DIỄN ĐÀN PHẬT PHÁP THỰC HÀNH - Powered by vBulletin




Cùng nhau tu học Phật pháp - Hành trình Chân lý !            Hướng chúng sinh đi, hướng chúng sinh đi, để làm Phật sự không đối đãi.


Tánh Chúng sinh cùng Phật Quốc chỉ một,
Tướng Bồ Đề hóa Liên hoa muôn vạn.

Trang 10/27 ĐầuĐầu ... 8910111220 ... CuốiCuối
Hiện kết quả từ 91 tới 100 của 270
  1. #91
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 2
    T.s Đạo Ưng
    __________________________________________________ ______________________________________



    Động Sơn hỏi Sư:

    - Người đại xiển-đề giết cha hại mẹ, làm thân Phật chảy máu, phá hòa hợp Tăng, các việc như thế hiếu dưỡng đâu còn?

    Sư thưa:- Mới được hiếu dưỡng.

    Từ đây Động Sơn giao Sư làm lãnh tụ trong chúng.

    *

    Sư cất thảo am nơi Tam Phong, trải qua tuần nhật không xuống trai đường. Động Sơn thấy lạ hỏi:

    - Mấy ngày nay sao ngươi không đến thọ trai?

    Sư thưa:- Mỗi ngày có thiên thần cúng dường.

    Động Sơn bảo:

    - Ta bảo ngươi là kẻ vẫn còn kiến giải. Ngươi rảnh chiều lại.

    Chiều, Sư đến. Động Sơn gọi:- Ưng am chủ!

    Sư ứng thanh: Dạ!

    Động Sơn bảo:- Chẳng nghĩ thiện chẳng nghĩ ác là cái gì?

    Sư trở về am ngồi yên lặng lẽ, thiên thần tìm mãi không thấy, trải ba ngày như thế mới thôi cúng dường.

    *

    Sư đến trụ ở núi Vân Cư, tứ chúng đua nhau tìm đến, pháp hội nơi đây rất thạnh hành.

    Sư dạy chúng:

    - Phật pháp đâu có nhiều việc, hành được là phải. Chỉ biết tâm là Phật, chớ cho Phật chẳng biết nói. Muốn được việc như thế phải là người như thế. Nếu là người như thế thì còn lo cái gì? Nếu nói việc như thế là khó, thì các bậc tiên đức từ xưa thuần phác chân thật, vốn không khôn khéo. Giả sử có người đến hỏi "thế nào là đạo?", hoặc khi các ngài đáp "ngói gạch gốc cây làm gì?" đều chú trọng việc căn bản ở dưới gót chân lâu nay đã sẵn có. Nếu thật hữu lực, là người bất tư nghì, nắm đất biến thành vàng. Nếu không có việc như thế, dù ông nói được như hoa như gấm, nói ta phóng quang động địa thế gian không ai hơn, nói tột hết, mà mọi người vẫn không tin nhận. Bởi lâu nay việc dưới chân nhà mình vẫn rỗng không, chẳng có một chút khí lực.

    Các ông! Ví như con chó săn chỉ biết đuổi theo dấu chân thôi. Nếu khi gặp con linh dương mọc sừng thì chẳng những không thấy dấu chân, mà hơi hám cũng không biết.

    Tăng hỏi:- Con linh dương khi mọc sừng thì sao?

    Sư đáp:- Sáu lần sáu là ba mươi sáu. Hội chăng?

    Tăng thưa:- Chẳng hội.

    Sư bảo:- Chẳng thấy nói "không dấu chân" sao?



  2. #92
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 2
    T.s Đạo Ưng
    __________________________________________________ ______________________________________



    Có một vị Tăng ở trong phòng tụng Kinh. Sư ở ngoài cửa hỏi: Xà-lê tụng đó là Kinh gì? Tăng thưa: Kinh Duy-ma. Sư bảo: Chẳng hỏi Kinh Duy-ma, (chỉ hỏi) "người tụng" là Kinh gì? Vị Tăng này nhân đó được ngộ.

