Bài 60.
II.2. Hòa thượng Phá Táo Đọa ở Tung Nhạc.
Không có danh xưng và họ. Lời nói và việc làm không thể lường, Sư ẩn cư ở núi Tung Nhạc.
Sơn ổ có cái miếu rất linh, trong điện thờ chỉ đặt một ông táo. Người gần xa đến cúng tế không ngớt, sát hại sanh mạng loài vật rất nhiều.Một hôm Sư dẫn theo tăng thị giả cùng vô miếu. Sư dùng gậy gõ táo ba cái, nói:
- Thôi đi táo này! Chỉ là đất bùn nắn thành, thánh từ đâu đến, linh từ đâu có? Sát hại sanh mạng loài vật như thế sao?
Rồi đánh táo ba gậy, táo đổ bể rơi xuống đất (nhân đó An Quốc Sư đặt tên là Phá Táo Đọa), chốc lát có một người mặc áo xanh vận mũ cao bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Sư và lạy. Sư hỏi:
- Đó là ai ?
Đáp:
- Tôi vốn là thần táo của miếu này, thọ nghịêp báo lâu rồi. Hôm nay nhờ ân Hoà thượng nói pháp vô sanh, thoát được chốn này sanh vào cõi trời, đặc biệt đến để cảm tạ.
Sư nói:
- Đó là tánh vốn có của ông, đâu phải ta nói ép buộc ông.
Thần lễ Sư lần nữa rồi biến mất. Chốc lát trong những tăng theo Sư, có thị giả hỏi:
- Chúng con ở lâu bên cạnh Hòa thượng mà chưa được Hòa thượng đinh ninh dạy bảo, đặc biệt vì chúng con. Táo thần được gì mà thầy chỉ thẳng liền được sanh Thiên?
Sư đáp:
- Ta chỉ nói với y đó là ngói bùn hợp thành, ngoài ra không có đạo lý nào cho y.
Các tăng theo Sư đều đứng lên, không nói lời nào.
Sư hỏi:
- Hội chăng?
Chủ sự đáp:
- Không hội.
Sư hỏi:
- Tánh đã sẵn có, tại sao không hội?
Các tăng bèn lễ bái.
Sư nói:
- Đổ, đổ đi! Bể, bể đi!
----------
Sau có thiền sư Nghĩa Phong, nêu chuyện trên hỏi An Quốc sư. Quốc sư khen:
- Ông ấy hội suốt ngã vật nhất như, có thể nói như trăng sáng trên không trung không gì chẳng thấy. Khó nghe được ngữ mạch của y.
Thiền sư Phong bèn cúi đầu, chắp tay hỏi:
- Chưa biết ai nghe được ngữ mạch của ông ấy?
Quốc sư đáp:
- Cái chẳng biết.
-----------
Lại có tăng hỏi:
- Mọi vật đều không hình tướng thì thế nào?
Sư đáp:
- Lễ thì chỉ có ông chẳng có ta, không lễ thì chỉ có ta chẳng phải ông.
Tăng ấy bèn lễ tạ. Sư nói:
- Vật vật vốn sẵn có đó mà chẳng phải vật. Vì vậy nói “Tâm chuyển được vật tức đồng Như Lai”.
Bản hữu chi vật vật phi vật dã, sở dĩ đạo tâm năng chuyển vật tức đồng Như Lai
----------
Lại có tăng hỏi:
- Thế nào là người tu thiện hạnh?
Sư đáp:
- Cầm binh khí, mang giáp.
Hỏi:
- Thế nào là người làm ác hạnh?
Sư đáp:
- Tu thiền nhập định.
Hựu tăng vấn :
Như hà thị tu thiện hành nhân
Sư viết :
Niêm sang đái giáp
Vân :
Như hà thị tác ác hành nhân
Sư viết :
Tu thiền nhập định.
Tăng nói:
- Con căn cơ thiển cận, xin thầy chỉ thẳng.
Sư nói:
- Ông hỏi ta về ác, ác thì không theo thiện. Ông hỏi ta về thiện, thiện thì không theo ác.
Hồi lâu Sư lại hỏi:
- Hội chăng?
Tăng đáp:
- Chẳng hội.
Sư nói:
- Người ác không có nghĩ thiện, người thiện không có tâm ác. Thế nên nói “Thiện ác như phù vân, đều không có chỗ sanh diệt”.
Thiện ác như phù vân, câu vô khởi diệt xứ
Qua lời Sư nói, tăng ấy đại ngộ.
---------------
Có vị tăng từ đạo tràng Ngưu Đầu đến. Sư hỏi:
- Đến từ pháp hội của ai?
Tăng đến gần trước mặt Sư, chắp tay nhiễu Sư một vòng, rồi bỏ đi ra. Sư nói:
- Trong pháp hội Ngưu Đầu không thể có người này.
Tăng bèn trở lại, bước lên gần bên Sư, chắp tay mà đứng. Sư nói:
- Đúng vậy! Đúng vậy!
Tăng lại hỏi:
- Vật ứng hiện (ở đó) mà (đó) chẳng theo vật thì thế nào?
Sư hỏi:
- Sao không theo vật được?
Tăng hỏi:
- Thế nào là thuận theo chánh (trí) về nguồn?
Sư hỏi:
- Về nguồn còn thuận gì?
Tăng nói:
- Nếu chẳng là Hòa thượng thì chuốc mấy lỗi lầm.
Sư nói:
- Vì thế khi chưa gặp Tứ Tổ thì nói lý, gặp rồi thì thông suốt tương lai.
Tăng lại nhiễu Sư một vòng rồi bỏ đi, Sư nói:
- Cái đạo thuận theo chánh xưa nay vẫn như vậy.
Tăng lễ bái.
-------------
Có tăng đứng hầu lâu. Sư nói:
- Chư Phật Tổ chỉ tùy theo người mà nói, riêng bổn tâm bổn tánh thì không có nói lý. Hãy hội lấy, hội lấy!
Tăng lễ tạ. Sư bèn lấy phất tử đánh, nói:
- Một chỗ như thế, ngàn chỗ cũng thế.
Tăng bèn chắp tay đến trước mặt Sư, ứng “dạ” một tiếng. Sư nói:
- Còn chưa tin, còn chưa tin.
Tăng hỏi:
- Thế nào là người đại xiển đề?
Như hà thị đại xiển đề nhân ?
Sư đáp:
- Tôn trọng lễ bái.
Tôn trùng lễ bái
Lại hỏi:
- Thế nào là người đại tinh tấn?
Như hà thị đại tinh tấn nhân ?
Sư đáp:
- Hủy báng sân hận.
Huỷ nhục sân khuể
Về sau chẳng biết Sư tịch ở đâu.

Trả lời với trích dẫn