DIỄN ĐÀN PHẬT PHÁP THỰC HÀNH - Powered by vBulletin




Cùng nhau tu học Phật pháp - Hành trình Chân lý !            Hướng chúng sinh đi, hướng chúng sinh đi, để làm Phật sự không đối đãi.


Tánh Chúng sinh cùng Phật Quốc chỉ một,
Tướng Bồ Đề hóa Liên hoa muôn vạn.

Trang 8/106 ĐầuĐầu ... 6789101858 ... CuốiCuối
Hiện kết quả từ 71 tới 80 của 1052
  1. #71
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 12
    __________________________________________________ ______________________________________


    Tài phú đi ra nói:

    - Hòa thượng ơi, tiệm của chúng tôi ở đây bán giá nhất định, trả giá thì không bán đâu.

    Tế Điên nói:

    - Nào ta có trả giá đâu, trong túi ta chỉ còn có hai xu thôi, ta xin ông một xu nhé.

    Tài phú nói:

    - Thôi được, tôi bán cho ông là người tu hành đó.

    Tế Điên thò tay vào túi mò một lát, nói:

    - Chao ôi, túi của ta lủng rồi, đồng xu rớt đi ngả nào mất. Thôi ta đưa trước cho ông một xu, còn một xu ngày mai ta trả cho ông nhé.

    Nói rồi lại đi nữa, trước hàng bán rau cải, Tế Điên lại gần người bán:

    - Tài phú nè, bán cho ta một xu tỏi đi.

    Tài phú nói:

    - Một xu một củ nhé, và lấy củ tỏi đưa ra.

    Tế Điên trả một xu, cầm củ tỏi coi coi rồi nói:

    - Tài phú ơi, một xu một củ tỏi, sao ông lại bán cho tôi củ tỏi thúi, cho đổi lại củ khác đi!

    Tài phú lại rút một củ khác đưa ra. Tế Điên nhận lấy và cũng không giao lại củ kia, thành ra một xu mua được hai củ tỏi. Thật ra Tế Điên chỉ đem có hai xu thôi, lại muốn mua bốn món để làm lễ vật chúc thọ cho người. Mã Bái Nhiên thấy Hòa thượng nghèo quá! Đi với Tế Điên một thôi độ nửa dặm đường, thấy bên đường có gánh thịt chó. Tế Điên cà rà tới nói:

    - Chà, thịt này béo thiệt, thiệt thơm, thiệt mềm năm hoa ba lớp, ăn được thịt này béo bổ ra phết! Tán dồi một hồi rồi nói:

    - Bác lái nè, bác cắt cho ta một miếng thịt chó nhé!

    Người bán thịt chưa mở hàng, nghe Hòa thượng kiếc khen dồi huyên thuyên rồi xin một miếng thịt, cũng cao hứng cầm dao cắt một miếng chừng hai lượng. Tế Điên đón lấy, dòm dòm nói:

    - Bác cho thêm một miếng nữa đi.

    Người bán thịt chó hỏi:

    - Bao nhiêu đó bộ chưa đủ sao?

    Tế Điên nói:

    Không phải ta chưa đủ?

    Nếu ngươi thấy đủ chẳng cần thêm

    Cả khối này nhân tình nào đáng

    Đã cho rồi xin hãy trót cho luôn.


    Người bán thịt chó lại cắt thêm một miếng nữa. Tế Điên một xu cũng không trả, được không hai miếng thịt chó!



  2. #72
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 12
    __________________________________________________ ______________________________________


    Lại đi một quảng nữa, nghe có tiếng rao bán bánh bao, Tế Điên kêu:

    - Bánh bao! Đem lại ta mua!

    Người bán bánh bao đem tới. Tế Điên hỏi:

    - Bánh có nóng không?

    Người bán đáp:

    - Bánh mới ra lò mà!

    Nói rồi để gánh xuống mở nắp vung ra, hơi nóng bốc lên ngùn ngụt. Tế Điên thò tay vào bánh bao, năm đầu ngón tay đen xì, cầm lấy đưa lên miệng cắn, lại lật đật bỏ ra nói:

    - Ý chết! Ta quên mang tiền theo, thôi không dám ăn đâu!

