PHÁP HOA HUYỀN NGHĨA PHẨM ĐỀ-BÀ-ĐẠT-ĐA THỨ 12.
__________________________________________________ ______________________________________
Văn-Thù nói: “Ở biển, ta chỉ thường tuyên thuyết Kinh Diệu-Pháp”. Trí-Tích hỏi: “Kinh này rất thâm diệu. Vậy có chúng-sanh nào siêng tu theo Kinh này mà mau thành Phật không?" Văn-Thù đáp: “Có con gái của Long-Vương. mới lên 8 tuổi mà đầy đủ trí đức, trong khoảnh-khắc phát Bồ-đề-tâm là được bậc Bất thối-chuyển, biện tài vô ngại, từ-bi rộng lớn, công-đức đầy đủ, có khả năng đến Bồ-đề”.
Trí-Tích không tin: “Chính đức Phật Thích-Ca còn phải trải qua vô lượng kiếp chứa nhiều công đức, làm những hạnh khó mới thành đạo Bồ-đề, làm sao tin được câu chuyện Long-nữ trong chốc lát mà chứng thành Chánh-giác?”.
Nói luận chưa xong, Long-nữ bỗng hiện ra, làm lễ Phật, rồi đứng qua một bên, nói một bài kệ mà đại ý là xưng tán Pháp-thân và cho biết nàng đã nghe được tiếng của Pháp nên đã thành Bồ-đề. Nhưng việc này chỉ Phật chứng biết mà thôi.
Bấy giờ Xá-Lợi-Phất nói với Long-nữ: “Thân gái nhơ uế, có 5 điều chướng-ngại ([6]), lại đường Phật xa vời, phải trải qua vô lượng kiếp cần khổ mới đi cùng, mà ngươi nói tu không bao lâu là chứng được Vô-thượng Chánh-giác. Làm sao tin được?”.
Long-nữ bèn lấy một hạt châu hiến dâng đức Thích-Ca, Phật nhận.
Long-nữ hỏi Trí-Tích: “Tôi hiến châu, Thế-Tôn nhận lấy, việc ấy có mau chăng?”.
"Mau" Trí-Tích đáp.
_ "Ông hãy lấy sức-thần của ông xem đây, tôi thành Phật còn mau hơn việc đó".
Chúng hội liền thấy Long-nữ thoạt nhiên biến thành Nam-tử, đủ hạnh Bồ-tát, qua cõi Vô-cấu phương Nam ngồi hoa sen báu, thành bậc Đẳng-Chánh-giác..
Bồ-tát Trí-Tích và Văn-Thù làm thinh.