    *

    Có vị quan liêu đến cúng dường, hỏi: "Thế Tôn có mật ngữ, Ca-diếp chẳng phú tàng", thế nào là Thế Tôn mật ngữ? Sư gọi: - Thượng thơ! Vị quan ấy: - dạ! Sư hỏi: - Hội chăng? Vị quan thưa: - Chẳng hội. Sư bảo: - Ông nếu chẳng hội thì "Thế Tôn có mật ngữ". Nếu ông hội thì "Ca-diếp chẳng phú tàng".

    *

    Sư dạy chúng:

    - Các ông dù học được việc bên Phật, vẫn là dụng tâm sai lầm rồi. Các ông đâu không thấy cổ nhân giảng được chư Thiên rải hoa cúng dường, đá gật đầu, còn chẳng can hệ việc chính mình, ngoài ra còn có nghĩa gì? Như hiện nay toan đem thân tâm hữu hạn nhằm trong vô hạn mà dùng thì có giao thiệp gì? Như đem khúc cây vuông tra vào lỗ tròn thì sự sai ngoa nhiều ít? Nếu không hợp việc ấy, dù ông nói (lời) "tươi như hoa đẹp như gấm" vẫn là vô dụng, vì chưa rời tình thức vậy. Nếu tất cả việc đều hướng trong ấy đến sạch hết mới được không lỗi, mới được xuất thân. Nếu một sợi lông một mảy tóc đẹp chẳng hết liền bị trần lụy, huống là quá nhiều, sai chừng hào ly phạm lỗi bằng quả núi. Cổ nhân nói: Chỗ học chẳng sạch hết, ấy là kẻ thế gian; việc trong khuê các bỏ chẳng đặng, đều là rỉ chảy. Phải nhắm trong ấy nhận lấy, trong mọi hành động đều dẹp sạch tất cả việc, mới được không lỗi. Như người sự sự đều liễu, vật vật đều thông, chỉ gọi là người liễu sự, chẳng gọi là tôn quí. Nên biết tôn quí tự có đường riêng, là vật thế gian rất trọng rất quý. Chẳng được sau này hướng bên tôn quí. Nên biết không thể nghĩ bàn, chẳng xứng tâm mong muốn. Do đó cổ nhân nói: "Ví như hai gương sáng, ánh sáng đối nhau, ánh sáng soi nhau, không thiếu không dư". Đâu chẳng phải là một loại, vậy mà vẫn còn gọi việc bên ảnh tượng. Như khi mặt trời mọc lên, ánh sáng soi khắp thế gian là một nửa, một nửa này gọi là gì? Như hiện nay người chưa nhận được việc thô thiển bóng sáng ở ngoài cửa, mà muốn làm việc trong nhà thì làm sao làm được?



  3. #93
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 2
    T.s Đạo Ưng
    __________________________________________________ ______________________________________



    Sư dạy:

    - Người được chẳng nhẹ nhỏ, người sáng chẳng dùng hèn, người biết không than thở, người hiểu không chán xấu. Từ trời rơi xuống là bần cùng, từ đất vọt lên là phú quí, trong cửa ra thân là dễ, trong thân ra cửa là khó. Động thì chôn thân ngàn thước, chẳng động thì liền đó mọc mầm. Một câu nói siêu thoát cứu được người đương thời. Nói bàn chẳng cần nhiều, nói nhiều ắt là vô dụng.

    Tăng hỏi:- Thế nào từ trời rơi xuống là bần cùng?

    Sư đáp:- Chẳng quí mà được.

    - Thế nào từ đất vọt lên là phú quí?

    - Trong không mà được có.