    Người bán bánh bao có ý giận. Cái bánh ấy chắc bán không được rồi, vừa có dấu răng, vừa có dấu tay đen rành rành, vừa dính nước miếng, lại nghĩ thầm: "Dầu có giận dữ trách móc, chuyện cũng đã rồi. Vả lại, ông ấy lại là người tu hành nữa". Ngẫm nghĩ giây lát, nói:

    - Thôi được rồi, cái bánh bao đó tôi coi như bỏ, cũng không giận ông làm gì.

    Tế Điên nói:

    - Bộ ngươi tính bỏ hả? Thôi đừng bỏ, để cho Hòa thượng ta đi. Ngài mai gặp ngươi, ta sẽ đem tiền trả cho ngươi nhé!

    Người bán bánh bao nói:

    - Thôi, ông cầm cái bánh đi đi.

    Tế Điên cầm cái bánh bao dắt Mã Bái Nhiên đến đường Phụng Sơn, thấy cổng lớn phía bên kia đường treo đèn kết hoa, ngựa xe chật ních. Nhà đó đứng vào hạng giàu nhất ở Lâm An. Chủ nhà họ Trịnh tên Hùng. Hôm nay nhằm lễ thượng thọ của lão thái thái, các thân sĩ phú hào ở Lâm An đều đến chúc mừng. Tế Điên đến trước cổng kề tai dặn Mã Bái Nhiên nên làm như vầy, như vầy và đứng đợi giây lát, tự sẽ có cơ duyên đưa đến. Tế Điên bước lên thềm kêu:

    - Ối chà, xin chào chư vị!

    Bên trong có một gia nhân đi ra, mới nói:

    - Này Hòa thượng! Ông tới sớm quá, khách còn chưa vào tiệc. Ông muốn xin cơm canh thừa thì lát nữa hãy trở lại.

    Tế Điên nói:

    - Đừng nói bậy! Ta biết hôm nay là sinh nhật của lão thái thái nên mua bốn lễ vật đến chúc mừng đây.



  3. #73
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 12
    __________________________________________________ ______________________________________


    Gia nhân nghe nói, nghĩ thầm: "Xưa nay đại quan nhà ta rất ưa bố thí, xem vàng như đất, trượng nghĩa sơ tài, gặp người nghèo khổ tất giúp đỡ ngay, cũng có thể quan nhân của ta đối đãi với ông ấy có phần đặc biệt, ông ấy biết hôm nay là ngày mừng thượng thọ, muốn mừng lễ đáp ơn đây chăng? Ta chớ nên xem thường ông ấy, người nghèo cũng có tấm lòng. Hoặc có thể ông ấy biết lão thái thái thích ăn món chi, rồi mua một ít món ấy đến cũng nên. Hoặc có thể ông ấy mang lại đào bún, rượu, điểm tâm chăng?". Nghĩ thế liền hỏi:

    - Hòa thượng ơi, ông ở chùa nào?

    Tế Điên nói: Ta tu ở miếu nhỏ Linh Ẩn tự.

    Quản gia hỏi: Lễ vật của ông là do chính ông mang tới hay có người mang tới sau?

    Tế Điên đáp: Ta có mang theo đây.

    Gia nhân nói: Ông đưa lễ vật ra đi, tôi đem thưa lại với gia chủ.

    Tế Điên từ trong tay áo lấy ra một cái bánh bao, hai củ tỏi lớn, hai củ cải muối và hai miếng thịt chó, đưa cho quản gia. Tế Điên nói:

    - Cái này cho lão thái thái ăn thịt chó với củ tỏi, ăn bánh bao với cải mặn.

    Gia nhân nhìn thấy giận quá, đem quăng xuống đất, nói:

    - Ông cút đi cho rảnh, đừng đến đây quấy rầy chúng tôi.

    Vừa liệng lễ vật xuống đất, hai con chó ở đâu chạy lại muốn đớp. Tế Điên lật đật đuổi chó đi, nói:

    - Hai đứa cổ bông này, tụi bây đớp mất ta lấy gì biếu lão thái thái?

