Biết nói cùng ai ?!.
江干獨立向誰說 ?! (Giang can độc lập hướng thùy thuyết ?!)
Dĩ Am Thâm Tịnh Thiền sư - 已庵深凈禪師
師。溫州人。中竺元妙禪師法嗣。上 。龍生龍。鳳生鳳。老鼠養兒沿街棟 達磨大師不會禪。歷魏遊梁乾打閧。 上堂。風蕭蕭。葉飄飄。雲片片。水 茫。江干獨立向誰說。天外飛鴻三兩 。師品行高卓。每與同參靈隱蘊衷禪 師往來酬唱。深歎末法難乎其人。勘 諸方。並無當意衲子。遂不付法嗣。 門一宗自師而止矣。
贊曰
龍生龍子 法承中竺 沿棟拋磚 引來無玉
同道唱酬 狂歌當哭 稽首金貂 狗尾連續
-------------
sư。 ôn châu nhân。 trung trúc nguyên diệu thiền sư pháp tự。thượng đường。 long sanh long。phụng sanh phụng。 lão thử dưỡng nhi duyên nhai đống。 đạt ma đại sư bất hội thiền。 lịch ngụy du lương can đả hống。 thượng đường。 phong tiêu tiêu。 diệp phiêu phiêu。 vân phiến phiến。 thủy mang mang。 giang can độc lập hướng thùy thuyết。 thiên ngoại phi hồng tam lưỡng hành。 sư phẩm hành cao trác。 mỗi dữ đồng tham linh ẩn uẩn trung thiền sư vãng lai thù xướng。 thâm thán mạt pháp nan hồ kì nhân。 khám nghiệm chư phương。tịnh vô đương ý nạp tử。 toại bất phó pháp tự。 vân môn nhất tông tự sư nhi chỉ hĩ。
tán viết:
long sanh long tử
pháp thừa trung trúc
duyên đống phao chuyên*
dẫn lai vô ngọc*
đồng đạo xướng thù
cuồng ca đương khốc
kê thủ kim điêu
cẩu vĩ liên tục
-----------
Sư người đất Ôn Châu, thừa pháp sư Trung Trúc Nguyên Diệu. Sư thượng đường, nói: “Rồng sinh rồng, phụng sinh phụng. Con chuột nọ nuôi con trên nóc nhà ở ngoài đường. Tổ Đạt Ma chẳng rõ thiền, đến Lương qua Ngụy nhiều chỗ ồn náo”. Sư thượng đường nói: “Gió hiu hiu, lá rơi rơi, mây giăng giăng, nước mênh mông, bên sông đứng nhìn ai mà thuyết, ngoài trời ba con chim Hồng bay thành hai hàng”. Phẩm hạnh sư cao thượng, mỗi khi cùng đồng đạo tham kiến sư Linh Ẩn Uẩn Trung, xướng đối, than thời mạt pháp, tìm khắp các phương khó thấy người thực chứng, cũng không có kẻ xuất gia xứng ý nên không trao truyền pháp. Tông Vân Môn từ đời sư ngừng phát triển.
Bài tán:
Rồng lại sinh rồng con
Trung Hoa nối Thiên Trúc
Chỉ là gạch ngói thôi
Không tìm đâu ra ngọc.
Cùng đồng đạo xướng họa
Khóc than bài cuồng ca
Khấu đầu trước kim điêu**
Đuôi chó liên tục vẩy.
..............................
* phao chuyên dẫn ngọc 拋磚引玉 đưa ngói lấy ngọc.
** Lối phục sức nhà Hán, mũ của quan Thị-trung thường-thị đều cắm đuôi con điêu, đúc con ve vàng đeo vào cho đẹp, vì thế gọi các kẻ quyền quý là nhị điêu 珥貂