KINH ĐẠI BÁT NHÃ BA LA MẬT ĐAQuyển 556__________________________________________________ ______________________________________
Xá-lợi Tử hỏi Thiện Hiện:
- Các Bồ-tát này thật không sanh, phải không?
Thiện hiện thưa:
- Đúng như vậy! Đúng như vậy! Tất cả Bồ-tát đều thật không sanh.
Xá-lợi Tử hỏi:
- Chỉ có Bồ-tát thật không sanh, hay là trí nhất thiết cũng thật không sanh?
Thiện hiện thưa:
- Trí nhất thiết cũng thật không sanh.
Xá-lợi Tử hỏi:
- Là chỉ trí nhất thiết thật không sanh, hay là các phàm phu cũng thật không sanh?
Thiện hiện thưa:
- Các phàm phu cũng thật không sanh.
Xá-lợi Tử hỏi:
- Nếu các Bồ-tát thật không sanh thì pháp của các Bồ-tát cũng phải không sanh. Nếu trí nhất thiết thật là vô sanh thì pháp trí nhất thiết cũng phải không sanh. Nếu phàm phu thật là không sanh thì pháp phàm phu cũng phải không sanh. Nếu vậy, Bồ-tát được trí nhất thiết, có phải đối với pháp vô sanh mà chứng vô sanh, phải không?
Thiện hiện đáp:
- Ý tôi không cho rằng: Trong pháp vô sanh có đắc, có chứng. Vì sao? Vì trong pháp vô sanh không có chứng đắc vậy.
Xá-lợi Tử hỏi:
- Là cho rằng: pháp sanh chứng pháp sanh, hay là cho rằng: pháp vô sanh chứng pháp vô sanh?
Thiện hiện thưa:
- Ý tôi không cho rằng: pháp sanh chứng pháp sanh. Cũng không cho rằng: pháp vô sanh chứng pháp vô sanh.