    Tế Điên lượm lên, nói:

    - Ngươi không chịu thưa bẩm, ta cũng có thể đưa vào vậy.

    Lớn tiếng hô:

    - Lễ vật đưa tới đây. Rồi cầm lễ vật phăng phăng đi vào.

    Mọi người thấy vậy nói:

    - Ông Hòa thượng ấy điên rồi, thây kệ Ổng.



  4. #74
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 12
    __________________________________________________ ______________________________________


    Nguyên Trịnh Hùng là một vị thân sĩ ở Lâm An, lại đỗ Võ tiến sĩ, rất thích giao hữu, chú của ông ta làm chức Tổng binh ở tỉnh ngoài. Hôm nay nhằm lễ thượng thọ của lão thái thái, ở thành Lâm An trên từ công hầu, dưới đến thứ dân đều đến chúc mừng. Trong số tân khách có Mỹ nhiệm công Trần Hiếu, Bệnh phục thần Dương Mãnh, Triệu Văn Hội, Tô Bắc Sơn, Khương Bá Vạn, Châu Bán Thành có mặt ở khách sảnh. Mẹ của Trịnh Hùng, năm nay vừa đúng 70 tuổi nhưng hai mắt đã không thấy đường trên một năm rồi, thỉnh rất nhiều thầy thuốc chữa trị vẫn không hiệu quả. Bữa nay Trịnh Hùng đang ở trên khách sảnh, gia nhân đưa vào một mâm lễ vật, nói:

    - Của Quảng Huệ sư phụ Ở Tam Thanh miếu đưa đến chúc thọ.

    Trịnh Hùng nghe nói ngạc nhiên, nghĩ thầm: "Xưa nay mình đâu có giao thiệp với ổng kìa!". Tiếp nhận lễ đơn mở ra xem thấy đề: Một đôi đèn trắng, thọ đào một chục, thọ tửu một bầu, thọ miến một hộp, thọ trướng một cây, miên dương bốn cái. Trịnh Hùng lật đật ra rước vào. Mọi người nhìn ra, đó là một tăng nhân tuổi hơn 50, áo quần chải chuốt.

    Quảng Huệ đưa lễ vật đến chúc mừng là có dụng ý tham, vì biết trong hoa viên của Trịnh Hùng có yêu tác quái, ông ta có thể bắt yêu trấn trạch bèn toan đưa lễ vật mừng thọ làm bước đầu, rồi sẽ bắt yêu lấy bạc lại sau. Khi vào trong khách sảnh, mọi người nhường nhau, đưa Quảng Huệ mãi đến chỗ bàn Dương Mãnh và Trần Hiếu ngồi. Dương Mãnh là người ưa bắt chuyện, mời:

    - Đại sư phụ, hãy lại đây.

    - Vâng.

    - Sư phụ làm ơn cho tôi hỏi thăm một lão Hòa thượng.

    - Ai vậy?

    - Tế Công trưởng lão ở Tây Hồ Linh Ẩn tự.

    - Tế Điên Hòa thượng hả? Ông ấy điên điên khùng khùng mà kể số gì! Ta với sư phụ Ông ấy qua lại rất thân, luận về vai vế thì ông ấy là hàng sư điệt của tạ Ông ấy thường theo ta xin học hoài mà ta không rảnh để dạy đó chứ.

    Dương Mãnh nghe nói nổi giận, nghĩ thầm: "Ông này nói nghe mà phát giận. Ông ta nói sư phụ mình là sư điệt của ổng, vậy ra mình thuộc hàng cháu của ổng rồi. Ta phải đi kiếm sư phụ hỏi lại. Nếu phải như vậy thì thôi, còn như không phải thì ta đánh bể cái đầu trọc ông ấy cho rảnh". Nghĩ rồi định bước ra ngoài, kế nghe bên ngoài có tiếng hô:

    - Lễ vật đến đây.

    Dương Mãnh nghe thấy tiếng của Tế Điên bèn nói:

    - Có sư phụ ta đến rồi! Được, để ta hỏi thử xem.



