DIỄN ĐÀN PHẬT PHÁP THỰC HÀNH - Powered by vBulletin




Cùng nhau tu học Phật pháp - Hành trình Chân lý !            Hướng chúng sinh đi, hướng chúng sinh đi, để làm Phật sự không đối đãi.


Tánh Chúng sinh cùng Phật Quốc chỉ một,
Tướng Bồ Đề hóa Liên hoa muôn vạn.

Trang 83/106 ĐầuĐầu ... 3373818283848593 ... CuốiCuối
Hiện kết quả từ 821 tới 830 của 1052
  1. #821
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 179
    __________________________________________________ ______________________________________


    Triệu Bân nói:

    - Hiền đệ, em hãy ra mắt đi! Đây là Tế Công, sư phó của anh đó.

    Mai Thành Ngọc thấy Hòa thượng rách rưới quá mức trong lòng có vẻ coi thường, bước tới vái chào qua loa. Triệu Bân nói:

    - Thưa sư phó, đây là Mai Thành Ngọc, biểu đệ của con.

    - Con muốn tìm ta có việc gì?

    - Sư phó đi với con đến nhà biểu đệ đây rồi sẽ nói.

    - Cũng được!

    Tế Điên đi theo Triệu Bân về nhà Mai Thành Ngọc. Đến nơi, mời Tế Điên ngồi xong, Triệu Bân nói:

    - Bạch sư phó, xin người đại phát lòng từ bi cho. Em con gặp phải, một tai họa tày trời!

    - Con không cần nói ta cũng biết rồi. Hai con mau đi vào nhà trong xem thử! Trong nhà loạn cả lên rồi đó.

    Triệu Bân, Mai Thành Ngọc nghe nói có điều khác lạ, lật đật chạy vào nhà, thấy Bích Hoàn cô nương đang treo tòn ten trên dây thừng làm Mai Thành Ngọc và mọi người hoảng sợ mướt cả mồ hôi. Bích Hoàn cô nương mạng chưa tuyệt hẳn, may mà thời gian treo cổ chưa lâu. Mai Thành Ngọc lật đật đỡ em xuống cứu tỉnh, từ từ kêu gọi, cô nương mới lấy hơi lại được. Mai Thành Ngọc nói:

    - Hiền muội ơi, em không nên nghĩ quẩn như vậy! Anh em ta chỉ có hai người, nếu em chết đi còn lại một mình ta trơ trọi, ta biết nương tựa vào ai? Bây giờ có biểu huynh mời được Phật sống Tế Công ở chùa Linh Ẩn tới đây, lão nhân gia chắc chắn sẽ cứu được chúng ta, hiền muội đừng nên nghĩ lo bậy bạ nữa.

    Nói xong, nghĩ lại hoàn cảnh mình, Mai Thành Ngọc lệ tuôn lã chả. Tế Điên nói:

    - Mai Thành Ngọc, Triệu Bân hãy ra đây!

    - Sư phó, giờ phải làm sao?

    - Mai Thành Ngọc, ngươi hãy đi ngay đến phủ Kinh doanh điện soái Lục Bính Văn, nói là đã thương lượng với em gái ngươi xong, đòi phải có 1.000 lượng bạc, một bộ trang sức bằng vàng thiệt, áo ngoài áo lót quần kép quần đơn đều phải là thứ lụa là thượng hạng, một mâm đủ cả sơn hào hải vị. Mọi thứ phải đem đến ngay để tối nay đưa kiệu đến rước người. Nếu không đủ cả mọi thứ yêu cầu sẽ không cho rước cô nương đâu.

    Mai Thành Ngọc nói:

    - Sư phó nói như vậy, nhỡ họ ưng thuận đem đồ đến và đưa kiệu đến rước dâu thì phải làm sao?

    - Không hề gì. Ngươi cứ đi lo chuyện đó đi! Họ có đưa đồ đến, tự nhiên sẽ có người lên kiệu mà!

    - Ai vậy?

    - Ta thấy trong nhà này không phải có con chó trắng sao? Chừng đó cho nó lêu kiệu.





  2. #822
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 179
    __________________________________________________ ______________________________________


    - Như vậy làm sao được?

    - Ngươi đừng lo, ta bảo đảm được mà!

    Triệu Bân nói:

    - Sư phó bảo em đi thì em cứ đi đi, sư phó thần thông quảng đại, pháp thuật vô biên, Ngài có cách của Ngài mà.

