PHÁP HOA HUYỀN NGHĨA PHẨM NHƯ-LAI THẦN-LỰC THỨ 21.
__________________________________________________ ______________________________________
Ngọc Quế có ý kiến như vầy :
"Chư Phật le lưỡi rộng dài đến cõi Trời Phạm Thế" nhằm muốn nói ĐÂY LÀ ĐIỀU CHÂN THẬT NHẤT (trong vô lượng Giáo điều mà đức Phật đã từng tuyên thuyết).
Sau bao nhiêu sự chuẩn bị đặc thù, đại chúng lắng lòng chờ nghe DIỆU PHÁP, thì DIỆU PHÁP lại KHÔNG CÓ MỘT LỜI, "Tằng hắng và khảy móng tay" đã là TẤT CẢ PHẬT PHÁP, là đã trọn vẹn, gồm thâu hết Giáo lý Phật pháp trong động tác này ! Ở đây khi muốn tuyên thuyết điều tuyệt vời nhất, Phật đã KHÔNG NÓI CÂU NÀO, hàm nghĩa là mọi Giáo lý mà Phật đã từng nói chỉ là Phương tiện thuyết.
Chuyện này và chuyện đức Phật cầm một bông hoa đưa lên (Niêm hoa vi tiếu) cùng một ý nghĩa : MỌI LỜI NÓI ĐỀU VÔ NGHĨA, MỌI VIỆC LÀM ĐỀU VÔ NGHĨA ! Chỉ một tiếng tằng hắng thôi, 49 năm thuyết pháp của Phật bị xóa sạch hết; chỉ một cái khảy móng tay, vô lượng kiếp độ sinh "trôi ra biển".
Đây là nghĩa BẤT ĐỘNG QUANG MINH.