PHÁP NGỮ CỦA THIỀN SƯ HƯ VÂNPhần 9__________________________________________________ ______________________________________
XVII. Mười hai bài kệ tham thiền
"Tham thiền chẳng huyền bí "Tham thiền không học vấn
Thể hội tận căn nguyên Học vấn tăng thấy nghe
Ngoài tâm chẳng có pháp Ảnh hưởng không kham truyền
Sao bảo trời ngoài trời". Ngộ đến dư là thừa".
"Tham thiền không nghe nhiều "Tham thiền chớ nói rỗng
Nghe nhiều thành thiền bịnh Người nói khách ngoài cửa
Thương thay Quán Thế Âm Nhiều vị bảo đạt thiền
Nghe lại tự tánh mình". Chứng rùa thành ba ba".
"Tham thiền không nên nói "Tham thiền tham tự tánh
Lúc nói không chỗ che Nơi nơi thường tùy thuận
Lúc chứng bằng hư không Lại chẳng giả mài giũa
Nói bụi cùng thuyết trần". Gốc vốn thường thanh tịnh".
"Tham thiền như tìm báu "Tham thiền pháp thức tu
Lúc vào núi nhà tìm Bảo quyết khỏi sanh tử
Gặp kho hiện trước mặt Tử tế đưa lên xem
Nhất định sẽ liễu đạo". Cười ngã lão Hàn Sơn".
"Tham thiền phải nghi nhiều "Tham thiền không nói thiền
Nghi lớn tuyệt đường rẽ Chỉ mê mới thuyết thiền
Đạp đổ Diệu Cao Phong Tâm này nếu chưa ngộ
Thì trời bay đất đổ". Phải gấp mau tham thiền".
"Tham thiền không thân sơ "Tham thiền không giai cấp
Mới là trân gia bảo Mau siêu lên đất Phật
Mắt tai thân mũi lưỡi Tích trượng vừa đưa lên
Diệu dụng thật khó bàn" Liền thấy nghĩa đệ nhất".

Trả lời với trích dẫn