    Mai Thành Ngọc nữa tin nữa ngờ, nhưng cũng nghe lời ra đi. Ra đến đầu ngõ, các quan nhân hỏi:

    - Mai tiên sinh đi đâu đó?

    - Tôi đến nha môn Kinh doanh điện soái gặp Lục đại nhân.

    - Phải, tiên sinh cứ đi đi!

    Mai Thành Ngọc đi thẳng đến nha môn Hình đình, gia nhân vào bẩm báo, Lục Bính Văn ra lệnh mời vào và đưa Mai Thành Ngọc vào thư phòng, hỏi:

    - Tiên sinh đến đây có việc gì?

    - Tôi về nhà thương lượng với em gái tôi, nó đã đồng ý, nhưng đòi 1.000 lượng bạc, một bộ đồ trang sức bằng vàng thiệt, bộ quần áo bằng lụa là thượng hạng, một mâm đủ cả sơn hào hải vị. Tất cả đều đem đến ngay đủ thì tối nay đại nhân đưa kiệu đến rước người. Nếu không đưa bạc cho tôi thì việc đó không thành đâu. Còn nói sau khi gả em rồi, ông ta là nhà hào phú, tôi lại không tiền, vai vế thân thích cũng không tròn được, không đưa cho tôi những đồ vật ấy thì việc đó khó bàn luận lắm!

    Lục Bính Văn nghe vậy, trong bụng khoái tỉ, nói:

    - Chỉ cần tiên sinh bằng lòng thì tiền bạc và đồ vật có sẵn đây. Tiên sinh cứ về đi, lát nữa tôi sẽ phái người đem bạc, quần áo, đồ trang sức, tiệc rượu đến ngay.

    Mai Thành Ngọc cáo từ trở về nhà, nói:

    - Sư phụ, Lục Bính Văn đều ưng thuận hết.

    - Được!

    Nói câu đó chưa xong thì Lục Bính Văn sai người đem bạc và đồ vật tới, Tế Điên nói:

    - Dọn rượu lên, chúng ta cùng uống nào!

    Mai Thành Ngọc nói:

    - Sư phụ, lát nữa kiệu sẽ đến rước đấy!

    - Ngươi đi mua trước cho ta bốn cái xiên để nướng, nửa cân thịt bò muối để ta cho chó trắng ăn lên kiệu coi nào!

    Mai Thành Ngọc lập tức đi ra bên ngoài mua thịt bò nướng về. Tế Điên hỏi:

    - Trong nhà có dây đỏ và son phấn không?

    - Có.

    - Đem ra đây!

    Lập tức đem bốn cây xiên ra, mỗi cây xiên hai lượng thịt bò. Tế Điên nói:

    Triệu Bân, con hãy ra cửa Tiền Đường thuê trước một chiếc thuyền, chuẩn bị sẵn sàng. Mai Thành Ngọc, ngươi hãy gom góp tất cả đồ tế nhuyễn trong nhà cho nhanh lên. Lát nữa ta đưa chó lên kiệu đi rồi, tức thì Triệu Bân con hãy đưa biểu đệ, biểu muội của con đi trốn nhé! Nếu không, chừng chó trắng hiện nguyên hình, họ nhất định sẽ đến bắt con đấy!

    Triệu Bân gật đầu ưng thuận. Tế Điên bèn vẩy tay gọi chó trắng lại, La Hán gia mới thi triển Phật pháp, đại hiển thần thông, điểm hóa cho con chó trắng biến làm người đẹp báo ứng Vương Thắng Tiên.





  3. #823
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 180
    __________________________________________________ ______________________________________


    Chương 180

    Cưới người đẹp chó trắng náo động phòng;
    Bị cách chức giữa đường gặp cướp núi Tiết.


    Tế Điên vẫy gọi chó trắng lại, lấy bốn xiên thịt nướng cho chó trắng ăn. Chó trắng lắc đầu vẫy đuôi nhảy nhót vui mừng. Cho chó ăn xong, Tế Điên lấy dây đỏ cột tay chó cho sát xuống và cột miệng chó luôn, đoạn lấy son phấn tô lên, lấy quần áo cho mặc và giày đỏ tra vào chân chó trắng. Tế Điên niệm chân ngôn: "Án ma ni bát mê hồng!". Lấy tay rờ vào mặt chó trắng, nói:

    Khắp người lông trắng mỏ đen,

    Lắc đầu vẫy đuôi ra oai,

    Ngày thì canh cửa đêm canh trộm,

    Chủ nhân nghèo cũng chẳng ăn năn,

    Chó lành chẳng hề sủa bậy,

    Tối nay vào chốn hương khuê,

    Bần đạo điểm hóa ngươi xinh đẹp,

    Để đi báo ứng Thắng Tiên Vương.