  5. #75
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 13
    __________________________________________________ ______________________________________


    Chương 13

    Quảng Huệ tăng cuồng ngôn mắc họa.
    Tế Thiền sư diệu pháp kinh người.

    Có thơ rằng:

    Mây chó vành trăng sắc bạc màu

    Cũng không vinh nhục, cũng không sầu

    Gặp nhau tâm sự quên năm tháng

    Núi vẫn xanh rì nước chảy mau.


    Dương Mãnh chạy ra ngoài. Trần Hiếu cũng đi theo. Hai người đi ra xem quả là Tế Điên, nói:

    - Bạch sư phụ, lão nhân gia làm gì mà kêu to dữ vậy?

    Tế Điên nói:

    - Ta tới đây chúc thọ lão thái thái mà bọn nó chê ta rách rưới, chẳng chịu vào thưa bẩm.

    Trần Hiếu, Dương Mãnh nói:

    - Bọn nó chỉ nghĩ đến lợi thôi.

    Trịnh Hùng cũng từ bên trong đi ra tới, thấy một vị Hòa thượng kiếc, nói:

    - Hai vị hiền đệ không ở trên phòng khách uống trà, ra đây làm gì?

    Dương Mãnh, Trần Hiếu nói:

    - Chúng tôi hôm nay xin giới thiệu với huynh trưởng người mà chúng tôi thường đề cập đến. Đây là Tế Công thiền sư ở chùa Linh Ẩn đó.

    Trịnh Hùng nói:

    - Thì ra là Thánh tăng đây, đã lâu ngưỡng mộ đại danh, hôm nay may mắn được gặp, thật là phúc đức ba đời.

    Tế Điên nói:

    - Hôm nay là lễ mừng đại thọ của lão thái thái, tôi đưa chút lễ vật đến thân tự chúc mừng người.

    Trịnh Hùng thấy Hòa thượng áo quần lam lũ giống như kẻ ăn xin, làm sao có thể đưa vào khách sảnh được, đưa mắt ngó Dương Mãnh và Trần Hiếu, lại không tiện từ chối, trong lòng còn do dự chưa định. Kế nghe Tế Điên nói:

    - Ta đến đưa chút lễ vật chúc thọ thôi chớ không vào ngồi ở phòng khách đâu. Qúy phủ cao quý bằng hữu rất nhiều mà ta lại không có áo quần lành lặn.

    Trịnh Hùng nghe nói thầm mừng, nhưng ngoài miệng nói vài lời giả lả:

    - Hòa thượng đến đây thì có hề chi, xin mời vào.

    Dương Mãnh cũng muốn Tế Điên đi vào để xem lời của Quảng Huệ nói có đúng không. Tế Điên nói:

    - Trịnh đại nhân đã có lời mời, ta làm sao không đi chúc thọ lão thái thái?

    Trịnh Hùng cũng không tiện cản ngăn, bèn cùng Tế Điên đi vào phòng khách. Tế Điên kêu người hầu đem bàn bát tiên ra để ngay chính giữa, trên trải thảm đỏ. Tế Điên móc thịt chó và các vật ra, rồi ngồi một bên. Trịnh Hùng mắt thấy giận tím mặt lại, ngặt có Trần Hiếu, Dương Mãnh không tiện phát tác, còn phải đến cám ơn Tế Điên rồi kêu gia nhân đem quẳng đi. Người trong phòng tiệc, Tế Điên quen biết phân nữa. Hầu bàn dọn cơm rượu lên, Tế Điên đứng dậy tới các bàn mời rượu, mời đến bàn Quảnq Huệ, Quảng Huệ ngạo nghễ ngồi cao, không thèm nói một lời. Mời xong, Tế Điên trở về bàn uống rượu.



