thân nàng tên là Doãn Minh Truyền định đến kinh đô tìm người giúp đỡ, nào ngờ dọc đường bị chúng gạt lấy mất hết mấy ngàn lượng bạc. Công danh chưa có mà tiền bạc sạch trơn, ông ấy buồn rầu sanh bịnh nằm tại điếm hết ba tháng, bao nhiêu tiền còn lại đem tiêu lần hết. Ông ấy lại chết đi, con gái ông ấy là Xuân Hương phải bán mình để lấy tiền chôn cha Tôi mới đem 350 lượng bạc mua về. Đến chừng về đây, nàng rõ là xóm yên hoa, bèn giận lắm, toan tìm cái chết. Tôi phải dỗ dành hết mức, lại đưa cho tiệm Vạn Thành 100 lượng để đưa riêng nàng. Trước kia Hồ Vạn Thành làm mai mối nói là có nhà quan muốn mua nàng về làm thiếp, nên bây giờ rõ ra là viện Câu Lan, nàng muốn chết mà thôi. Hơn nữa, tôi cũng nhỏ to trình bày cảnh khổ của mình, rằng 350 lượng bạc không dễ gì kiếm được, nàng chết đi càng làm khổ cho tôi thôi. Nàng ta cũng tốt, nói: "Thôi thì tạm ở đây lánh nạn, chừng gặp người tri âm cứu ra, bao nhiêu tiền thối lại cho tôi đủ số". Nàng ta thân viết một bài thơ và dặn tôi rằng nếu gặp được người thân hào, thương gia có vẻ văn nhã hãy đưa cho họ xem.



  2. #142
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 25
    __________________________________________________ ______________________________________


    Tô Bắc Sơn nói.

    - Mụ đưa bọn ta xem thử nào!

    Mụ tào kê đưa lại, hai vị viên ngoại mở ra xem, rất ngạc nhiên. Thơ đề bốn câu:

    Vạn mối sầu tư biết tỏ đâu

    Ngoài mặt vui tươi, trong dạ sầu

    Tâm Tư uẩn khúc bày trên giấy

    Chữ chữ nối thành giọt lệ mau.


    Tế Điên và hai vị viên ngoại xem xong, hỏi:

    - Nàng Doãn Xuân Hương hiện ở phòng nào? Bọn ta muốn gặp nàng ấy.

    Mụ tào kê nói:

    - Nàng hiện ở Đông viện, nguyên là chỗ của con gái tôi. Xin kính mời ba vị!

    Ba người cùng theo mụ tào kê qua khỏi cửa có bốn bình phong, tiến vào một trang viện khác. Viện này gồm ba phòng, phòng phía Bắc trước hiên, sau phòng rất ngăn nắp. Ba người vén rèm bước vào, thấy nơi vách Băc có treo bốn bức bình phong, hai bên đều có liễn đối. Bên một bức bình phong vẽ hình một cô gái đứng dựa cửa, gần đó năm sáu cậu thanh niên đứng nhìn cô gái lưu luyến chẳng muốn đi. Bên trên có người đề bốn câu thơ:

    Tóc mây dáng phụng hoa cài

    Đôi hàng răng ngọc hòa hài nét xinh

    Thư nhàn bên cửa liếc tình

    Ngoài sân ong bướm rập rình xôn xao.


    Ở bức bình phong thứ hai vẽ một người con gái đang chải tóc, một chàng trai hình như muốn đi, nàng con gái dáng hình như không muốn cho chàng trai đi. Bức họa rất truyền thần. Bên trên cũng có người đề bốn câu thơ:

    Nhân duyên kết chặt dải đồng

    Yêu nhau khắn khít khó lòng rời xa

    Truyền thần mượn bút vẽ ra

    Ấy ai tâm sự nhận là của nhau.


    Ở bức bình phong thứ ba vẽ hai người con gái, một vị văn công kéo tay hình như có ý giục đi an nghĩ. Bên trên cũng có bốn câu thơ:

    Nhởn nhơ đôi cánh lan huê.

