KINH ĐẠI BÁT NHÃ BA LA MẬT ĐA
Quyển 599
__________________________________________________ ______________________________________


Không duyên vào đoạn, thường.

Không duyên vào biên, vô biên.

Không duyên vào cõi Dục, Sắc, Vô sắc.

Không duyên vào duyên khởi.

Không duyên vào địa, thủy, hỏa, phong, không, thức giới.

Không duyên vào hữu tình giới, pháp giới.

Không duyên vào chắc thật, hư vọng.

Không duyên vào trói buộc, lìa trói buộc.

Không duyên vào sự đoạn diệt tham, sân, si.

Không duyên vào bố thí, tham lam, giữ giới, phạm giới, nhẫn nhục, sân hận, tinh tấn, giải đãi, tĩnh lự, tán loạn, trí tuệ, ác tuệ.

Không duyên vào niệm trụ, chánh đoạn, thần túc, căn, lực, giác chi, đạo chi.

Không duyên vào sự đoạn điên đảo.

Không duyên vào tĩnh lự, giải thoát, đẳng trì, đẳng chí.

Không duyên vào từ, bi, hỉ, xả.

Không duyên vào khổ, tập, diệt, đạo.

Không duyên vào trí tận, trí vô sanh, trí vô tạo tác.

Không duyên vào trí vô trước.

Không duyên vào địa vị của phàm phu, Thanh văn, Độc giác, Bồ-tát và Phật.

Không duyên vào thần thông trí kiến.

Không duyên vào giải thoát.

Không duyên vào giải thoát trí kiến.

Không duyên vào Niết-bàn.

Không duyên vào trí kiến của quá khứ, vị lai, hiện tại.

Không duyên vào trí lực, vô úy v.v… của Phật.

Không duyên vào cõi Phật thanh tịnh.

Không duyên vào tướng hảo thanh tịnh.

Không duyên vào sự viên mãn của Thanh văn.

Không duyên vào sự viên mãn của Độc giác.

Không duyên vào sự viên mãn của Bồ-tát.