  6. #76
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 13
    __________________________________________________ ______________________________________


    Kế nghe Quảng Huệ nói:

    - Thưa Trịnh đại quan nhân, hôm nay tôi tới đây, một là chúc thọ, hai là muốn ở trước mặt lão thái thái hiếu kính một trò mọn, biến một vật, trên trời biết bay, trong nước biết lội, trong cỏ lại nhảy. Xin người hãy ra sau thưa bẩm, tôi ở ngoài sẽ biến ra cho lão thái thái ở trong đó xem.

    Trịnh Hùng nghe rồi nói: Được.

    Rồi đi vào phía sau, thấy các bà vợ thân hữu đang vây quanh tiếp chuyện với lão thái thái. Trịnh Hùng nói:

    - Thưa mẹ, hiện có Quảng Huệ tăng ở Tam Quan miếu muốn biến một pháp thuật cho mẹ xem đó.

    Lão thái thái vừa nghe, giận đến xanh cả mặt, nói:

    - Mày với Hòa thượng kia dám cười ta hả? Mau biểu thằng trọc đó đi cho rảnh. Mắt ta đã mù hai năm rồi, mày còn bảo xem coi pháp thuật gì nữa?

    Trịnh Hùng nghe nói mới chợt hối hận, vội thưa:

    - Xin mẹ bớt giận, con nhất thời quên lú mất!

    Các vị nữ thân ở một bên đều nói:

    - Nhưng nhưng ơi, xin bảo ông ấy biến cho tụi con xem.

    Lão thái thái lúc đó mới bảo:

    - Này Trịnh Hùng, con ra bảo ông ấy làm phép đi.

    Trịnh Hùng trở ra phòng khách, nói:

    - Xin đại sư phụ thi triển pháp thuật đi.

    Hòa thượng bảo đem một cây kéo, một tờ giấy rồi cắt khá nhiều bươm bướm. Ông ta cũng có chút tài năng trong miệng râm râm đọc chú, thổi một hơi tiên khí vào, tức thì thấy một đôi bươm bướm bay thẳng vào nhà trong. Ai nấy đều hoan hô vang dậy.

    Dương Mãnh và Trần Hiếu đồng nói với Tế Điên:

    - Bạch sư phụ, người cũng nên tỏ cho mọi người biết chút thủ đoạn đi.

    Tế Điên bèn đứng dậy nói lớn:

    - Ta cũng muốn biến nữa.

    Nói xong, niệm "Án ma ni bát mê hồng, án sắc lịnh hích", tức thì hơn ba mươi con cào cào bay nhảy lung tung khắp sảnh đường. Ai nấy ngạc nhiên, cúi đầu nhìn lại, chiếc đũa trên bàn đâu mất, cả sảnh đường cười rộ. Tế Điên lấy tay chỉ một cái, bầy cào cào biến mất, mọi người vẫn có đủ hai chiếc đũa. Mọi người đều xưng tụng lạ kỳ.

    Quảng Huệ thấy mọi người đều khen ngợi Tế Điên, mặt tối sầm lạI không vui, nói:

    - Thưa Trịnh đại nhân, tôi xin hiếu kính lão thái thái một chén canh.



  7. #77
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 13
    __________________________________________________ ______________________________________


    Nói rồi đứng dậy lấy một cái túi vải để úp trên bàn, trong miệng đọc chú lâm râm, khi giở túi ra thấy có sẵn một tô canh ngon, giống hệt như vừa mới nấu còn sôi ục ục. Tế Điên lấy tay chỉ một cái, tô canh đó đang bưng úp đổ trên đầu Quảng Huệ. Cả người và đầu cổ của Quảng Huệ bị nóng đỏ hồng. Mọi người vỗ tay cười lớn. Quảng Huệ xấu hổ lấy tay lau lia lịa rồi nói:

    - Thưa quý vị, hôm nay tôi muốn ở trước quý vị thi triển pháp thuật một phen, không ngờ bị kẻ tiểu nhân phá rối. Bây giờ tôi xin dốc hết tài nghệ thi triển pháp thuật, biến ra quả đào tiên, kính mời lão thái thái.

    Mọi người đều nghĩ rằng, bây giờ đương tiết tháng tư, đào cũ đã hết lâu rồi, đào mới hãy còn non choẹt. Đương lúc trái mùa này, có được mới tân kỳ! Quảng Huệ vừa niệm chú, Tế Điên đi tới nói:

    - Ông biến rồi đừng giở ra nhé, để ta đoán thử xem!