    Tiếc rằng nhụy hãy quá non

    Mưa gió chưa lần gặp gỡ

    Thương nhau bảo hộ chút tình.




  3. #143
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 25
    __________________________________________________ ______________________________________


    Ở bức bình phong thứ tư vẽ một chiếc giường với gối màn giăng rủ, lộ ra đôi nam nữ đang nằm ngủ. Bên trên cũng có bốn câu thơ:

    Loan phượng giao kề thoắt đảo điên

    Non Vu tột đỉnh giấc mơ tiên

    Nhẹ kề má hạnh trâm cài rớt

    Thít chặt đôi tay lỏng tóc huyền.


    Hai bên treo hai câu liễn:

    Xuyên vàng nhà chứa mười hai

    Ngọc trai ngõ chất ba ngàn.


    Hai vị viên ngoại xem xong, chắc lưỡi:

    - Chỗ này quả là một chốn riêng dành.

    Vào hẳn trong nhà ngồi xuống, thấy hai bên phòng xá trướng màn treo rủ, trên tường Đông vẽ một bức phú quý mẫu đơn với mấy câu đề:

    Có tiền của sống theo sang trọng,

    Không tiền lưng chớ nệ nghèo hèn.


    Hai bên lại treo đôi liễn:

    Nơi danh giá có nhiều ưa thích

    Chốn yên hoa chớ luận nhiều lời.


    Mụ tào kê vào bên trong, nói:

    - Này cô nương, hôm nay có Triệu lão gia và Tô lão gia, từ lâu nghe đồn về cao tài mỹ mạo của cô nương mà đến thăm viếng đây.

    Bên trong, tiếng như mật rót đáp lại:

    - Té ra là hai vị lão gia đặc biệt đến thăm đây à, để nô tỳ ra chào hỏi.

    Theo tiếng rèm lay động, bên trong đi ra một nàng thiếu nữ. Triệu Văn Hội, Tô Bắc Sơn và Tế Điên nhìn lại, quả là một trang thiên hương quốc sắc, ngọc cốt nhu tình, sắc đẹp mê người.



  4. #144
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 26
    __________________________________________________ ______________________________________


    Chương 26

    Cứu nạn dân đưa về am Thanh Tịnh
    Cao Quốc Thái nghèo khổ kiếm bà con cứu tế.

    Có thơ:

    Tâm tư sầu thảm phổ lên đàn

    Gió mai trăng lạnh tiết thu sang

    Tiếng ca réo rắt dường dao cắt

    Não nuột lòng người dạ xốn xang.


    Triệu Văn Hội, Tô Bắc Sơn và Tế Điên vừa ngồi xong thì màn trúc lay động, từ bên trong đi ra một người thiếu nữ khoảng mười tám, mười chín tuối, phong tư rất mỹ lệ, đầu chải kiểu tóc vấn, mình mặc áo trắng thường. Tô Bắc Sơn thấy biết nàng là gái từ nhà lương thiện, mới hỏi kỷ về lai lịch. Nghe hỏi, cô gái lộ nét u sầu, đem việc bán mình chôn cha rồi bị kẻ gian gạt gẫm bán vào chốn yên hoa, mỗi mỗi thuật lại rõ ràng.

    Hai vị viên ngoại nghe xong rất lấy làm cảm kích, bèn hỏi:

    - Này cô nương, nàng có biết ngâm thi không?

    Xuân Hương đáp:

    - Về văn lý, tiểu nữ cũng biết vỏ vẻ đôi chút.

    Triệu viên ngoại nói:

    - Thế thì nàng làm hai bài cảm hoài cho ta xem thử.

    Hồi nãy, Triệu viên ngoại thấy mấy câu thơ hãy còn nghi là không phải chính tay Xuân Hương làm, nên bây giờ muốn tận mặt thử về văn lý như thế.