    Tế Điên dùng pháp thuật điểm hóa cho chó trắng xong, Triệu Bân, Mai Thành Ngọc nhìn lại, thấy chó trắng đã biến thành người đẹp thiên kiều bách mị, rất vui mừng. Triệu Bân lật đật ra cửa Tiền Đường thuê thuyền xong, trở về cùng Tế Điên tiếp tục bày tiệc. Uống cho đến lúc trời đã lên đèn, nghe bên ngoài tiếng trống vang lừng, kiệu hoa đã đến. Lục Bính Văn sau khi sai người đưa bạc và vật dụng đến nhà Mai Thành Ngọc xong liền cầm bức họa người đẹp đến nhà Vương Thắng Tiên, Lục Bính Văn nói:

    - Xin chúc mừng lão sư.

    Vương Thắng Tiên từ khi hỏa thiêu Hợp Hoan lầu, cứ đinh ninh người đẹp bị chết thiêu nên lòng càng nhớ tưởng mãi không một khắc nào quên. Hôm nay nghe Lục Bính Văn đến nói chúc mừng, bèn hỏi:

    - Ta có gì mừng đâu nào?

    - Môn sinh rước về cho lão sư một người đẹp, công việc đã xong xuôi. Vị cô nương này tự họa cho mình một bức chân dung. Lão sư gia xem bức họa này thử, thiệt giống như người không khác.

    Vương Thắng Tiên mở bức họa người đẹp ra xem rồi nói:

    - Trên đời sao có người đẹp như thế này?

    - Hiện tại có đấy, môn sinh đã thu xếp ổn thỏa cho lão sư rồi. Đó là em gái của Mai Thành Ngọc ở ngõ thứ hai hẻm Thanh Trúc. Quy định là tối nay đem kiệu rước đưa đến cho lão sư thành thân, gặp mặt là biết liền thôi.

    Vương Thắng Tiên vốn là tên bợm háo sắc, nghe nói như vậy chịu quá:

    - Hiền khế cực khổ vì ta quá, ta thật hổ thẹn.

    - Chỉ cần lão nhân gia che chở cho môn sinh _ về việc thả Đậu Vĩnh Hàng _ khỏi bị cách chức là được.

    - Ôi, đó là việc nhỏ, dễ thôi, dễ thôi!

    Nói rồi Vương Thắng Tiên bảo gia nhân dọn tiệc để cùng Lục Bính Văn đối ẩm, một mạch sai gia nhân tìm thuê một chiếc kiệu hoa để đi rước dâu. Hễ có tiền thì việc gì cũng xong. Trong chốc lát mọi việc đều sẵn sàng. Trống nhạc vang trời, kiệu hoa đi thẳng đến ngõ thứ hai ở hẻm Thanh Trúc. Tế Điên đã sắp đặt trước, thấy kiệu hoa đến bảo đóng chặt cửa không cho vào, ra lệnh thổi kèn đánh trống một chặp cho rôm rả! Bên ngoài kèn trống nổi lên inh ỏi. Tế Điên hô:

    - Thổi bài mở cửa, công xích thượng liễu thanh nương, phát phấn điệp.

    - Thổi xong đưa bao lì xì, phải đưa bao vô cho thật nhiều, Tế Điên mới cho kiệu vào. Lại bảo Mai Thành Ngọc nói:

    - Khi tân nhân lên kiệu, rất kị người lạ mặt, kiệu phải đem vào sát cửa.





  4. #824
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 180
    __________________________________________________ ______________________________________


    Kiệu phu dạ, khiêng kiệu vào tận cửa. Tế Điên bồng chó trắng để vào trong kiệu. Do pháp thuật của Tế Điên, chó trắng ngồi yên trong kiệu không phát ra được tiếng nào, kèn trống nổi lên inh ỏi, kiệu phu khiêng kiệu đi về nhà Vương Thắng Tiên. Tới nơi, vú em ra vén rèm lên dìu chó trắng xuống kiệu. Vương Thắng Tiên nhìn thấy quả là người đẹp vô cùng, đôi chân mang giày nhỏ xíu. Tế cáo trời đất xong, Vương Thắng Tiên vui mừng quá mức, ngồi vào trong trướng mà trên bàn tiệc rượu đã dọn sẵn, mọi người xúm lại mời tân nhân ăn. Tân nhân không nói cũng không ăn. Ai nấy đều lại dòm mặt người đẹp. Do pháp thuật của Tế Điên, chó trắng muốn nhúc nhích cũng không được. Thấy cả nhà đều lạ mặt, nó tức giận lắm. Nó tức giận vì thấy đồ ăn đầy bàn mà không thể nào mở miệng được.