    Quảng Huệ nói: Cứ việc đoán thử.

    Trong miệng lại đọc:

    Thọ đào một giỏ hiến đường tiền

    Dâng hiến đường tiền bất lão tiên

    Hôm nay biến được phù dung quả

    Tuổi thọ như đào bách vạn niên.


    Đọc xong, liền thấy trong bao nổi gồ lên.

    Tế Điên nói: Ông đọc sai rồi.

    Quảng Huệ nói: Ta đọc sai thì ông đọc đi!

    Tế Điên đọc:

    Quả đen một giỏ hiến đường tiền

    Dâng hiến đường tiền bất lão tiên

    Hôm nay biến được cà bốn quả,

    Thịt dê xào dấm tỏi thơm liền.


    Quảng Huệ mở ra xem, thì là bốn trái cà dài. Cả phòng cười rộ. Quảng Huệ giận đến đỏ mặt tía tai! Trịnh Hùng sợ Quảng Huệ bẽ mặt, vội kêu gia nhân bưng vào. Gia nhân tên Triệu Phước bưng đến đầu đại sảnh nhìn lại đúng là bốn trái đào lớn, nói:

    - Cái gì kỳ vậy, thiệt là đáng giận! Ta phải trở ra kêu mọi người xem lại.

    Nói rồi quay trở ra khách sảnh, mọi người coi lại đúng là bốn trái cà. Trịnh Hùng nạt:

    - Triệu Phước, bộ mi điên hả, còn đem trở ra làm chi vậy?

    Triệu Phước tức giận quay quả đi vào, giở ra xem thì là đào thiệt. Bèn nghĩ: "Thôi, để ta ăn quách cho rảnh". vừa muốn ăn, Tế Điên đuổi theo sau lưng, nói:

    - Triệu Phước ngươi làm gì đó?

    Triệu Phước nói:

    - Người ta biến ra trái đào, còn ông dùng phép gì mà mắt thiên hạ vậy? Tôi muốn ăn trái đào đó.

    Tế Điên lấy tay chỉ một cái, nói:

    - Ngươi cứ ăn thử.

    Triệu Phước cầm lên cắn một miếng, răng như muốn bể, coi lại là đào bằng gỗ. Tế Điên nói:

    - Ngươi đem vào cho lão thái thái ăn đi.

    Triệu Phước cầm đem vào, lão thái thái ăn vào, nước đào ứa ra miệng trông rất ngon lành. Triệu Phước bèn nghĩ thầm: "Kỳ lạ quá!". Rồi quay quả đi ra. Ngoài kia, Quảng Huệ ngồi lặng thinh không nói lời nào.



  8. #78
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 13
    __________________________________________________ ______________________________________


    Chương 14

    Tế Điên hóa phép đùa Quảng Huệ,
    Trịnh Hùng vì mẹ cầu Thánh tăng.

    Có thơ rằng:

    Lưu thủy cao sơn một khúc cầm

    Bá kỳ thiên cổ vẫn tri âm

    Chân tình đàn đến thông trời đất

    Mới thấy u huyền thái có tâm.


    Tế Điên nói:

    - Thưa Trịnh đại quan nhân, hôm nay tôi biến một pháp thuật, xin mời lão thái thái ra nhìn tận mắt mới hay.

    Trịnh Hùng nói:

    - Không được đâu, mẹ tôi không thấy đường đã hai năm rồi, làm sao có thể thấy được?

    Tế Điên nói:

    - Cũng vì Lão thái thái hai mắt không thấy đường, tôi mới mời ra xem, nếu là người thấy đường thì đâu cần phải mời.

    Trịnh Hùng biết Hòa thượng là người không phải tầm thường, đi ra nhà sau mời Lão thái thái ra, hai đứa a hoàn dìu đỡ đi ra bên ngoài. Các thân hữu đều đứng dậy, nói:

    - Xin chúc mừng Lão thái thái, kính mong lão nhân gia đa phúc đa thọ.

