PHÁP HOA HUYỀN NGHĨA PHẨM HIỆN BẢO THÁP (L'apparition d'un stûpa)THỨ 11.
__________________________________________________ ______________________________________
Huyền nghĩa:
Tháp mà bằng bảy báu, cao đến 12 cây số ngàn, rộng đến 6 cây số, lại từ dưới đất mọc lên rồi lơ lửng giữa không trung, thì quả là một sự kiện không thể có được. Không có được, vậy là một tỷ dụ (une parabole).
Tháp xây dựng là để tôn thờ một di tích của tự thân đức Phật, thay cho toàn thân đức Phật. Và toàn thân đức Phật được tôn thờ là vì trong ấy có Pháp. Nói một cách khác, Phật được tôn thờ là vì Pháp của Ngài khai thị.
Pháp ở đâu? Ở ngay trong tâm. Do đây Kinh nói Tháp từ dưới đất mọc lên. Đất là Tâm địa ([4]). Phật Đa-Bảo ngồi trong Tháp tượng trưng cho Pháp, vì Pháp là Tâm, mà Tâm là Pháp. Lại nữa vì tâm hàm chứa Hằng-sa công-đức là của báu, cho nên gọi Tâm là Đa-Bảo (nhiều của quí).
Pháp là cái gì có thật, nhưng vô-hình vô-tướng cho nên dụ nói “lơ-lửng trong hư-không”, khó tìm khó thấy.
Nói tóm, tháp báu nói ở đây thí-dụ cho Pháp ở trong Tâm của mọi người.
Tháp nổi lên là đã phát huệ thấy Pháp; có thấy Pháp rồi cho nên khi nghe Kinh Pháp-Hoa là Chân-lý tối diệu, phải khen (từ trong tháp có tiếng vang ra khen Kinh Pháp-Hoa).
Lời bạch của Bồ-tát Đại-Nhạo-Thuyết tượng trưng cho câu hỏi của thế gian: Làm sao thấy Pháp được? (Kinh nói: Chúng con muốn thấy thân của Phật Đa-Bảo).
Đức Thích-Ca đáp: Muốn thấy Pháp phải gom góp đầy đủ công đức (nhóm họp tất cả “Phân-thân Phật”, vì Phật là tất cả công đức và tất cả công đức họp lại gọi là Pháp-thân Phật. Vậy thì mọi công-đức là một phần của Pháp-thân (Phân-thân).
Những Phân-thân ấy “hiện đang thuyết pháp ở cõi nước trong mười phương” là gì? Mỗi nước là một tâm chúng-sanh, trong vũ-trụ là mười phương. Tâm chúng-sanh như tâm Phật, chứa đầy đủ tất cả các công đức (từ, bi, hỷ, xả…) nhưng là trong tình trạng hột giống, chưa nẩy nở hoàn-toàn như ở tâm Phật. Tuy chưa nẩy nở hết, ít ra một trong những hằng-sa công-đức ấy đã manh nha, ở người nầy là giống từ, ở người kia là giống bi, ở kẻ nọ là giống hỷ..vv… Có manh nha là có phát lộ ra ngoài, trong lời nói, trong việc làm. Một lời nói từ, một việc làm từ là một bài diễn văn, một bài thuyết-pháp về chữ Từ. Đây là nghĩa của câu “các Phân-thân đang thuyết-pháp”.
-------------
Ngọc Quế không đồng ý với lời bàn :
"Muốn thấy Pháp phải gom góp đầy đủ công đức (nhóm họp tất cả “Phân-thân Phật”, vì Phật là tất cả công đức và tất cả công đức họp lại gọi là Pháp-thân Phật. Vậy thì mọi công-đức là một phần của Pháp-thân (Phân-thân)".
Đã ba mươi mấy năm đức Phật Thích Ca phương tiện thuyết giảng rất nhiều bài dạy _ Giáo lý _ Nay đã đến lúc đức Phật giảng dạy CHÂN LÝ TUYỆT ĐỐI _ tức là phần chính yếu làm nên giá trị của đạo Phật _ tức là giảng thuyết KINH PHÁP HOA.
Trước khi giảng CHÂN LÝ TUYỆT ĐỐI, thì phải "gom" (vô hiệu hóa) các Giáo lý Tương Đối lâu nay đang rải rác khắp nơi _ Tứ Diệu Đế, Bát Chánh Đạo, Thập Nhị Nhân Duyên, Nhân Quả, Luân Hồi, Lục độ, Vạn hạnh, ...v...v.... Đây là nghĩa Gom các Phân thân. .
Trước đây Phật nói "Ta là Phật đã thành, chúng sinh là Phật sẽ thành", gom các Phân thân là thu hồi lại những điều như vậy. Với Kinh Pháp Hoa thì Phật nói "Tất cả đều đã thành Phật, đều bình đẳng như Phật, cùng Phật không khác". Điều này không thể được nói với những chúng sinh căn cơ cạn mõng, với kẻ bất tín, kể cả với những vị Sơ Trụ Bồ tát; cũng không thể được tùy tiện nói lên ở những nơi không thích hợp. (Cho nên ở đây mới có sự chuẫn bị kỹ lưỡng cho Pháp Hội).
Kết luận : Gom các Phân thân mang ý nghĩa "bỏ qua tất cả những Giáo lý mà trước đến giờ Phật đã từng PHƯƠNG TIỆN THUYẾT". Bây giờ Phật sẽ khai mở cái Giáo Lý Tối Thượng Thừa _ điều CHÂN THẬT NHẤT _ mà lâu nay chưa nói; điều CHÂN THẬT này sẽ làm "kinh hồn bạt vía" tất cả Phật tử trong Pháp hội.
"Đức Thích-Ca liền từ chỗ ngồi đứng dậy, trụ trên hư-không, lấy ngón tay hữu mở cửa Tháp, làm vang một tiếng lớn như tháo khoá mở một cửa thành."