    Xuân Hương không cần nghĩ ngợi lâu, cầm bút viết ngay:

    Son phấn lầu xanh biếng điểm hoa

    Tấc lòng tơi tả cánh hoa sa

    Khúc cũ càng ngâm thêm áo não

    Vườn xưa về lại khổ không nhà

    Tóc mây nửa món lười gương lược

    Giọt lệ tuôn sa ướt đẫm tà

    Tư mã Giang Châu may được gặp

    Chén mừng rót nối khúc Tỳ bà.


    Viết xong đưa lên cho Tô, Triệu hai vị viên ngoại xem.

    Cả đến Tế Điên cũng khen hay: Tiếc thay, con người tài cao như thế, nhân phẩm như thế mà lại sa vào chốn yên hoa! Uổng thiệt! Uổng thiệt!

    Ba người còn đương than thở, lại thấy Xuân Hương đưa thêm một bài thơ bảy chữ nữa:

    Cốt nhục chia lìa sự nghiệp tan

    Chiếc thân xấu số lọt Câu Lan

    Vóc ngọc sụt sùi rời quan xá

    Gót son đau đớn nhập bình khang

    Trước gương luống thẹn khuynh thành sắc

    Gặp người hổ bấy nét bên đàng

    Gió sớm sương chiều mòn mỏi mắt

    Mong sao gặp Nguyễn chớ Lưu lang.




  5. #145
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 26
    __________________________________________________ ______________________________________


    Tế Điên xem bài thơ xong, khen không tiếc lời. Triệu Văn Hội nói:

    - À, à, tôi có bài thơ thất tuyệt đây.

    Mụ tào kê đem văn phòng tứ bửu đến. Triệu Văn Hội không cần suy nghĩ, cầm viết thảo một mạch:

    Lầm lạc Câu Lan chán phận mình

    May gặp Xuân Hương tại viện đình

    Nhan sắc đâu nhường nàng Tây Tử

    Mình thương tớ với, tớ thương mình.


    Tô Bắc Sơn cũng buột miệng làm một bài thơ tuyệt cú:

    Áo thắm mộng xanh đẹp lạ thường

    Phong lưu thiên hạ chỉ Xuân Hương

    Suốt tháng không ăn, nhìn cũng thỏa

    Mới nghe chớ trách tớ si cuồng.

    Tế Điên nói: Ờ, ta cũng có bài thơ nữa chớ!

    Bèn đọc:

    Hôm nay ta thấy sướng vui thay

    Cười bảo Xuân Hương bước lại ngaỵ
    ...

    Xuân Hương nghe đọc thất kinh, vội hỏi:

    - Thưa sư phụ, sư phụ là người tu hành, bảo tôi đến gần làm gì?

    Tế Điên điềm nhiên thong thả đọc tiếp:

    Mau cởi thắt lưng bằng lụa đẹp

    Đưa tặng lão tăng buộc lại giày.


    Mọi người nghe xong, cười rộ.

    Tế Điên nói:

    - Nhân dịp này, hai vị viên ngoại nên làm một việc công đức đi!

    Tô Bắc Sơn hỏi:

    - Này Xuân Hương, nàng muốn lập gia thất hay ý nàng muốn thế nào?

    Xuân Hương đáp:

    - Nếu may được người hảo tâm cứu tôi ra khỏi hầm lửa, thì tôi tình nguyện xuất gia làm tiểu ni. Gia đình họ Doãn nhà tôi ba đời cám đội ơn đức đó.

    Tô viên ngoại hỏi mụ tào kê:

    - Nhà chủ tốn về nàng Xuân Hương hết bao nhiêu?



  6. #146
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 26
    __________________________________________________ ______________________________________


    Mụ tào kê đáp:

    - Về phần chuộc về, tôi chi ra hơn 350 lượng. Ấy là không kể việc nàng ở nhà tôi mấy tháng nay, mỗi ngày ăn xài hao tốn.

    Tô Bắc Sơn nói: Được rồi.

