Phá lưới mê Ý Thức !
打破癡網心意識 Đả phá si võng tâm ý thức.
Uẩn Không Thường Trung Thiền Sư - 蘊 空 嘗 忠 禪 師
師。參小山書公於少林。值山外出。 迎而問曰。達磨面壁石何在。山指曰 嗚。那青青黯黯處。師曰。指東話西 作麼。曰。杜撰禪和。如麻似粟。師 。者漢在者裏擬魔魅人。那山便打。 服勤三載。受囑後還旴隱從姑山。日 唯趺坐。由此縛茆。廩山二十年。不 世接。萬曆戊子。忽告眾曰。我有件 了底事。汝等須知。乃豎拳曰。會麼 。眾無對。復揮案一下。曰。吽吽。 汝了去。遂趨寂。墖於本山之麓。壽 十五。
贊曰
捏不成團 撲亦不碎 面壁石開 何處藏諱
宗鏡光飛 照徹魔魅 洞水翻波 夾路夾帶
sư。 tham tiểu san thư công ư thiếu lâm。 trị san ngoại xuất。sư nghênh nhi vấn viết。 đạt ma diện bích thạch hà tại。 san chỉ viết。 ô。 na thanh thanh ảm ảm xử。 sư viết。 chỉ đông thoại tây tác ma。 viết。 đỗ soạn thiền hòa。 như ma tự túc。 sư viết。 giả hán tại giả lí nghĩ ma mị nhân。 na san tiện đả。 sư phục cần tam tái。 thụ chúc hậu hoàn húc ẩn tòng cô san。 nhật duy phu tọa。do thử phược mão。 lẫm san nhị thập niên。 bất dữ thế tiếp。vạn lịch mậu tử。 hốt cáo chúng viết。 ngã hữu kiện yếu liễu để sự。 nhữ đẳng tu tri。 nãi thủ quyền viết。 hội ma。 chúng vô đối。 phục huy án nhất hạ。 viết。 hồng hồng。 vi nhữ liễu khứ。 toại xu tịch。tháp ư bổn san chi lộc。 thọ thất thập ngũ。
tán viết:
niết bất thành đoàn
phác diệc bất toái
diện bích thạch khai
hà xử tàng húy
tông kính quang phi
chiếu triệt ma mị
đỗng thủy phiên ba
giáp lộ giáp đái
-----------
Sư tham kiến Tiểu Sơn Thư Công tại chùa Thiếu Lâm. Lúc sư Tiểu Sơn xuống núi, sư đón lại hỏi: “Tổ Đạt Ma diện bích nay ở đâu?”. Sư Sơn chỉ tay, nói: “Nơi xứ Ô na xanh xanh mờ mờ kia”. Hỏi: “Chỉ đông nói tây làm chi?”. Đáp: “bày đặt hòa hợp với thiền như cây gai giống như cây lúa”. Sư nói: “Người ấy ngay nơi lý mà nghĩ ra điều tà mị để gạt người.” Sư Sơn đập cho một gậy. Sư theo hầu thầy 3 năm, được thọ ký, sau trở lại ẩn cư nơi núi Cô, ngày ngày chỉ tọa thiền, suốt 20 năm chỉ ăn rau quả trong núi, không ra ngoài giao tiếp với người. Năm Vạn Lịch Mậu Tí, sư hốt nhiên cáo chúng, nói: “Ta có một sự kiện thiết yếu để am tường mọi sự, các ngươi cần phải biết”. Nói rồi đưa nắm tay lên, hỏi: “Hiểu không?”. Đồ chúng không đáp được. Sư lại xô ngã cái bàn viết, kêu lên: “Ôi, ôi! Ta vì các người đã nói xong”. Sư liền hóa, tháp dựng nơi chân núi xưa, thọ 75 tuổi.
Bài tán:
Nắn cũng chẳng thành tròn
Đập cũng không tan vỡ
Trước vách đá rộng mở
Chỗ nào còn dấu che?.
Gương tông sáng long lanh
Chiếu tận loài ma mị
Sóng nước hồ dìu dặt
Con đường đất viền quanh.