    *

    Sư dạy:

    - Liễu không thật có, được thì không chỗ mong, nói không lẽ phải, hành không chỗ nương, tâm không chỗ gá, đến tột mới được không lỗi. Ở chỗ đông như không người, ở chỗ không người như đông, nơi thân như không thân, ở thế như không thế, đâu chẳng phải đức vô nhiễu, vượt hơn muôn loài, thoát khỏi tất cả trói buộc. Ngàn người muôn người được, còn nói chẳng bằng mình. Như hiện nay được cọng khởi một loại bạn đầu, cổ nhân nói: "thể hội được việc bên nây, lại sang giẵm đạp bên kia". Bên nây có việc gì? Bên kia lại giẵm đạp gì? Sở dĩ nói có cũng chớ đem đến, nói không cũng chớ đem đi, hiện tại đây là việc nhà ai?



  4. #94
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 2
    T.s Đạo Ưng
    __________________________________________________ ______________________________________



    Sư dạy:

    - Muốn thể hội việc này phải như người thở ra không hít vào, mới cùng người này tương ưng. Nếu thể hội được ý người ấy mới cho ít phần nói bàn, mới có ít phần hành lý. Tạm thời chẳng hiện như đồng người chết, huống là như nay bàn năm luận tháng. Như người thường hiện thì lo gì việc nhà chẳng xong, muốn biết việc lâu xa chỉ như việc hiện nay, hiện nay nếu được lâu xa cũng được. Như người ở viễn phương về nhà, đi đến là phải, phải thì tất cả đều phải, chẳng phải thì tất cả đều chẳng phải. Cần được lửa sáng trên đầu phát, cũng chẳng phải hay làm tất cả, tất cả chẳng làm. Nên nói: "trọn ngày tham việc trước mặt, quên mất việc sau lưng". Nếu thấy việc sau lưng, quên mất việc trước mặt. Như người chẳng trước sau thì có việc gì?!

    *

    Sư dạy:

    - Như xem vật trong lòng bàn tay, quyết định quyết định, mới có thể tùy duyên. Nếu một như thế thì ngàn muôn cũng vậy, trong ngàn muôn khó làm một hai, một hai không thể được. Đâu chẳng nghe nói: "Người hiển chiếu là dễ được, người hiển chiếu rồi thì khó được", chẳng nói hoàn toàn không, mới là hi hữu. Nếu không được như thế chẳng cho gắng làm, gắng làm tức sanh não, sanh não tức lui sụt đạo, lui sụt đạo thì tột đến trên thân, là thấy chẳng được, nói gì là đại thoại.

    Các ông xuất gia như kẻ tội ra khỏi khám đường, nên ít muốn biết đủ, chớ tham danh lợi ở đời, nhịn đói nhịn khát chí cầu vô vi, được ở trong Phật pháp mười phần sống chín phần chết, chớ trái với Phật pháp "nhổ đinh cắt sắt", chớ mang nhiều việc Như Lai, nên phải ít. Mỗi người tự liễu lấy, có việc thì lại gần đây, không việc hãy lui đi.

    *

    Sư trụ trì ba mươi năm tại Vân Cư đạo truyền khắp thiên hạ. Chúng hiện có mặt đến một ngàn năm trăm vị. Nam Xương vương tôn Sư làm thầy, nguyện kính làm thầy đời đời.

    Đời Đường niên hiệu Thiên Phục năm đầu (902) mùa Thu, Sư có chút ít bệnh, đến ngày hai mươi tám tháng chạp, vì chúng nói pháp lần chót. Sau đó, Sư từ biệt chúng, chúng đều thương mến. Lưu lại đến ngày mùng ba tháng giêng năm sau, Sư hỏi thị giả: Hôm nay ngày mấy? Thị giả thưa: - mùng ba. Sư bảo: "ba mươi năm sau, chỉ nói là cái ấy". Sư ngồi ngay thẳng từ chúng tịch.