    Triệu Văn Hội nói:

    - Này Tô huynh, việc đó để cho tôi, Tôi sẽ bỏ ra 500 lượng chuộc nàng ra đưa đến Thanh Tịnh am ở trên Thành Hoàng Sơn, nhờ Thanh Chơn lão ni cô chiếu cố giùm.

    Nói rồi bảo gia nhân lấy bạc ra đến 500 lượng giao cho mụ tào kê, rồi thuê kiệu đưa Xuân Hương đến Ni am.

    Xuân Hương nghe nói, cúi đầu lạy tạ và yêu cầu ba vị theo đưa hộ tống.

    Tế Điên nói: Ừ, được, để chúng ta đến trước chờ sẵn, gia nhân Triệu Minh sẽ theo kiệu đưa đi sau.

    Tế Điên ba người ra khỏi viện Câu Lan, thẳng đến núi Thành Hoàng. Tế Điên buột miệng ngâm:

    Người lành ắt gặp thiện duyên

    Người dữ ắt gặp oan khiên dẫy đầy

    Bần tăng độ kẻ khờ ngây

    Chỉ e nhân thế phây phây lơ là.

    Bỗng nghe có người kêu:

    - Có phải Tế Công lão nhân gia đến đó không? Tôi liên tiếp lên chùa Linh Ẩn ba lần để đón Ngài mà hôm nay mới gặp!

    Nói rồi chạy tới quỳ xuống cúi đầu thi lễ.

    Tế Điên nhìn lại là một người tuổi ngoài 60, đầu đội khăn bốn góc, mình mặc áo màu vàng đất, lưng thắt dây tơ, chân mang hài trắng, ngũ quan rất đoan chánh.

    Nguyên ở núi Thành Hoàng có một vị lão ni tên là Thanh Tịnh, có một cháu gái tên là Lục Tố Trinh lấy chồng tên là Cao Quốc Thái, nhà ở đường Nho Lâm phía cửa Nam huyện Dư Hàng.

    Cao Quốc Thái là con nhà rất có gia sản nhưng anh ta chỉ biết đọc sách mà không chịu lo việc kinh doanh.

    Qua một thời gian, của cải trong nhà sạch như rửa, chỉ còn lại hai vợ chồng không, trên không miếng ngói che đầu, dưới không tấc đất cắm dùi. Ăn sớm lo chiều, chạy ăn từng bữa. Lục thị nói:

    - Vợ chồng ta không lẽ ngồi khoang tay chờ chết ở đây sao? Chi bằng chúng ta dời đến ở thành Lâm An trú tạm. Ở đó, tôi sống nhờ với người cô đang tu ở một am trên núi Thành Hoàng, còn chàng thì tìm ghi tên vào ở nhờ học quán tại đó. Như vậy chúng ta có thể sống qua ngày được, còn chàng cũng có thể trau giồi học nghiệp. Đợi đến kỳ thi sắp mở, chàng lại ra kinh ứng thí để lập công danh, không biết ý chàng như thế nào?



  7. #147
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 26
    __________________________________________________ ______________________________________


    Cao Quốc Thái nói: Đến nước này, hai ta chỉ còn cách đó thôi, chớ không còn cách nào khác.

    Hai vợ chồng bèn bán hết những đồ đạc lặt vặt để làm lộ phí rồi lên đường đi Lâm An.

    Thấy họ đến, vị lão ni cô vui mừng lắm, bèn cấp riêng cho vợ chồng họ một căn nhà ba gian phòng để ở. Lục thị giúp đỡ việc may vá, còn Cao Quốc Thái chỉ dốc lòng đọc sách mà thôi. Ở trong am, đời sống hai vợ chồng rất bình thản.