    Đến chừng trống đổ canh hai, Lục Bính Văn nói:

    - Xin mời lão sư vào động phòng! Lát nữa môn sinh cũng về, ngày mai sẽ đến chúc mừng!

    Vương Thắng Tiên vào trong phòng nhìn lại, người đẹp ngồi đó mà không nói lời nào. Vú em muốn giúp tân nhân trút bỏ áo xiêm nên bước tới mở dây cột ra, mở luôn cột miệng của chó trắng. Vương Thắng Tiên lúc đó mới bảo:

    - Các vú em hãy ra đi!

    Mấy vú em đều lui ra hết. Vương Thắng Tiên vội vàng bước tới, nói:

    - Người đẹp ơi, nàng không nên mắc cỡ! Đây là đạo lý của nhân gian, chúng ta sẽ là chồng vợ mà!

    Nói rồi, tên tiểu tử này dâm tâm nổi dậy, bước tới ôm choàng chó trắng kê miệng định hôn. Chó trắng đang tức giận sẵn, nhằm ngay mặt Vương Thắng Tiên phập một cái, ngoạm sứt chiếc mũi của hắn. Lúc này chó trắng đã hiện lại nguyên hình, mang luôn cả áo xiêm chạy tuốt ra ngoài, Vương Thắng Tiên bị táp đau quá nằm lăn ra mà hét:

    - Cẩu tinh, cẩu tinh.

    Gia nhân nghe lạ quá, không ai dám bắt chó lại. Sau khi chó chạy đi rồi, chạy đến lượm chiếc mũi của Vương Thắng Tiên, thừa lúc máu nóng còn chảy đem gắn nó lại. Lại cho tìm Lục Bính Văn. Lục Bính Văn đã nghe biết tin đó, lật đật chạy về nha môn, sai người đi bắt Mai Thành Ngọc. Quan nhân tới nơi thì nơi đó chỉ còn nhà trống. Việc của Vương Thắng Tiên cũng không thể ém nhẹm được, ai nấy đều cho là Lục Bính Văn gian kế rắp tâm muốn hãm hại. Mọi người đem việc đó bẩm lại với Thừa tướng. Thừa tướng nghe xong, tức giận nói:

    - Em ta là kẻ vô tri, Lục Bính Văn cố tình dẫn dụ hắn nên mới xảy ra việc đáng giận này.

    Thừa tướng đem việc này tâu với vua và nói rằng:

    - Lục Bính Văn tự ý thả đại đạo Đậu Vĩnh Hàng, bỏ bê công vụ, hành xử như kẻ lái chợ, nếu còn ở lại quan chức thì mặc ý tung hoành.

    Hoàng thượng bèn ban chỉ dụ: Cách ngay chức tước của Lục Bính Văn, vĩnh viễn cũng không thâu dụng nữa. Lục Bính Văn dĩ nhiên là phải bị cách chức.

    Khi còn tại chức Hình đình, hắn gom góp cũng được khoảng 8 đến 10 ngàn lạng bạc, hắn bèn cùng phu nhân, tiểu thơ, thiếu gia mướn xe, thuê kiệu từ Lâm An bồng bế nhau về Nam kinh. Một hôm, đoàn người ngựa đang đi ngang dưới núi Thúy Vân, bỗng có mấy mươi tên lâu la chạy ra cản đường. Một tên hét lên:

    - Những tên dê non nhạn lẽ trước mặt kia hãy đem vàng bạc nộp tiền mãi lộ, sẽ tha cho được sống. Bằng không nghe lời thì của người đều mất cả đấy!





  5. #825
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 180
    __________________________________________________ ______________________________________


    Lục Bính Văn nghe nói, lật đật thúc ngựa đến trước, cầm một tấm danh thiếp, hỏi:

    - Trại chủ của các người họ gì?

    Lâu la đáp:

    - Đại trại chủ chúng tôi là Tiếu diện tỳ hưu Châu Hổ.

    - Cảm phiền các vị cầm tấm danh thiếp này báo lại là Kinh doanh điện soái Lục Bính Văn từ nhiệm trở về nhà, đặc biệt đi vòng đường đến vấn an trại chủ và mượn núi đi qua.

