Thiền sư Trung Hoa Tập 2
T.s Trí Nhàn
__________________________________________________ ______________________________________



Sau, Sư về trụ tại Hương Nghiêm, Tăng chúng nghe danh kéo nhau đến tham vấn.
Sư thượng đường:
- Đạo do ngộ mà đạt, chẳng tại ngữ ngôn, huống là thấy miên mật rỡ rỡ chưa từng cách rời, chẳng nhọc tâm ý. Tạm nhờ hồi quang phản chiếu, hằng ngày công dụng trọn vẹn, kẻ mê thì tự trái.

*

Tăng hỏi:
- Khi chẳng mộ chư thánh, chẳng trọng tánh linh mình thì thế nào?
Sư đáp:- Muôn cơ thôi bỏ, ngàn thánh chẳng đeo.
Khi ấy có Sơ Sơn ở trong chúng phát tiếng "ụa !", hỏi:
- Ấy là tiếng gì?
Sư hỏi:- Ai đó?
Chúng thưa:- Sư thúc.
Sư hỏi:- Chẳng bằng lòng Lão tăng sao?
Sơ Sơn bước ra nói:- Phải.
Sư hỏi:- Ngươi nói được chăng?
Sơ Sơn nói:- Nói được.
- Ngươi thử nói xem.
- Nếu bảo tôi nói cần phải đáp lại lễ thầy trò mới được.
Sư liền bước xuống tòa lễ bái, hỏi lại câu trước.
Sơ Sơn nói:
- Sao chẳng nói, khẳng (nhận) trọng chẳng được toàn.
Sư bảo:
- Ngươi nói thế ấy, ba mươi năm tiêu ngược, dù ở núi không có củi đốt, ở gần nước không có nước uống. Rõ ràng nhớ lấy!
(Sau Sơ Sơn bị bệnh mửa hai mươi bảy năm mới bớt, còn ba năm sau mỗi khi ăn xong cũng lấy tay móc cho mửa ra. Đúng như lời Hương Nghiêm thọ ký.)

Tăng hỏi: "Thế nào là đạo?" Sư đáp: "Rồng ngâm trong cây khô". - "Con chẳng hội". Sư bảo: "Tròng con mắt trong đầu lâu". Hỏi: "Ly tứ cú tuyệt bách phi, thỉnh Hòa thượng nói" Sư đáp: "Trước thợ săn chẳng được nói giới của Bổn sư".