    Mấy tháng trôi qua bình tịnh, rồi một sự biến xảy ra: Vị lão ni có một vị đại đồ đệ tên là Huệ Tánh, thấy Cao Quốc Thái là con người ngà ngọc, văn chất nguy nguy, kinh luân đầy bụng, phẩm mạo hơn người thì có ý mến tài. Hai người thường cùng nhau cao đàm hùng biện. Huệ Tánh vốn là con nhà quan, văn chương thông suốt. Quốc Thái nói chuyện cũng đối đáp như lưu.

    Một ngày nọ, nhân lúc nhà vắng không có ai, Huệ Tánh lấy viết thảo một bài thơ thất ngôn tứ tuyệt đưa cho Quốc Thái xem. Thơ rằng:

    Chắp tay khấn nguyện Đại Sĩ danh

    Chẳng nguyện sanh Tây, Tiên Phật thành

    Chỉ mong được giọt cành dương rảy

    Tác hợp cho con sen liền cành.

    Quốc Thái xem xong, đổi sắc mặt, nói:

    - Thiếu sư phụ không nên nghĩ như thế. Trên đời này, trai gái vì thú vui chốc lát mà hư danh tiết một đời, để nhơ muôn thưở, làm trò cười cho hậu thế. Huống nữa, đây là chốn thanh sạch của Phật môn, đâu nên làm ô uế.

    Huệ Tánh nghe nói thế, mặt tai đỏ ửng, quay mình bỏ đi. Từ đó, hễ gặp Cao Quốc Thái, Huệ Tánh mắc cỡ, bét sang ngõ khác. Cao Quốc Thái thấy có điều bất tiện, mới thưa với lão ni:

    - Xin sư phụ tìm giúp cho một căn nhà hai phòng ở dưới núi để vợ chồng dọn ở. Ở trong am có nhiều bất tiện.

    Lão ni không còn cách gì hơn, đành tìm một căn nhà khác ở dưới núi. Tìm được một nhà ba gian chỉ có độc một cửa của viên ngoại Châu Bán Thành.

    Châu Bán Thành hỏi lão ni: Sư phụ tìm nhà cho ai ở vậy?

    Lão ni đáp: Tôi tìm giùm cho người bà con từ huyện Dư Hàng ngụ Ở am tôi. Nó là cháu gái tôi, cùng đi với chồng nó. Chồng nó tên là Cao Quốc Thái, là người theo nghiệp thi thơ, thấy ở trong am có nhiều bất tiện nên nhờ tôi tìm cho một nhà khác.

    Châu Viên ngoại nói: Ngày mai, sư phụ đưa Cao Quốc Thái đến tôi xem thử.

    Hôm sau, lão ni dẫn Cao Quốc Thái đến. Châu viên ngoại thấy Cao Quốc Thái cử chỉ đoan nghiêm, văn từ tao nhã, bèn có bụng thương muốn giúp đỡ, lại e mới gặp lần đầu, Cao quốc Thái từ chối không nhận, mình bị bẽ mặt đi, mới ngầm dặn gia nhân rằng: "Nếu Cao Quốc Thái có thiếu tiền phòng thì đừng có đòi nhé!" Đó là Châu viên ngoại thương tình dặn hờ thế thôi.

    Quả nhiên, hai vợ chồng Cao Quốc Thái dọn đến ở. Cao Quốc Thái làm nghề xem bói qua ngày. Được 100 điếu ăn hết 100, được 200 điếu ăn hết 200, hai vợ chồng sống hẩm hút rất là chật vật. Lật bật mà nửa năm trôi qua, sáu tháng tiền phòng chưa đóng đủ.

    Một hôm, người phụ trách thu tiền nhà có việc xin nghỉ phép, mới nhờ anh phổ ky đi thu giúp. Anh phổ ky không được dặn bảo lại việc này, lấy sổ thuê nhà ra tra xét lại, mới thấy Cao Quốc Thái thiếu đến sáu tháng tiền nhà không trả, bèn nghĩ: "Tên Cao Quốc Thái này bộ mình có mọc ba đầu, vai nẩy sáu tay, đầu to chân cứng, dựa vào sản nghiệp nhà ai mà dám không chịu đóng tiền nhà chớ! Ta phải đi đòi hắn mới được. "



  8. #148
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 26
    __________________________________________________ ______________________________________


    Phổ ky đến nhà Quốc Thái kêu cửa. Bên trong, Lục thị hỏi:

    - Ai kêu cửa đó?