  5. #95
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 2
    T.s Hưng Hóa
    __________________________________________________ ______________________________________



    15. HƯNG HÓA TỒN TƯƠNG THIỀN SƯ

    (?-924)

    Sư làm thị giả Lâm Tế, Lạc Phổ đến tham vấn. Lâm Tế hỏi: Ở đâu đến? Lạc Phổ thưa: Ở Loan Thành đến. Lâm Tế bảo: Có việc đem hỏi được chăng? Lạc Phổ thưa: Mới thọ giới chẳng hội. Lâm Tế bảo: Đập tan nước Đại Đường tìm cái người chẳng hội cũng không, đến nhà tham thiền đi. Sư đi theo sau Lâm Tế, thưa: Vị Tăng vừa mới đến là thành phá y hay chẳng thành phá y? Lâm Tế bảo: Ta nào có quản, ngươi thành phá hay chẳng thành phá? Sư thưa: Hòa thượng chỉ giỏi đem con chim sẻ chết để dưới đất bắn, mà chẳng giỏi đem chuyển ngữ che đậy người. Lâm Tế hỏi: Ngươi lại làm sao? Sư thưa: Thỉnh Hòa thượng làm Tăng mới đến. Lâm Tế bèn nói: Mới thọ giới chẳng hội. Sư thưa: Lại là tội lỗi của Lão tăng. Lâm Tế bảo: Lời của ngươi giấu kín mũi nhọn. Sư suy nghĩ, Lâm Tế liền đánh.

    Chiều Lâm Tế lại hỏi: Hôm nay ta hỏi Tăng mới đến là đem chim sẻ chết để dưới đất bắn, hay đến trong ổ đập? Đến ngươi thốt được lời, lại hét khởi xong. Nhằm trong mây xanh đập. Sư thưa: Giặc cỏ đại bại. Lâm Tế liền đánh.

    *

    Ở hội của Tam Thánh Huệ Nhiên, Sư làm Thủ tọa, thường nói:

    - Ta nhắm phương nam đi hành khước, một phen gặp được đầu gậy, mà chẳng từng tìm ra một người hội Phật pháp.

    Tam Thánh nghe được hỏi:

    - Ngươi đủ con mắt gì mà nói thế ấy?

    Sư liền hét. Tam Thánh nói: phải là ngươi mới được.

    Sau, Đại Giác nghe thuật lại, bèn nói: Làm sao được gió thổi gã đến trong cửa Đại Giác này.



  6. #96
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 2
    T.s Hưng Hóa
    __________________________________________________ ______________________________________



    Sư đến hội Đại Giác làm Viện chủ. Một hôm, Đại Giác gọi:

    - Viện chủ! Ta nghe ông nói: "nhắm phương nam đi hành khước, một phen gặp được đầu gậy, mà chẳng từng tìm ra một người hội Phật pháp", ông y cứ vào đạo lý gì mà nói như thế?

    Sư liền hét! Đại Giác liền đánh. Sư lại hét! Đại Giác lại đánh.

    Hôm sau, Sư đi ngang qua pháp đường, Đại Giác gọi: Viện chủ! Ta vẫn còn nghi hai tiếng hét của ông hôm qua. Sư lại hét! Đại Giác lại đánh. Sư lại hét! Đại Giác lại đánh. Sư nói:

    - Tôi ở chỗ Sư huynh Tam Thánh học được câu khách chủ, nay bị Sư huynh bẻ gãy rồi, xin cho tôi pháp môn an lạc.

    Đại Giác bảo:

    - Cái gã mù, đến trong ấy đã chịu thua, cổi áo nạp ra đánh đòn một trận.

    Ngay lời nói này, Sư hiểu được đạo lý Tiên sư Lâm Tế ở chỗ Tổ Hoàng Bá ăn gậy.

    *

    Sư khai đường, niệm hương:

    - Một cây hương này vốn vì Sư huynh Tam Thánh, Tam Thánh đối với ta rất ít oi; vốn vì Sư huynh Đại Giác, Đại Giác đối với ta rất dư dật; chẳng bằng cúng dường Tiên sư Lâm Tế.

    *

    Tăng hỏi:- Khi bốn phương tám hướng đến làm sao?

    Sư bảo:- Đánh khoảng giữa.

