KINH ĐẠI BÁT NHÃ BA LA MẬT ĐAQuyển 304__________________________________________________ ______________________________________
Lại nữa, Thiện Hiện! Người nghe pháp đã lìa tham dục, sân nhuế, hôn trầm, thùy miên, trạo cử, ác tác, nghi cái, còn người thuyết pháp chưa lìa tham dục, sân nhuế, hôn trầm, thùy miên, trạo cử, ác tác, nghi cái; hai bên chẳng hòa hợp, chẳng thành sự nói, nghe, sao chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập Bát-nhã-ba-la-mật-đa sâu xa, nên biết đó là ma sự của Bồ-tát.
Lại nữa, Thiện Hiện! Nếu có người khi sao chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập, tư duy, diễn nói kinh Bát-nhã-ba-la-mật-đa sâu xa, hoặc có người đến nói các việc khổ của ba đường ác, nhân đó lại nói: Đối với thân ấy, ngươi nên siêng năng tinh tấn để mau hết sự khổ mà nhập Niết-bàn, vì lý do gì mà lưu lại biển lớn sanh tử, chịu trăm ngàn việc khổ khó nhẫn để cầu đạt đến quả vị giác ngộ cao tột thì người ấy, do lời nói này, nên đối với việc sao chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập, tư duy, diễn nói kinh Bát-nhã-ba-la-mật-đa sâu xa chẳng được hoàn tất, nên biết đó là ma sự của Bồ-tát.
Lại nữa, Thiện Hiện! Nếu có người khi sao chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập, tư duy, diễn nói kinh Bát-nhã-ba-la-mật-đa sâu xa, hoặc có người đến khen ngợi các việc tốt đẹp trong cõi người; khen ngợi các việc thù thắng diệu ở cõi trời Tứ-đại-vương, trời Ba-mươi-ba, trời Dạ-ma, trời Đổ-sử-đa, trời Lạc-biến-hóa, trời Tha-hóa-tự-tại; khen ngợi các việc thù thắng vi diệu ở cõi trời Phạm-chúng, trời Phạm-phụ, trời Phạm-hội, trời Đại-phạm; khen ngợi các việc thù thắng vi diệu ở cõi trời Quang, trời Thiểu-quang, trời Vô-lượng-quang, trời Cực-quang-tịnh; khen ngợi các việc thù thắng vi diệu ở cõi trời Tịnh, trời Thiểu-tịnh, trời Vô-lượng-tịnh, trời Biến-tịnh; khen ngợi các việc thù thắng vi diệu ở cõi trời Quảng, trời Thiểu-quảng, trời Vô-lượng-quảng, trời Quảng-quả; khen ngợi các việc thù thắng vi diệu ở cõi trời Vô-phiền, trời Vô-nhiệt, trời Thiện-hiện, trời Thiện-kiến, trời Sắc-cứu-cánh; khen ngợi các việc thù thắng vi diệu ở cõi Không-vô-biên-xứ, Thức-vô-biên-xứ, Vô-sở-hữu-xứ, Phi-tưởng-phi-phi-tưởng-xứ; nhân đó lại nói: Tuy ở Dục giới, thọ các dục lạc, ở Sắc giới thọ cái vui tịnh lự, ở Vô sắc giới thọ cái vui tịch định nhưng chúng đều là pháp vô thường, khổ, không, vô ngã, bất tịnh, biến hoại, là pháp tận diệt, pháp tàn tạ, pháp xa lìa, pháp hủy diệt. Đối với thân này, ngươi cần gì tinh tấn, chỉ thủ quả Dự-lưu, hoặc quả Nhất-lai, hoặc quả Bất-hoàn, hoặc quả A-la-hán, hoặc quả vị Độc-giác để nhập Niết-bàn rốt ráo an lạc, chứ cần gì phải ở trong cõi sanh tử luân hồi lâu xa, vì người khác mà chịu các khổ não vô ích, để cầu đạt đến quả vị giác ngộ cao tột, người ấy do lời nói này, đối với việc sao chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập, tư duy, diễn nói kinh Bát-nhã-ba-la-mật-đa sâu xa chẳng được hoàn tất thì nên biết đó là ma sự của Bồ-tát.