    Phổ ky đáp:

    - Ta là người nhà Châu viên ngoại đến lấy tiền thuê nhà.

    Lục thị nói:

    - Chồng tôi hiện không có ở nhà, để rồi tôi nói lại nhé!

    Phổ ky nói:

    - Người không có ở nhà cũng được, còn tiền cũng không có ở nhà nữa sao? Sáu tháng nay rồi, hễ hỏi đến là đi vắng phải không? Các người ở nhà của người ta, dựa thế dựa thần nhà ai mà không chịu trả tiền? Đợi bị mắng chửi mang xấu mới chịu trả phải không?

    Lục thị nói:

    - Để chồng tôi về rồi sẽ đem tiền đến trả mà!

    Phổ ky nói:

    - Chẳng thể chờ lâu được, bọn ta ở ngoài khóa cổng lại là xong việc.

    Phổ ky bèn khóa cổng ngoài lại rồi bỏ đi. Đến chiều, Cao Quốc Thái trở về, thấy cổng bị khóa lại, mới hỏi vợ. Lục thị nói:

    Hôm nay chủ nhà đến đòn tiền, gia nhân họ khóa cổng đó!

    Quốc Thái nghe nói, nổi giận đùng đùng, la:

    - Hay cho Châu Bán Thành, dám cả gan khi dễ ta đến thế! Để ta đến huyện Tiền Đường làm cáo trạng thưa hắn mới được.

    Lục thị nói:

    - Chúng ta không tiền làm sao ra lễ nghĩa được? Sáu tháng tiền nhà không chịu trả mà lại muốn đi thưa người ta, làm sao hợp lý được?

    Hai vợ chồng còn đang thương nghị, vừa hay có lão ni Thanh Tịnh đến chơi. Thấy vợ chồng có vẻ đứng ngồi không yên, lão ni mới hỏi duyên cớ. Lục thị bèn đem việc tiền phòng không đóng, bị khóa cổng lại thuật qua một lượt. Lão ni nói:

    - Tiên sinh không phải ra ngoài làm chi, nên dọn về ở phòng cũ vẫn hơn. Ra ngoài kiếm tiền khó lắm. Tiên sinh lại làm nghề bói toán, hôm nay kiếm được chút ít gì đó, vài bữa lại không ngơ, Tiên sinh lại là người thật thà, không thể làm như họ được, thôi tốt hơn nên về chỗ cũ là tiện nhất.

    Nói rồi bảo Lục thị gom góp đồ đạc, lão ni thay mặt trả nhà lại rồi cùng hai vợ chồng Quốc Thái trở về núi Thành Hoàng. Phần Châu Bán Thành không chịu lấy tiền nửa năm thuê nhà, nói là để cúng thí vào việc hương khói trong am. Nào dè, hai vợ chồng Quốc Thái về ở lại mấy hôm, một sáng nọ, Quốc Thái chẳng nói chẳng rằng bỏ đi mất, để lại cho Lục thị mấy tờ giấy. Lục thị xem xong hồn phi phách tán. Tại sao thế?



  9. #149
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 27
    __________________________________________________ ______________________________________


    Chương 27

    Giả thăm bạn để thơ từ biệt vợ,
    Cầu thỉnh Tế Công bói quẻ tìm chồng.



    Có thơ rằng:

    Áo gấm vui chơi chả về nhà

    Gia nhân mặt ngọc đợi hầu trà

    Nội viện kín sâu người chẳng thấy

    Cách rèm nở thắm một cành hoa.