    Lâu la cầm danh thiếp lên núi báo lại. Châu Hổ, Cao Thuận, Cao Trân ba vị trại chủ nhìn nhau bàn tán nhưng không ai biết mặt. Đậu Vĩnh Hàng nghe nói người mới đến là Lục Bính Văn, không dằn được cơn thịnh nộ đang sôi sục trong lòng, nói:

    - Ba vị trại chủ đã không quen thì được rồi. Lục Bính Văn là kẻ thù của tôi, hãy để cho tôi hôm nay báo thù rửa hận.

    Nói rồi, Đậu Vĩnh Hàng đứng dậy rút phắt con dao định chạy xuống núi. Tiếu diện tỳ hưu Châu Hổ nói:

    - Đậu huynh đài hãy khoan đã. Anh cùng hắn có mối thù gì vậy, nói rõ cho chúng tôi nghe với.

    Đậu Vĩnh Hàng mới đem việc ở Lâm An bị Lục Bính Văn làm hại ra sao, thuật lại từ đầu đến đuôi.

    Châu Hổ nói:

    - Anh đã có cừu thù với hắn như vậy cũng không cần phải xuống núi giết hắn làm chi. Hắn có chết đi kể như là đã xong đời, như vậy đâu gọi là báo thù. Tôi có chủ ý, không cần phải lấy tính mạng hắn, để tôi xuống núi mời hắn lên sơn trại dùng lời ngon ngọt an ủi hắn. Ba anh em sẽ nói đưa hắn đi một đoạn đường rồi áp giải hắn về Từ Vân quán, nơi ở của Tổ sư gia, đem vợ và con gái hắn cho Tổ sư gia thích cho ai thì cho. Nơi Tổ sư gia có Càn Khôn sở và Phụ nữ doanh. Cho Lục Bính Văn ở đó hầu hạ mọi người, lúc không có việc gì thì lôi hắn ra đánh một trận đầy ải hắn cho nhục nhả tả tơi. Như vậy còn hơn là bắt hắn chết. Sơn trại này nhờ hai anh coi sóc giùm. Lát nữa ba anh em tôi sẽ đưa hắn đi.

    Đậu Vĩnh Hàng nghe nói cũng phải, hỏi Châu Hổ:

    - Vậy tôi có cần gặp hắn không?

    - Không cần gặp hắn làm gì, để tôi xuống núi gặp hắn thôi.

    Nói rồi Châu Hổ, Cao Thuận, Cao Trân cùng kéo xuống núi, Lục Bính Văn ở dưới núi đang lo lắng, Châu Hổ đến gần, nói:

    - Té ra đại nhân giá lâm, tiểu khả không đến sớm để tiếp rước, xin chân thành tạ lỗi!

    Lục Bính Văn lật đật nói:

    - Trại chủ ở trên, tôi là Lục Bính Văn xin ra mắt! Hôm nay xin mượn đường qua núi, hôm khác sẽ đến đáp tạ.

    Châu Hổ nói:

    - Đại nhân đã đến tệ sơn, xin mời lên sơn trại giây lát cho biết.

    Lục Bính Văn nghe nói, trong bụng đã đánh lô tô, nhưng đâu dám nói không đi. Ba vị trại chủ lập tức cho lâu la áp tải người ngựa lên núi cùng Lục Bính Văn. Vào đến sơn trại, phân ngôi chủ khách tiếp đãi. Lục Bính Văn nói:

    - Tôi chưa được lãnh giáo tôn tánh ba vị trại chủ.





  6. #826
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 180
    __________________________________________________ ______________________________________


    Bọn Châu Hổ mỗi người tự xưng tên họ và sai lâu la dọn tiệc khoản đãi Lục Bính Văn. Châu Hổ hỏi:

    - Đại nhân từ đâu đến đây?

    - Tôi từ thành Lâm An muốn trở về huyện Thượng Nguyên ở Kim Lăng.

    - Hôm nay chúng ta có duyên, lát nữa chúng tôi sẽ đưa đại nhân một đoạn.

    - Không cần quý vị nhọc sức, các vị trại chủ khỏi phải làm thế!

    - Đại nhân bất tất phải khiêm nhường, đây là ba anh em chúng tôi muốn đưa đi mà.

    Ăn uống xong, ba vị trại chủ dắt theo 100 lâu la đưa Lục Bính Văn xuống Thúy Vân Phong thẳng đến Từ Vân quán ở phủ Thường Châu. Trên núi chỉ còn Đậu Vĩnh Hàng và Châu Khôn ở lại coi ngó sơn trại. Châu Khôn nói với Đậu Vĩnh Hàng:

    - Anh ơi, Lục Bính Văn phen này sắp gặp báo ứng rồi. Kể ra hắn hại người trở lại hại mình! Bây giờ anh em ta phải làm sao đây!

