Ngã quy hà xứ ?

我歸何處 ?





Thái Dương Cảnh Huyền Thiền Sư - 太陽 警玄禪師


師。生江夏張氏。十九為大僧。參梁 。問如何是無相道場。山指觀音曰。 是吳處士畫。師擬對。山急索曰。者 是有相底。那箇是無相底。師有省。 禮拜。山曰。何不道取一句。師曰。 即不辭。恐上紙筆。山笑曰。此語上 碑去在。師神觀奇偉。童稚即日一食 住太陽。足不越限。脇不至席五十年 宋仁宗天聖五年丁卯七月十九。以偈 寄王曙侍郎。其略曰。吾年八十五。 因至如此。問我歸何處。頂相終難覩 停筆而化。墖於本山。

贊曰

無相道場 何處不見 不撥而轉 頓超方便

恐上紙筆 碑語通徧 夜半當天 太陽獨現

-------------

sư。 sanh giang hạ trương thị。thập cửu vi đại tăng。tham lương san。 vấn như hà thị vô tướng đạo tràng。san chỉ quan âm viết。giả thị ngô xử sĩ họa。sư nghĩ đối。san cấp tác viết。 giả thị hữu tướng để。na cá thị vô tướng để。sư hữu tỉnh。tiện lễ bái。san viết。hà bất đạo thủ nhất cú。 sư viết。đạo tức bất từ。khủng thượng chỉ bút。san tiếu viết。thử ngữ thượng bi khứ tại。sư thần quán kì vĩ。đồng trĩ tức nhật nhất thực。trụ thái dương。 túc bất việt hạn。hiếp bất chí tịch ngũ thập niên。tống nhân tông thiên thánh ngũ niên đinh mão thất nguyệt thập cửu。dĩ kệ kí vương thự thị lang。kì lược viết。ngô niên bát thập ngũ。tu nhân chí như thử。 vấn ngã quy hà xứ。đính tương chung nan đổ。đình bút nhi hóa。tháp ư bổn san。

tán viết:

vô tướng đạo tràng

hà xứ bất kiến

bất bát nhi chuyển

đốn siêu phương tiện

khủng thượng chỉ bút

bi ngữ thông biến

dạ bán đương thiên

thái dương độc hiện


-----------

Sư họ Trương, người đất Giang Hạ, Hồ Bắc. Xuất gia làm đại Tăng năm 19 tuổi. Tham yết thiền sư Lương Sơn, hỏi: “Thế nào là đạo tràng vô tướng?”. Thiền sư chỉ vào bức họa Bồ tát Quán Thế Âm, nói: “Đó là do Ngô Xử Sĩ vẽ.” Sư định đáp lời thì thiền sư ngăn lại, nói: “Đó là hữu tướng ư, đó là vô tướng ư?”. Sư nghe liền tỉnh ngộ, đảnh lễ. Thiền sư bảo: “Sao không nói một câu xem sao?”Sư đáp: ”Nói tức không lời, sợ lên giấy bút”. Thiền sư cười nói: “Lời này từ bia chăng?” . Sư quán sát thần sắc của thiền sư thật hung tráng mặc dù tự thuở bé thơ chỉ ăn ngày một buổi”. Sư trụ tại Thái Dương, chân không đi quá xa, suốt 50 năm hông không chạm chiếu. Vào ngày 19 tháng 7 năm Thiên Thánh thứ năm đời vua Tống Nhân Tông (1027), sư gởi bài kệ cho quan thị lang Vương Lược:

Tôi nay tám mươi lăm

Nhân tu đến thế ấy

Nếu hỏi sẽ về đâu ?

Tướng đảnh trọn khó thấy”.


Sư dừng bút và hóa, tháp dựng tại núi xưa.

Bài tán:

Đạo tràng vô tướng

Nơi nào chẳng thấy

Chẳng xoay mà chuyển

Liền vượt phương tiện.

Sợ lên giấy bút

Khắc văn trên bia

Vào giữa đêm nay

Riêng mặt trời hiện.