    Lão thái thái ngồi xuống. Trịnh Hùng nói:

    - Thưa mẹ, hiện có Tế Công trưởng lão ở chùa Linh Ẩn muốn biến một pháp thuật, có thể mời mẹ xem cho rõ ràng.

    Lão thái thái gật đầu. Tế Điên đến trước lão thái thái, nói:

    Tiệc thọ mở lời:

    Đào thọ sắc hồng tươi

    Rượu thọ sánh chén ngời

    Ngũ phúc thọ đầu tiên

    Thọ miên miên - phúc trường viễn

    Cầu mong:

    Tuổi thọ thanh tòng

    Chẳng sợ gió sương lay

    Khác nào phúc như Đông hải

    Thọ tỷ Nam san.


    Đọc xong mấy câu, Tế Điên lấy tay vẽ trên tròng mắt của Lão thái thái một vòng, thầm niệm lục tự chơn ngôn "Án ma ni bát mê hồng". Lão thái thái quả nhiên mắt thấy được. Lão thái thái kêu:

    - Trịnh Hùng à, mắt trái của mẹ đã thấy được rồi.

    Trịnh Hùng hãy còn chưa tin, vẫy tay gọi một con a hoàn đến, hỏi:

    - Má ơi, má có thấy ai đây không?

    Lão thái thái nói:

    - Đây là con Xuân Mai chớ ai.

    - Phải rồi. Xin chúc mừng Lão thái thái. Thiệt thấy được rồi!

    Trịnh Hùng nghe nói mừng quá, vội đi lại gần, hỏi:

    - Thưa mẹ, mẹ có thấy con ra thế nào không?



  9. #79
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 13
    __________________________________________________ ______________________________________


    Lão thái thái nói:

    - Ngày tháng thoi đưa, mi cũng già đi nữa.

    Trịnh Hùng vội đến trước Tế Điên thi lễ, nói:

    - Bạch Thánh tăng, xin lão nhân gia từ bi cứu trị cho! Mắt bên trái đã thấy được rồi, còn mặt bên phải xin người trị luôn một thể.

    Lão thái thái nói:

    - Bây giờ, mắt bên trái của ta đã thấy được rồi.

    Tế Điên nói:

    - Ta không thể trị mắt bên phải được. Hiện giờ ở ngoài cổng nhà này có một người đang ẵm đứa nhỏ tên là Mã Bái Nhiên. Người ấy có thể trị bệnh này được.

    Trịnh Hùng vội sai người ra cổng mời Mã Bái Nhiên vào. Trịnh Hùng đến thi lễ nói:

    - Thưa tiên sinh, xin tiên sinh trị giùm mắt bên phải của mẹ tôi, tôi xin đền ơn trọng hậu.

    Mã Bái Nhiên vừa định mở lời từ chối, Tế Điên bèn nói:

    - Mã Bái Nhiên ơi, ông trị giùm bà ấy đi!

    Nói rồi ngầm đưa cho Mã Bái Nhiên một viên thuốc. Đương lúc đó, các vú em, a hoàn đều kéo ra đứng đầy ở cửa để xem trị mắt phải của Lão thái thái, trong đó có một người đàn bà bước tới ẵm giùm em bé cho bú sữa, đứa bé ré lên khóc. Mã Bái Nhiên cũng chí phúc tâm linh, cầm viên thuốc nói:

    - Thuốc này phải dùng vô căn thủy hòa tan. Đây là Tiên đơn diệu dược của nhà Phật ban truyền, bảo Lão thái thái lấy nước này rửa mặt, mắt sẽ sáng lại như xưa.

    Bảo gia nhân đem thuốc hòa tan với nước. Quả nhiên, Lão thái thái rửa vào mắt phải, mắt sáng lại như thường.

