Thiền sư Trung Hoa Tập 1T.s Đức Thành__________________________________________________ ______________________________________
Vừa thấy Thiện Hội đến, Sư liền hỏi:
- Đại đức trụ trì chùa nào?
Thiện Hội thưa:- Chùa tức chẳng trụ, trụ tức chẳng giống.
- Chẳng giống, giống cái gì?
- Chẳng pháp trước mắt.
- Ở đâu học được nó?
- Chẳng phải chỗ mắt tai đến.
Sư cười bảo:
- Một câu hợp đầu ngữ, muôn kiếp cọc cột lừa. Thả ngàn thước tơ ý ở đầm sâu, lìa lưỡi câu ba tấc, nói mau! nói mau!
Thiện Hội vừa mở miệng, bị Sư đánh một chèo té xuống nước. Thiện Hội mới leo lên thuyền, Sư lại thúc:
- Nói! Nói!
Thiện Hội vừa mở miệng, lại bị Sư đánh. Thiện Hội hoát nhiên đại ngộ, bèn gật đầu ba cái.
Sư bảo:
- Sợi nhợ đầu sào mặc ngươi đùa, chẳng chạm sóng xanh ý tự khác. (Can đầu ty tuyến tùng quân lộng, bất phạm thanh ba ý tự thù.)
Thiện Hội bèn hỏi:
- Thả nhợ buông câu ý Thầy thế nào?
- Nhợ tơ nổi trên mặt nước biếc.
- Lời kèm huyền mà không đường, đầu lưỡi nói mà không nói.
- Câu khắp dòng sông mới gặp cá vàng.
Thiện Hội bịt tai.
Sư bảo:- Như thế! như thế!
Sư phó chúc rằng:
- Ngươi ra đi phải tìm chỗ ẩn thân mất dấu vết, chỗ mất dấu vết chớ ẩn thân. Ta ba mươi năm ở Dược Sơn chỉ sáng tỏ việc này. Nay ngươi đã được nó, sau chớ ở chỗ xóm làng thành thị, nên vào trong núi sâu bên cạnh đồng để tìm lấy một cái, nửa cái tiếp tục không để đoạn dứt.
- Thiện Hội liền từ giã Sư ra đi, thỉnh thoảng ngó lại.
Sư bèn gọi:- Xà-lê!
Thiện Hội quay đầu ngó lại.
Sư liền dựng đứng cây chèo, bảo:
- Ngươi sẽ bảo riêng có.
Nói xong, Sư lật úp thuyền xuống nước mà tịch.