    - Bây giờ coi như chúng ta báo được thù, có điều chúng ta vốn là người dân lương thiện thủ phận bách tính. Bị dính vào việc này không biết gỡ sao cho ra. Bây giờ chúng ta chiếm núi rơi vào số phận thảo khấu, cuối cùng chúng ta phải tính kế khác mới xong.

    Anh em ở trên núi năm, sáu ngày, một hôm có lâu la chạy lên núi bẩm báo:

    - Hiện tại dưới núi có một người đang đứng trước sơn khẩu mắng chửi om sòm, đòi tiền mãi lộ. Nếu không chịu nộp thì rấn lên núi, gà chó giết hết không chừa một mống!

    Đậu Vĩnh Hàng và Châu Khôn nghe báo, nói:

    - Chuyện này lạ dữ đa! Lâu nay người ta chiếm núi xưng đại vương cốt để đón đường cướp của còn đằng này lại muốn lên núi đòi tiền đại vương, thiệt là khi dể ta quá mức!

    Hai người vội lấy binh khí, thót lên ngựa dẫn lâu la chạy xuống núi.





  7. #827
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 181
    __________________________________________________ ______________________________________


    Chương 181

    Túy Thiền sư đề chữ Trung Hiền Tử;
    Giả đạo cô mổ bụng trộm bào thai.


    Đậu Vĩnh Hàng và Châu Khôn nghe báo, tức giận hầm hầm, lật đật nhảy lên ngựa quyết chạy xuống núi xem người ấy là ai. Nào ngờ vừa xuống đến chân núi, hai người vội xuống ngựa làm lễ. Té ra người ở dưới chân núi là Tế Điên Hòa thượng. Hai người bước tới thi lễ, nói:

    - Té ra là Thánh tăng, lão nhân gia từ đâu đến đây?

    - Ta từ thành Lâm An muốn đi huyện Giang Âm.

    Đậu Vĩnh Hằng nói:

    - Sư phụ, mời lão nhân gia lên núi một chút.

    - Ta không lên núi đâu. Hai ngươi làm Đại vương ở núi này hả?

    - Bọn tôi không còn đất sống, đành tạm ẩn thân trên núi này vậy.

    - Đậu Vĩnh Hàng, hãy kề tai lại đây, ta dặn như vầy …như vầy…

    Đậu Vĩnh Hàng gật đầu lia lịa, nói:

    - Sư phụ, để con đưa sư phụ một ít tiền lộ phí.

    - Ta không cần, có tiền hóa duyên rồi, ta phải đi đây!

    Tế Điên nói rồi bỏ đi. Hôm đó, Tế Điên đến huyện Giang Âm, thấy có một thôn trang, ngoài cổng thôn có rất nhiều người tụ tập. Tế Điên vừa đi đến gần, trong đó có người nói:

    - Có Hòa thượng đến rồi, chúng tôi xin lãnh giáo Hòa Thượng một việc. Mời đại sư phụ tới đây!

    - Các vị có việc gì thế?

    - Tòa thôn trang chúng tôi có bảy tám chục nóc gia, ba bốn lớp người mà không ai biết chữ, cả đến chữ nhất cũng không ai biết đọc. Mọi người nói: Chuyện này thật là lạ, có lẽ người trong cả toàn thôn chúng ta phạm lỗi gì đây chắc? Mời một thầy phong thủy đến xem, ông ta bảo rằng đó là do lỗi chúng tôi không thờ văn võ thánh nhân. Nếu thờ văn võ thánh nhân sẽ có được văn phong đấy. Thôn trang chúng tôi cùng nhau bàn bạc nên sửa sang một cái miếu, thờ Quan phu tử và Khổng thánh nhân. Chúng tôi rất lấy làm khó xử: Có người muốn gọi miếu Quan Công sao lại có thờ Khổng thánh nhân; còn nếu gọi là miếu Thánh nhân sao lại thờ Quan phu tử? Cũng vì lẽ đó mà không biết đặt tên thế nào cho phải. Hòa thượng, ông cho dùm cái tên đi, đại khái chắc ông là người tài giỏi.

    - Để tôi đặt cho! Đặt tên là "Trung Hiền Tử" nhé!

    Mọi người đều nói:

    - Hay quá! Hòa thượng cao minh thiệt! Ông biết viết chữ không? Nhờ ông viết lên tấm bảng này dùm có được không?

