KINH ĐẠI BÁT NHÃ BA LA MẬT ĐAQuyển 462__________________________________________________ ______________________________________
- Thiện Hiện! Ông nhờ trụ nơi chẳng phải đạo, chẳng phải phi đạo mà dứt hết các lậu hoặc tâm được giải thoát phải không?
- Bạch Thế Tôn! Không phải.
Phật bảo Thiện Hiện:
- Nhờ trụ vào đâu mà ông dứt hết các lậu hoặc tâm được vĩnh viễn giải thoát?
Thiện Hiện thưa:
- Chẳng phải con có trụ nên dứt hết các lậu tâm được giải thoát vĩnh viễn, mà là con dứt hết các lậu hoặc tâm được giải thoát hoàn toàn không trụ vào đâu cả.
Phật bảo Thiện Hiện:
- Cũng lại như thế, các Đại Bồ-tát thực hành Bát-nhã ba-la-mật-đa sâu xa hoàn toàn không chỗ trụ nên khi chứng đắc và an trụ vào thật tế.
Cụ thọ Thiện Hiện lại bạch Phật:
- Vì sao trí nhất thiết tướng gọi trí nhất thiết tướng vậy?
Phật bảo Thiện Hiện:
- Biết tất cả pháp đều đồng một tướng đó là tướng vắng lặng. Cho nên gọi là trí nhất thiết tướng.
Lại nữa, Thiện Hiện! Các hành trạng tướng có thể biểu thị các pháp, Như Lai có thể như thật hiểu biết khắp cho nên gọi là trí nhất thiết tướng.
Cụ thọ Thiện Hiện lại bạch Phật:
- Hoặc trí nhất thiết, hoặc trí đạo tướng, hoặc trí nhất thiết tướng, ba trí như vậy dứt các phiền não có sai khác không? Dứt có còn sót, hoặc không còn sót hay không?
Phật bảo Thiện Hiện:
- Chẳng phải việc dứt các phiền não có sự khác nhau. Nhưng các vị Như Lai đã vĩnh viễn dứt trừ sự tương tục của tất cả tập khí phiền não. Còn Thanh văn, Độc giác thì chưa vĩnh viễn dứt trừ sự tương tục của tất cả tập khí phiền não.
Thiện Hiện lại hỏi:
- Các phiền não đã đoạn thì được vô vi phải không?
Phật bảo:
- Đúng vậy.
Thiện Hiện lại hỏi:
- Thanh văn, Độc giác không được vô vi có dứt hết phiền não không?
Phật nói:
- Chẳng dứt.

Trả lời với trích dẫn