PHÁP HOA HUYỀN NGHĨA PHẨM NHƯ-LAI THỌ LƯỢNG THỨ 16.
__________________________________________________ ______________________________________
PHẨM THỨ 16
NHƯ-LAI THỌ LƯỢNG
(La dureé de la vie du Tathagata)
Bấy giờ đức Phật Thích-Ca bảo các Bồ-tát và đại-chúng: “Các ngươi hãy nên tin lời thành thật của Như-Lai!”. Nói xong, Phật lập lại hai lần câu này.
Đứng đầu các Bồ-tát và đại-chúng, Bồ-tát Di-Lặc chắp tay ba phen bạch Phật: Thế-Tôn, xin cứ nói, chúng con sẽ tin lãnh lời Phật”.
Thấy hàng Bồ-tát đã ba phen cầu thỉnh, đức Phật bèn nói: “Hãy nghe đúng như sự thật, sức mạnh thần thông bí mật của Như-Lai. - Tất cả thế-gian, trời, người cùng A-tu-la đều nói rằng Phật Thích-Ca, rời cung họ Thích, đến thành Già-da (Gaya) cách đó không xa, ngồi nơi đạo tràng, chứng quả A-nậu đa-la Tam-miệu Tam-bồ-đề. Nhưng này các thiện-nam-tử, ta muôn ức Na-do-tha kiếp đã trôi qua. Giả sử có người đem năm trăm ngàn muôn ức Na-do-tha A-tăng-kỳ Tam thiên Đại thiên Thế-giới, tán nhỏ thành bụi, rồi đem một hạt bụi ấy đặt nơi hướng Đông, sau khi vượt qua năm trăm ngàn vạn ức Na-do-tha A-tăng-kỳ nước. Tiếp tục đi như thế vượt qua năm trăm ngàn vạn ức Na-do-tha A-tăng-kỳ nước lại đặt một hạt bụi khác, cho đến khi nào đặt hết số bụi nói trên. Rồi tất cả những thế giới mà chúng ta đã đi qua, giả sử đều đem nghiền thành bụi. Này các thiện-nam-tử, ý các ngươi thế nào? Có thể tưởng tượng, đếm, tính, số hạt bụi đó không?”.
Bồ-tát Di-Lặc và tất cả đều bạch: “Thế-Tôn, số hạt bụi ấy vô lượng vô biên, làm sao đếm, tính cho được, cũng không thể dùng sức tâm mà tưởng tượng được.Tất cả hàng Thanh-văn, Duyên-giác, đến bậc “vô-lậu” (A-la-hán) còn không thể suy tưởng được con số hạt bụi ấy, huống chi chúng con mới là “a-duy-bạt-trí([7]) thì làm sao biết được.