    - Được chớ!

    Lập tức đem viết đến. Tế Điên cầm viết viết ngay. Viết xong bảng "Trung Hiền Tử", mọi người đều tấm tắc:

    - Sư phụ, sẵn dịp viết cho một bức liễn luôn đi!

    - Cũng được!





  8. #828
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 181
    __________________________________________________ ______________________________________


    Nói rồi cầm viết quơ một loáng là xong ngay.

    Vế trên:

    Khổng phu tử, Quan phu tử, hai vị phu tử.

    Vế dưới:

    Làm xuân thu, xem xuân thu, một bộ xuân thu.

    Mọi người xúm lại xem: "Thư pháp rất đẹp, chắc là văn lý lại càng hay". Ai nấy đều khen không tiếc lời, rồi họ đề nghị:

    - Đại sư phó, nhân tiện viết một đôi câu đối ngoài cổng cho đủ bộ.

    Tế Điên cầm viết viết ngay câu đối ở cổng là:

    "Trời mưa tuy rộng, không thấm được cỏ vô căn.

    Phật pháp cao xa, khó độ hạng người bất thiện"

    Tế Điên viết xong, mọi người xúm lại hỏi:

    - Vị đại sư phó này viết chữ đẹp như vậy mà sao quá nghèo khổ tả tơi như thế?

    - Thôi, các vị đừng nhắc tới làm chi! Tôi đang tức con vợ tôi đây.

    - Sao mà giận cô ấy dữ vậy?

    - Ta cưới con vợ về chưa được mười ngày, con vợ ta nó cuốn gói theo người khác mất ta tìm nó hơn nửa năm để bắt nó về nhà đây.

    - Vậy là không gặp cô ấy rồi.

    - Ta gặp chớ! Nó về với ta được hơn một tháng, nó lại trốn theo hòa thượng lão đạo mất. Nó nói nó thích hòa thượng, ta làm hòa thượng, con vợ ta lại đi theo đạo sĩ. Ta giận quá đi tìm nó khắp nơi. Lần này tìm được ta quyết không tha nó đâu.

    - Vợ Ông đã bỏ ông rồi, ông còn tìm nó làm chi ? Ông bây giờ đã xuất gia rồi, hãy ở lại "Trung Hiền Tử" của chúng tôi đi. Chúng tôi sẽ cấp cho ông mấy chục mẫu ruộng hương quả để ông chi dùng. Ông ở lại miếu, dạy cho mấy đứa học trò rồi tu hành, có được hay không?

    - Không được đâu. Ta phải đi tìm nó mới được.

    Nói tới đây, Tế Điên ngước đầu nhìn lên nói:

    - Thiệt tức cười chưa? Mới nhắc mà con vợ ta nó tới kìa!

    Mọi người ngước mắt nhìn ra thì thấy từ đằng kia, một vị đạo cô đang đi lại. Vị này mặt trắng phù dung phơn phớt như hoa đào, trong tay cầm một cái bao nhỏ. Tế Điên chạy tới níu cô ta lại, nói:

    - A, cái đồ chết bầm, mi chạy theo lão đạo, bây giờ làm đạo cô hả? Ta cưới mi về không được mấy ngày. Ta đi kiếm bao nhiêu ngày nay, bây giờ mới gặp đây!

    Đạo cô nói:

    - Ơ, các vị mau lại khuyên can giùm. Tôi vốn xuất gia từ nhỏ, đâu có dính dáng với người đàn ông nào. Ông Hòa thượng này điên rồi, nói tầm bậy tầm bạ không hà!

    Mọi người lật đật chạy lại khuyên giải, nói:

    - Chà, có chuyện gì vậy?





  9. #829
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 181
    __________________________________________________ ______________________________________


    Tế Điên nói:

    - Nó là vợ của tôi, chạy theo lão đạo sĩ, bây giờ làm đạo cô đó.

    Đạo cô nói:

    - Các vị có nghe thổ âm của Hòa thượng nói không? Ông ta nói giọng như thế đó, còn tôi nói giọng như thế này hay sao? Ông ta điên rồi mà!

    Mọi người chạy lại can gián.

    - Đâu có được! Tế Điên nói.

    Mọi người xúm lại gỡ tay Tế Điên ra để cho đạo cô đi. Tế Điên nói:

    - Mấy người bắt tôi thả vợ tôi ra, mấy người phải đền con vợ khác cho tôi đã!

    Ai nấy đều cho là Hòa thượng điên, mới nói:

    - Để chúng tôi cho Hòa thượng mấy xâu tiền.

