KINH ĐẠI BÁT NHÃ BA LA MẬT ĐA
Quyển 347
__________________________________________________ ______________________________________


Phật bảo Khánh Hỷ:

- Nếu Đại Bồ-tát vì người Thanh văn thừa, hoặc người Ðộc giác thừa, hoặc người Vô thượng thừa tuyên thuyết pháp tương ưng Bát-nhã Ba-la-mật-đa trải qua một ngày đêm, thì phước đức đạt được nhiều hơn vị trước.

Khánh Hỷ nên biết! Không kể một ngày đêm, chỉ trải qua một ngày thôi, lại không kể một ngày, chỉ trải qua nửa ngày thôi, lại không kể nửa ngày, chỉ trải qua một giờ, lại không kể một giờ, chỉ trải qua khoảng bữa ăn thôi, lại không kể một bữa ăn, chỉ trải qua chốc lát thôi, lại không kể chốc lát, chỉ thoáng chốc, lại không kể thoáng chốc, chỉ trải qua khoảng nháy mắt, hơi thở thôi, Đại Bồ-tát ấy có thể vì người Tam thừa tuyên thuyết pháp tương ưng Bát-nhã Ba-la-mật-đa, thì phước đức đạt được nhiều hơn vị trước vô lượng, vô số. Vì sao? Vì pháp thí tương ưng Bát-nhã Ba-la-mật-đa sâu xa vượt qua pháp thí tương ưng của tất cả Thanh văn, Ðộc giác và các thiện căn của hai thừa ấy. Vì sao? Vì Đại Bồ-tát ấy tự cầu quả vị giác ngộ cao tột, cũng dùng pháp tương ưng Ðại thừa, thị hiện, dạy bảo, dẫn dắt, khuyến khích chúc mừng, giáo hóa các hữu tình làm cho đối với quả vị giác ngộ cao tột được Bất thối chuyển.

Khánh Hỷ nên biết! Đại Bồ-tát ấy, tự tu bố thí Ba-la-mật-đa, cũng dạy người tu bố thí Ba-la-mật-đa; tự tu tịnh giới, an nhẫn, tinh tấn, tịnh lự, Bát-nhã Ba-la-mật-đa, cũng dạy người tu tịnh giới, an nhẫn, tinh tấn, tịnh lự, Bát-nhã Ba-la-mật-đa. Do nhân duyên ấy, thiện căn tăng trưởng, nếu đối với quả vị giác ngộ cao tột mà có sự thối chuyển, thì không có việc đó.

Đại Bồ-tát ấy, tự tu bốn niệm trụ, cũng dạy người tu bốn niệm trụ; tự tu bốn chánh đoạn, bốn thần túc, năm căn, năm lực, bảy chi đẳng giác, tám chi thánh đạo, cũng dạy người tu bốn chánh đoạn cho đến tám chi thánh đạo. Do nhân duyên ấy, thiện căn tăng trưởng, đối với quả vị giác ngộ cao tột nếu có sự thối chuyển, thì không có việc đó.

Đại Bồ-tát ấy, tự an trụ pháp không nội, cũng dạy người an trụ pháp không nội; tự an trụ pháp không ngoại, pháp không nội ngoại, pháp không không, pháp không lớn, pháp không thắng nghĩa, pháp không hữu vi, pháp không vô vi, pháp không rốt ráo, pháp không không biên giới, pháp không tản mạn, pháp không không đổi khác, pháp không bản tánh, pháp không tự tướng, pháp không cộng tướng, pháp không tất cả pháp, pháp không chẳng thể nắm bắt được, pháp không không tánh, pháp không tự tánh, pháp không không tánh tự tánh, cũng dạy người an trụ pháp không ngoại cho đến pháp không không tánh tự tánh. Do nhân duyên ấy, thiện căn tăng trưởng, nếu đối với quả vị giác ngộ cao tột, có sự thối chuyển, thì không có việc đó.