    Tăng liền lễ bái.

    Sư bảo:

    - Hôm qua đi phó trai giữa đường gặp một trận gió lớn mưa to, phải đến trong cổ miếu ẩn mình mới qua.

    Sư hỏi vị Tăng mới đến:- Ở chỗ nào đến?

    Tăng thưa:- Ở chỗ Thiền sư Thôi đến.

    - Có đem được cái hét của Thiền sư Thôi chăng?

    - Chẳng đem đến được.

    - Thế ấy chẳng phải ở chỗ Thiền sư Thôi đến. Tăng liền hét. Sư bèn đánh.



  7. The Following User Says Thank You to senvang For This Useful Post:

    cát bụi (10-17-2016)

  8. #97
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 2
    T.s Hưng Hóa
    __________________________________________________ ______________________________________



    Sư dạy chúng:

    - Ta chỉ nghe ngoài hành lang hét, ở giá sau cũng hét. Các ông chớ có hét mù, hét loạn, dù cho hét được Hưng Hóa bay đến trụ trong giữa trời, lại phải rơi xuống tắt thở, đợi Hưng Hóa tỉnh lại sẽ bảo ông "chưa hiện tại". Vì cớ sao? Ta chưa từng nhằm trong màn lụa đỏ để chân châu, với những người các ông hét loạn trong hư không để làm gì?

    *

    Vua Đường Trang Tông đi Hà Bắc trở về đến Ngụy Phủ dừng lại Hành Cung, cho sứ mời Sư. Sư đến, Vua hỏi:

    - Trẫm thâu Trung Nguyên nhận được hòn ngọc quí, chưa từng có người trả giá.

    Sư nói:- Xin Bệ hạ cho xem.

    Vua lấy hai tay vuốt từ đầu đến chân.

    Sư nói:- Ngọc quí của quân vương ai dám trả giá.

    Trang Tông rất vui, ban cho Sư tử y và hiệu, Sư đều từ chối chẳng nhận. Vua bèn tặng ngựa, Sư nhận.

    *

    Sư cỡi ngựa, chợt bị ngựa quăng té gãy chân. Sư gọi: Viện chủ! chuốt cho ta một cái chân cây. Viện chủ chuốt xong đem đến cho Sư. Sư cặp vào đi khấp khểnh chung quanh viện, hỏi Tăng chúng:

    - Các ngươi biết Lão tăng chăng?

    Chúng Tăng đáp:- Làm sao mà không biết Hòa thượng.

    Sư bảo:- Pháp sư què nói được, đi chẳng được.

    Sư đi đến pháp đường sai Duy-na đánh chuông họp chúng. Chúng tụ họp, Sư bảo:

    - Lại biết Lão tăng chăng?

    Chúng không đáp. Sư ném chân cây, ngồi ngay thẳng thị tịch.



  9. The Following User Says Thank You to senvang For This Useful Post:

    cát bụi (10-17-2016)

  10. #98
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 2
    T.s Huệ Nhiên
    __________________________________________________ ______________________________________



    16. VIỆN TAM THÁNH - THIỀN SƯ HUỆ NHIÊN


    Sau khi được Lâm Tế truyền tâm pháp, Sư dạo khắp các tùng lâm. Đến Ngưỡng Sơn, Ngưỡng Sơn hỏi:- Ngươi tên gì?

    Sư thưa:- Huệ Tịch.

    Ngưỡng Sơn bảo:- Huệ Tịch là tên của ta.

    - Huệ Nhiên.

    Ngưỡng Sơn cười to.

    *

    Nhân có vị quan đến hỏi đạo, Ngưỡng Sơn hỏi: Quan ở vị nào? Quan thưa: Thôi quan. Ngưỡng Sơn dựng đứng phất tử hỏi: Lại Thôi được cái này chăng? Quan không đối được. Ngưỡng Sơn dạy chúng đáp; nhiều người đáp mà không hợp. Sư bệnh nằm tại nhà niết-bàn, Ngưỡng Sơn sai thị giả đến thỉnh Sư đáp. Sư bảo thị giả: Chỉ nói với Hòa thượng ngày nay có việc. Ngưỡng Sơn lại sai thị giả đến hỏi: Chưa biết có việc gì? Sư đáp: Tái phạm chẳng tha.