    Họ hùn lại hai xâu tiền cho Tế Điên rồi nói:

    - Đại sư phó hãy đi ăn điểm tâm cái gì đi.

    Tế Điên cầm hai xâu tiền và nói:

    - Để ta đi kiếm nó.

    Nói rồi xách hai xâu tiền đi về phía trước. Đến một ngã tư trong thành Giang Âm, thấy ở phía Bắc đường có một bảng coi bói, ông thầy bói đang ngồi ngủ gật. Ông thầy bói này mạng vận không khá, từ sáng sớm tới giờ không có ai tới "mở cửa hàng" cả. Ông ta xếp quẻ bói ra mà không có ai đụng đến, đang trông muốn mòn con mắt mà không có ai ghé vào, ông ta đang ngủ gà ngủ gật thì nghe có người nói:

    - Cho một cái đi!

    Ông tưởng người ta đến coi quẻ, lật đật mở mắt ra nhìn kĩ lại thì không phải, người ta hỏi mua một trái hồng. Ông thầy bói tức giận nhắm mắt lại định ngủ tiếp. Mới vừa nhắm mắt thì Tế Điên bước lại gần, nói:

    - Ối chào, coi quẻ đi. Coi quẻ bao nhiêu tiền?

    Thầy bói ngước mặt lên, nói:

    - Quẻ của tôi coi rất đúng. Mỗi quẻ là 12 tiền. Bớt cho ông hai tiền, còn trả mười tiền thôi.

    - Tiền quẻ thì cũng không phải ít. Ông coi cho ta một quẻ đi. Coi trúng ta mời ông một bữa cơm, còn coi không trúng ta thưa ông lên quan đấy nhé!

    - Tôi coi cho ông trúng tôi cũng không cần ông mời cơm tôi, còn coi ông không trúng tôi cũng không theo ông lên quan đâu.

    - Được, ông coi cho ta đi.

    - Ông rút một cây thẻ đi!

    - Không cần rút ta cũng biết cây Tý mà!

    - Vậy đâu có được! Mười hai thẻ này là Tý Sửu Dần Mẹo Thìn Tị Ngọ Mùi Thân Dậu Tuất Hợi. Ông nói Tý không không được, phải rút ra tôi mới đoán được.






  10. #830
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 181
    __________________________________________________ ______________________________________


    - Ta rút ra cũng là Tý thôi.

    - Thế thì không được!

    - Thì ông xem đây.

    Tế Điên nói rồi lấy tay rút thẻ. Thầy bói xem quả là quẻ Tý, bèn nói:

    - Miệng của Hòa thượng này linh thiệt!

    Thầy bói cầm hộp quẻ lên định lắc. Tế Điên nói:

    - Ông không cần lắc, nó là quẻ đơn mà!

    - Không lắc đâu có được, quẻ phải phân biệt đơn chiếc trùng giao chớ!

    Thầy bói không tin, cầm hộp lắc một hồi văng ra quả nhiên là quẻ đơn. Tế Điên nói:

    - Ông lắc ra sáu quẻ đơn cho coi.

    - Sao lại toàn sáu quẻ đơn cả được.

    - Ông không tin cứ lắc thử, chỉ nhọc công thôi!

    Thầy bói lắc liên tiếp năm lần đều là quẻ đơn cả, tức giận không thèm lắc nữa. Bày lên sáu quẻ đơn, nói:

    - Đây là quẻ lục xung, ly mà hợp. Hòa thượng, ông muốn cầu việc chi.

    - Vợ ta nó bỏ đi mất, ta muốn đi tìm mà không biết có tìm được không?

    - Theo quẻ ứng thì tìm được.

    Tế Điên thảy hai điếu tiền tiền lên bàn, nói:

    - Nếu tìm được con vợ, ta cho ông hai điếu tiền này, còn tìm không được con vợ, ta đòi ông bốn điếu tiền đấy nhé! Ta tố cáo ông lên quan mới được.

    Thầy bói sợ hết hồn nói:

    - Ông đừng có tố cáo tôi, tôi cũng không lấy hai điếu này của ông đâu.

    Tế Điên nói tới đó, ngước đầu lên nhìn thấy vị đạo cô đằng kia đi lại, bèn nói:

    - Thầy bói linh thiệt! Con vợ ta nó tới kìa. Hai điếu tiền này ta cho ông hết đó!.





Thông tin chủ đề

Users Browsing this Thread

Hiện có 1 người đọc bài này. (0 thành viên và 1 khách)

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình
  •