3. _ Nguyện nếu giữa Ta và Chúng sinh còn bờ ngăn cách thì hành giả còn phải làm mãi,
Thưa các bạn ! Tất cả các tôn giáo khác đều thấy cõi đời lung tung beng này là thật, những cảnh giới bên kia của tử cũng là thật (Thiên đường, Địa Ngục, .....) thậm chí những vị A La Hán cũng thấy thật có cõi ô trược đáng chán này.
Nhưng cái thấy của đức Phật thì không thế. Đức Phật thấy tất cả chỉ là Ảo mộng : Mình, người, chúng sinh cùng là giả ảnh lăng xăng trong một tuồng Đại Mộng. Nếu một vị giác ngộ mà thấy còn chúng sinh lăn lộn trong bể khổ, thì vị ấy chưa có thực sự tỉnh mộng.
Đức Phật muốn chúng đệ tử (Phật tử) phải thật sự tỉnh mộng, cho nên buộc phải độ sinh, đến chừng nào mình và chúng sinh không còn bờ ngăn cách nữa, tức là mình là chúng sinh, chúng sinh là mình, nếu giải thoát thì mình và chúng sinh cùng giải thoát, không có chuyện cái tay được giải thoát mà cái chân còn lại trong mơ. (Nếu như vậy thì giấc mơ chưa kết thúc, phải quay lại giải quyết cho xong).
Điều này là lẻ tất nhiên, không có lẻ thứ hai.