    Trịnh Hùng thấy người vú em mới đến bồng con Mã Bái Nhiên cho bú, chẳng biết nguyên cớ ra sao, liền đem hỏi Mã Bái Nhiên. Mã Bái Nhiên mới đem tình cảnh vợ chồng nghèo khổ, vợ phải đi kiếm việc, còn chính mình muốn đem con cho rồi nhảy xuống sông tự vận, may gặp được Tế Công, mỗi mỗi kể ra một mạch. Trịnh Hùng nghe thuật mới vỡ lẽ ra, nói:

    - Được rồi, trong nhà tôi đang thiếu một người quản lý, ngươi nên ở lại đây, ta sẽ cấp riêng cho vợ chồng ngươi một căn nhà để ở.



  10. #80
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 13
    __________________________________________________ ______________________________________


    Rồi day qua Tế Điên:

    - Bạch Thánh tăng, xin người từ bi nhận cho, xin cho tôi đổi y phục đang mặc của người.

    Tế Điên nói:

    - Ngươi không cần thay đổi y phục của ta, Hòa thượng ta xin hóa ở ngươi chút duyên này thôi. Ngươi hãy đem hai khoảnh ruộng lúa ngoài cửa Thanh Ba cúng cho Lưu Thái Chơn ở Tam Thanh quán để làm đất hương hỏa cho miếu này. Như vậy chính là tạ ơn Hòa thượng ta đó.

    Quảng Huệ đang ngồi một bên, thấy Tế Điên thi triển kỳ công vừa hổ vừa giận, bèn đứng dậy nói:

    - Thưa Trịnh đại quan nhân, tôi biết phía sau nhà Ngài nơi hoa viên có một Yêu quái làm lộng, tôi tình nguyện đến đó bắt Yêu an trạch, không lấy một tơ hào nào hết. Tôi sở dĩ làm như thế là muốn so sánh pháp thuật với Tế Điên, xem thử ai hơn ai kém!

    Tế Điên nói:

    - Được rồi, ông đã nói thế thì ta cùng ông ra hoa viên bắt Yêu an trạch, lui Quỷ trị bệnh nhé! Nếu ông bắt được Yêu tinh thì kể như Hòa thượng ta thua, còn như bắt Yêu không được sẽ tới lượt Hòa thượng ta ra sức.

    Quảng Huệ nói:

    - Cũng được, bây giờ chúng ta đi!

    Tế Điên nói:

    - Vội chi, chúng ta hãy ăn cơm đã. Còn sớm quá, bắt Yêu, Yêu cũng không đến đâu!

    Trịnh Hùng nói:

    - Nơi hoa viên của tôi, không biết Yêu quái hay là gia tiên ở đó? Thường thường bọn gia nhân nằm ngủ ở gác sau, bị ai đó quăng xuống lầu. Còn không như thế thì đồ vật trong nhà kêu lên loảng xoảng và bị ném xuống đất lung tung. Có khi trên lầu tự nhiên đèn thắp sáng, xem lại chẳng có người nào, cũng không biết là Yêu hay Quái? Tôi cũng chẳng biết sao. Tình trạng này đã nữa năm rồi!

    Quảng Huệ nói:

    - Không hề chi! Tối nay, ta không cần biết nó là Yêu, là Quái hay Quỷ. Ta tóm lấy nó, lấy giới đao kết thúc tánh mạng là xong.

    Mọi người cùng nhau trò chuyện, phút chốc trời đã tối, Trịnh Hùng hỏi hai vị Hòa thượng cần dùng những thức chi.

    Quảng Huệ cầm viết ghi ra một toa, Trịnh Hùng bảo gia nhân chiếu theo đó sắm sẵn, để ở hoa viên. Khi tất cả đã sửa soạn xong, hai vị Hòa thượng mới ra hoa viên xem xét. Đồ vật gồm có: một bàn bát tiên, một cái ghế, một bộ lư hương chân đèn, một thẻ nhang dài, một xấp giấy tiền, một nghiên mực, một mớ bạch cập, một gói chu sa, hai cây bút mới, một tờ giấy vàng, một bó rau thơm, một mâm ngũ cốc, một chén nước mưa.



Thông tin chủ đề

Users Browsing this Thread

Hiện có 1 người đọc bài này. (0 thành viên và 1 khách)

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình
  •