    Cao Quốc Thái về lại núi Thành Hoàng vẫn ở căn nhà cũ. Một buổi tối, ngồi đối diện với vợ, Quốc Thái nói:

    - Nàng ơi, ngày mai tôi sẽ đi thăm bạn.

    Lục thị nói:

    - Ngày mai chàng đi xa, tôi còn 200 tiền đây. Tiền này là của bà cô cho tôi để mua kim chỉ thêu, chàng cầm đem theo để uống nước.

    Nói rồi lấy tiền đưa ra.

    Quốc Thái cầm lấy tiền, mặt có sắc hổ thẹn, nói:

    - Thôi, nàng đi nghỉ trước đi.

    Lục thị đi ngủ trước. Còn lại một mình Quốc Thái ngồi bên đèn, ngơ ngẩn hồi lâu rồi ngửa mặt lên trời thở dài thườn thượt. Lòng rối như tơ, thật là khó nghĩ. Cầm viết viết một mạch ba trang giấy, để dưới nghiên mực. Trong khi đợi trời sáng, muốn đánh thức Lục thị dậy, nhưng lại sợ sinh ồn náo lên, bèn đứng dậy, bước ra ngoài dằn lòng đi ra.

    Trong am có một ông già tên là Phùng Thuận lo việc nhang khói trong điện Phật, tuổi ngoài 60, thường dậy rất sớm quét dọn xung quanh. Thấy Cao Quốc Thái đi ra, Phùng Thuận hỏi:

    - Cao tiên sinh hôm nay có việc gì dậy sớm thế?

    Cao Quốc Thái nói:

    - Xin lão trượng làm ơn mở giùm cổng ngoài, tôi muốn xuống núi đi thăm bạn.



  10. #150
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 27
    __________________________________________________ ______________________________________


    Chương 27

    Giả thăm bạn để thơ từ biệt vợ,
    Cầu thỉnh Tế Công bói quẻ tìm chồng.


    Có thơ rằng:

    Áo gấm vui chơi chả về nhà

    Gia nhân mặt ngọc đợi hầu trà

    Nội viện kín sâu người chẳng thấy

    Cách rèm nở thắm một cành hoa.


    Cao Quốc Thái về lại núi Thành Hoàng vẫn ở căn nhà cũ. Một buổi tối, ngồi đối diện với vợ, Quốc Thái nói:

    - Nàng ơi, ngày mai tôi sẽ đi thăm bạn.

    Lục thị nói:

    - Ngày mai chàng đi xa, tôi còn 200 tiền đây. Tiền này là của bà cô cho tôi để mua kim chỉ thêu, chàng cầm đem theo để uống nước.

    Nói rồi lấy tiền đưa ra.

    Quốc Thái cầm lấy tiền, mặt có sắc hổ thẹn, nói:

    - Thôi, nàng đi nghỉ trước đi.

    Lục thị đi ngủ trước. Còn lại một mình Quốc Thái ngồi bên đèn, ngơ ngẩn hồi lâu rồi ngửa mặt lên trời thở dài thườn thượt. Lòng rối như tơ, thật là khó nghĩ. Cầm viết viết một mạch ba trang giấy, để dưới nghiên mực. Trong khi đợi trời sáng, muốn đánh thức Lục thị dậy, nhưng lại sợ sinh ồn náo lên, bèn đứng dậy, bước ra ngoài dằn lòng đi ra.

    Trong am có một ông già tên là Phùng Thuận lo việc nhang khói trong điện Phật, tuổi ngoài 60, thường dậy rất sớm quét dọn xung quanh. Thấy Cao Quốc Thái đi ra, Phùng Thuận hỏi:

    - Cao tiên sinh hôm nay có việc gì dậy sớm thế?

    Cao Quốc Thái nói:

    - Xin lão trượng làm ơn mở giùm cổng ngoài, tôi muốn xuống núi đi thăm bạn.



Thông tin chủ đề

Users Browsing this Thread

Hiện có 1 người đọc bài này. (0 thành viên và 1 khách)

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình
  •