KINH ĐẠI BÁT NHÃ BA LA MẬT ĐAQuyển 506__________________________________________________ ______________________________________
Xá-lợi Tử bạch Phật:
- Bạch Thế Tôn! Những pháp gì hoàn toàn thanh tịnh nên nói thanh tịnh ấy bản tánh vốn tinh khiết?
Phật dạy:
- Xá-lợi Tử! Sắc hoàn toàn thanh tịnh nên nói thanh tịnh ấy bản tánh vốn tinh khiết. Như vậy cho đến trí nhất thiết tướng hoàn toàn thanh tịnh nên nói thanh tịnh ấy bản tánh vốn tinh khiết.
Xá-lợi Tử lại bạch Phật:
- Bạch Thế Tôn! Sự Thanh tịnh như vậy vô đắc, vô hiện quán sao?
Phật dạy:
- Đúng vậy! Vì hoàn toàn thanh tịnh.
Xá-lợi Tử bạch Phật:
- Bạch Thế Tôn! Những pháp gì hoàn toàn thanh tịnh nên nói thanh tịnh ấy vô đắc, vô hiện quán?
Phật dạy:
- Xá-lợi Tử! Sắc bản tánh vốn Không, hoàn toàn thanh tịnh nên nói thanh tịnh ấy vô đắc, vô hiện quán. Như vậy cho đến trí nhất thiết tướng bản tánh vốn Không, hoàn toàn thanh tịnh nên nói thanh tịnh ấy vô đắc, vô hiện quán.
Xá-lợi Tử lại bạch Phật:
- Bạch Thế Tôn! Thanh tịnh như vậy không sanh, không xuất hiện hay sao?
Phật dạy:
- Đúng vậy! Vì hoàn toàn thanh tịnh.
Xá-lợi Tử bạch Phật:
- Bạch Thế Tôn! Những pháp gì hoàn toàn thanh tịnh nên nói thanh tịnh ấy không sanh, không xuất hiện?
Phật dạy:
- Xá-lợi Tử! Sắc không sanh, không hiển lộ, hoàn toàn thanh tịnh nên nói thanh tịnh ấy không sanh, không xuất hiện. Như vậy cho đến trí nhất thiết tướng không sanh, không hiển lộ, hoàn toàn thanh tịnh, nên nói thanh tịnh ấy không sanh, không xuất hiện.