PHÁP HOA HUYỀN NGHĨA PHẨM ĐỀ-BÀ-ĐẠT-ĐA THỨ 12.
__________________________________________________ ______________________________________
Huyền nghĩa:
.........
Bây giờ, chúng ta thử tìm hiểu câu chuyện giữa hai Bồ-tát Trí-Tích và Văn-Thù.
Đã nói Bồ-tát là tượng-trưng cho một đức-tánh, cho một cái gì vô hình vô tướng.
Trí-Tích là “cái trí được súc-tích”, tức là cái trí phàm-phu do những bài học kinh-nghiệm tích-trữ mà thành. Như trí của nhà toán-học là do sự tích-trữ nào những bài học, nào những kinh-nghiệm của mình mà thành. Có thể xem cái trí này là cái mà người Pháp gọi là “Intellect”.
Văn-Thù cũng là trí, nhưng là Đại-Trí (Intelligence, Sagesse).
Nghe chuyện người dữ hoá hiền, hiền đến thành Phật, trí phàm phu làm sao hiểu và tin được? Không hiểu, không tin, tức không để ý, và không để ý nên phải bỏ. Do đây Kinh nói Bồ-tát Trí-Tích bạch với Phật Đa-Bảo nên đi về.
Phật Thích-Ca mời ở lại luận nói pháp mầu với Văn-Thù, là ý nói: Phàm trí không hiểu được đâu, phải Đại-Trí, Thánh-Trí như Văn-Thù mới giải được. Cũng như chúng ta, khi nghe câu chuyện Đề-Bà, thì trí phàm nông cạn của chúng ta làm sao tin được, nhưng khi chúng ta vận-dụng cái trí thanh-tịnh (Huệ), như khi ngồi thiền quán sát chẳng hạn, thời chúng ta sẽ thấy Hiền Thánh từ đâu mà ra, há chẳng phải trong biển khổ của chúng-sanh. Đây là chỗ Kinh nói Bồ-tát ngồi hoa sen, từ dưới biển vọt lên vô số.
Ở trong biển sanh-tử khổ não là vì vô-minh, mà vô-minh là chưa dùng được cái sức mạnh hoá độ, hoán cải của Đại-Trí hay Trí-Huệ. Có được sự sáng suốt rồi là hiểu được cái Chân, cái Thật (Đại-Trí nói nghĩa “Thực-tướng”).
Trí-phàm hay Trí-Tích lại hỏi nữa, vì còn nghi ngờ: Nghe hiểu được Chân-lý (tức là Kinh Diệu-Pháp) có thể làm cho con người mau thành Phật (tức là được sự giác-ngộ vô thượng) không?
Đại-Trí đáp: “Được, và cái được ấy chẳng dành riêng cho một ai cả. Bất luận già, trẻ, bé, lớn, nam, nữ, miễn có đầy đủ trí đức, tu hành “đừng thối chuyển”, từ-bi rộng lớn, biện tài thông suốt, công đức đủ đầy là năng đạt đến Bồ-đề, thí như câu chuyện Long-nữ.
----------------
Về Bồ tát Trí Tích tượng trưng cho Cái Trí Phàm _ “Intellect” _ là đúng.
Còn Đại Tuệ Văn Thù Sư Lợi Bồ tát ẫn dụ cho Trí Đại Bát Nhã _ vốn là Thể Hóa thân của Chư Phật _ đã có nhiều chỗ ví von rằng "Đại Tuệ là Mẹ của Chư Phật". Sự sáng soi tột cùng này là Tuyệt Đối, có thể soi sáng cả vũ trụ vô minh, đưa (độ) tất cả chúng sinh về bờ Giác, chuyện nàng Long nữ chỉ là một nhân vật điển hình.
Chúng sinh vô minh chỉ có "Trí Tích", bậc Đại Giác Ngộ mới có ĐẠI TUỆ tức là cái gốc của Tứ Trí (Thành Sở Tác Trí, Diệu Quan Sát Trí, Bình Đẳng Tánh Trí, Nhất Thiết Chủng Trí _ hay Đại Viên Cảnh Trí).
Ngọc Quế.