Vì không được rõ lắm về lời giáo huấn của bác nguoi aolam, xin được đưa ra vài ý mong được giải đáp.
+ Nếu muốn sanh lên cõi trời thì ít ra cũng đã nhiều đời tu hành Phật Pháp mới lên được. vậy công phu tu hành khi lên trời đều bị mất hết cả hay sao. nếu thế nhân quả chỉ dừng lại ở chỗ thọ hưởng. còn cái phần mà gọi là chỗ chứa hình như là như Lai tạng thì phải. nó bị xóa rồi hay sao mà chủng tử tu hành chạy đâu mất? nếu còn thì vẫn có thể tu hành tiếp được chứ.
+ nếu nói như vậy thì tu hành được hay không là do hoàn cảnh chứ không thuộc về TÂM.
Mà nếu do TÂM thì có liên quan gì đến hoàn cảnh.
nếu nói chỉ có khổ mới tu hành được. mà nỗi khổ trần gian không ngoài miếng cơm , manh áo, danh vọng , nhục , vinh... nhưng chủ yếu là lo cơm ăn áo mặc là chính mới sinh đủ thứ khổ. vậy mà không thể tu hành được nên mới xuất gia. xuất gia rồi thì cũng như lên trời, không phải lo cái khổ nạn cơm áo
Như vậy liệu xuất gia khó tu hơn hay tại gia khó tu hơn( khó thành )
Hay là như ngày nay người thực hành Phật Pháp thì nghèo kiết mùng tơi chẳng có lấy miếng cơm còn phải nhờ vả người thân quen, không có lấy một xu để cúng dường bố thí. thì gọi là tu suông. còn những người giàu ,năng lên chùa bái lễ cúng dường tiền tỉ thì được gọi là chân chánh thực hành lời Phật dạy...
Vì còn u mê nên mở lời mong được chỉ bày.