PHÁP HOA HUYỀN NGHĨA PHẨM HIỆN BẢO THÁP (L'apparition d'un stûpa)THỨ 11.
__________________________________________________ ______________________________________
Các thiện nam-tử! Nên suy nghĩ, phải phát nguyện rộng lớn mới nói được Kinh Pháp-Hoa là một cái khó hơn tất cả các thứ khó khác. Thật vậy, nói được tất cả các Kinh điển khác, dời núi Tu-di, lấy chân hất ba ngàn Đại-thiên thế-giới, dùng sự-tướng (hữu-đảnh) mà rộng chỉ Chân-lý, lấy tay nắm bắt hư-không, đem cả đại-địa để lên móng chân rồi bay lên cõi trời Phạm-thiên, mang cỏ khô vào lửa mà không bị cháy, trì 8 muôn 4 ngàn Kinh điển rồi vì người đem ra nói, khiến chúng được 6 thần-thông, nói pháp làm cho vô lượng chúng-sanh đều đắc quả A-la-hán, tất cả những việc làm ấy rất khó, nhưng chưa khó bằng, sau khi Phật diệt độ:
1.mà nói được Kinh Diệu-Pháp trong đời ác-trược,
2.mà biên chép, nắm giữ được Kinh này,
3.mà tạm đọc Kinh này,
4.mà vì một người mà nói Kinh này,
5.mà nghe lãnh và tìm nghĩa ẩn trong Kinh này,
6.mà tôn trọng và thực hành Kinh này.
Kinh Diệu-Pháp là bậc nhất. Thọ trì, đọc tụng được ắt làm cho chư Phật hoan hỷ. Ai làm được là người dõng-mãnh, tinh-tấn. Đó mới thật là người trì-giới, tu khổ hạnh, là người được mau chứng quả Vô-thượng.
Đời sau, ai đọc giữ Kinh này là Phật-tử chân-chính, là bậc thuần thiện.
Sau khi Phật diệt độ, ai hiểu được Kinh này là mắt sáng suốt của Trời Người trong thế-gian.
Trong cảnh đầy sợ hãi, ai nói được Kinh này trong chốc lát, là người đáng cho Thiên, Nhân cúng dường.