    *

    Sư đến Hương Nghiêm, Hương Nghiêm hỏi:- Ở đâu đến?

    Sư thưa:- Ở Lâm Tế đến.

    - Đem được thanh kiếm của Lâm Tế đến chăng?

    Sư lấy tọa cụ che miệng, đánh rồi đi.



  11. #99
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 2
    T.s Huệ Nhiên
    __________________________________________________ ______________________________________



    Đến Đức Sơn, Sư vừa trải tọa cụ, Đức Sơn bảo:

    - Chớ trải cái khăn phủi bụi, trong đây không có canh cặn cơm thừa.

    Sư thưa:- Dù có cũng không có chỗ đổ.

    Đức Sơn liền đánh, Sư chụp gậy đẩy thẳng đến giường thiền. Đức Sơn cười to. Sư khóc nói: trời xanh! rồi xuống nhà tham thiền.

    *

    Sư ở hội Tuyết Phong, Tuyết Phong nói:

    - Mỗi người tự có tấm gương xưa một mặt, con khỉ con vượn cũng có tấm gương xưa một mặt.

    Sư ra hỏi:

    - Bao nhiêu kiếp không tên, tại sao Hòa thượng lập tên gương xưa?

    Tuyết Phong nói:- Bị vết tích.

    Sư quở:- Lão Hòa thượng này câu thoại đầu cũng chẳng biết.

    Tuyết Phong nói:- Lão tăng tội lỗi, bởi trụ trì nhiều việc.

    *

    Gặp Hòa thượng Bảo Thọ khai đường (mở hội tham thiền), Sư đẩy một vị Tăng ra trước Bảo Thọ. Bảo Thọ liền đánh vị Tăng ấy. Sư nói: Trưởng lão vì người thế ấy, làm mù mắt hết nhân dân trong thành Trấn Châu.

    *

    Ở Viện Tam Thánh, Sư thượng đường:

    - Ta gặp người liền ra, ra thì chẳng vì người.

    Liền xuống tòa.



  12. #100
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 2
    T.s Đại Giác
    __________________________________________________ ______________________________________



    17. HÒA THƯỢNG ĐẠI GIÁC


    Lời Sư tham Lâm Tế và tiếp Hưng Hóa đã nói trong chuyện hai vị ấy. Khi sắp lâm chung, Sư gọi chúng bảo:
    - Ta có một mũi tên cần trao cho ngươi.
    Có vị Tăng bước ra thưa:- Con xin mũi tên của Hoà thượng.
    Sư hỏi:- Ngươi nói thế nào là mũi tên?
    Vị Tăng ấy liền hét! Sư đánh mấy gậy, rồi lui về phương trượng. Sư gọi vị Tăng ấy vào hỏi:- Ngươi hội chăng?
    Tăng đáp:- Chẳng hội.
    Sư lại đánh mấy gậy xong, ném gậy nói:
    - Về sau gặp người sáng mắt thuật lại rõ ràng.
    Sư liền từ giã chúng thị tịch.



Thông tin chủ đề

Users Browsing this Thread

Hiện có 3 người đọc bài này. (0 thành viên và 3 khách)

Chủ đề tương tự

  1. Thiền sư trung hoa (tập 1)
    Gửi bởi senvang trong mục THIỀN TÔNG
    Trả lời: 190
    Bài cuối: 07-08-2018, 05:51 PM
  2. Thể dạng trung gian giữa cái chết và sự sinh.
    Gửi bởi honglien trong mục MẬT TÔNG
    Trả lời: 0
    Bài cuối: 12-28-2015, 11:20 AM

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình
  •