PHÁP HOA HUYỀN NGHĨAPHẨM PHƯƠNG TIỆN THỨ HAI__________________________________________________ ______________________________________
Huyền nghĩa:
Sự giác-ngộ của Phật là Vô-thượng, trí-huệ của Phật là vô lượng, vô biên, cái thấy biết của Phật là Tuyệt đối.
Cái thấy biết đó là gì ?
Là “Tất cả là một, tất cả chúng-sinh đều từ Phổ-Quang Minh Trí (nguồn ánh-sáng bao trùm vũ-trụ vô biên cũng vừa là trí-huệ sáng ngời: Lumière omniprésente- Intelligence éclairante) mà ra, tất cả sẽ trở về với Ánh-sáng Trí-huệ ấy, tức là thành Phật”
Nhưng sự thật một trăm phần trăm đó, khó hiểu, khó nhận. Nói ra chỉ làm cho chúng-sinh kinh khủng, không tin, như thế là làm cho chúng-sinh càng sa đoạ vào nẻo ác, chìm sâu trong biển khổ.
Nhưng không nói không được, vì lý do xuất thế của chư Phật là phát-minh sự thật ấy cho chúng-sinh biết đường mà quay đầu đổi hướng.
Chúng-sinh khó thấy biết như Phật chỉ vì chúng-sinh sống vào một kiếp ô-trược truỵ-lạc (kiếp trược), vì chúng-sinh bị bụi đời làm hoen-ố cái căn-bản lành sạch của mình (chúng-sinh trược), vì cái thấy của chúng-sinh bị vọng hoặc quá nhiều (kiến trược), vì đời sống của chúng-sinh quá thiên về dục-lạc thành đen tối (mệnh trược), vì chúng-sinh quá nhiều phiền-não (phiền-não trược).
Bệnh đã nặng như thế, Phật không thể cho chúng-sinh uống phương thần dược quá mạnh bằng cách nói sự thật, mà phải dùng phương-tiện, nghĩa là lấy thuyết nhân duyên, lấy lời nói, dùng thí-dụ mà khiến chúng-sinh lần lần xa lìa lòng chấp (attachements) để khi thời cơ đến, đem Chân-lý Tuyệt đối ra nói.
Đại cương pháp phương-tiện ở điểm vì chúng-sinh sợ khổ mà cảnh thế-gian lại là cảnh khổ, cho nên Phật mới đưa ra một cảnh ngược lại là Niết-bàn an vui. Đó là một sự quyền biến, tạm bợ để dẫn dắt chúng-sinh từ thấp lên cao, từ dễ tới khó.
Đến như chia có cấp bậc như Thanh-văn, Duyên-giác, Bồ-tát, ấy cũng tạm mà dạy vậy thôi. Không có ba thứ xe chở chúng-sinh đến mút con đường Đạo, mà chỉ có một chiếc xe (Nhất thặng hay Nhất thừa). Chiếc xe ấy là chiếc xe Phật.
Những chiếc xe tạm gọi là Thanh-văn, Duyên-giác, Bồ-tát, thật ra là chiếc xe Phật vừa nói. Bất quá đó là những giai đoạn của một con đường dài nhất.
Có những việc xem tầm thường như tu Lục độ, sửa tâm cho mềm dẻo, cúng dường Xá-lợi, tô tượng, tạo tháp, niệm Phật, nghe Pháp. Nhưng đó cũng là “Phật thừa”, vì đó là những bước hướng về Vô-thượng Chánh-đẳng Chánh-giác.
Vậy nên tin, nên mừng: tất cả sẽ thành Phật đạo.
Đem Phật thừa ra dạy là chỉ cái gốc Cứu-cánh, chỗ đến cho tất cả chúng sinh thấy trước "Bờ Giác" như thế nào !

Trả lời với trích dẫn