DIỄN ĐÀN PHẬT PHÁP THỰC HÀNH - Powered by vBulletin




Cùng nhau tu học Phật pháp - Hành trình Chân lý !            Hướng chúng sinh đi, hướng chúng sinh đi, để làm Phật sự không đối đãi.


Tánh Chúng sinh cùng Phật Quốc chỉ một,
Tướng Bồ Đề hóa Liên hoa muôn vạn.

Hiện kết quả từ 1 tới 10 của 191
  1. #1
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 1
    Pháp Thường Đại Mai
    __________________________________________________ ______________________________________



    Mã Tổ nghe Sư ở núi bèn sai một vị Tăng đến thăm dò.

    Tăng đến hỏi Sư:

    - Hòa thượng gặp Mã Tổ đã được cái gì? về ở núi này?

    Sư đáp:

    - Mã Tổ nói với tôi: "tức tâm là Phật", tôi bèn đến ở núi này.

    - Gần đây Mã Tổ lại nói "phi tâm phi Phật".

    - Ông già mê hoặc người chưa có ngày xong, mặc ông phi tâm phi Phật, tôi chỉ biết "tức tâm là Phật".

    Vị Tăng trở về thưa lại Mã Tổ những lời Sư nói.

    Mã Tổ nói với đại chúng:- Đại chúng! trái Mai đã chín.

    Từ đây nhiều vị Thiền khách đến tham vấn Sư.

    *

    Cư sĩ Long Uẩn muốn thí nghiệm Sư, tìm đến phỏng vấn, vừa gặp Sư ông liền hỏi:

    - Nghe danh Đại Mai đã lâu, chẳng biết trái Mai chín chưa?

    Sư đáp:- Chín! Ông nhằm chỗ nào mà hỏi?

    - Trăm thứ vụn vặt lẫn lộn.

    Sư duỗi tay bảo:- Trả hạt trái cho ta.

    Cư sĩ im lặng.

    Sư thượng đường dạy chúng:

    Tất cả các ngươi mỗi người tự xoay tâm lại tận nơi gốc, chớ theo ngọn của nó. Chỉ được gốc thì ngọn tự đến. Nếu muốn biết gốc cần rõ tâm mình. Tâm này nguyên là cội gốc tất cả pháp thế gian và xuất thế gian, tâm sanh thì các thứ pháp sanh, tâm diệt thì các thứ pháp diệt. Tâm chẳng tựa tất cả thiện ác, mà sanh muôn pháp, vốn tự như như.



  2. #2
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 1
    Pháp Thường Đại Mai
    __________________________________________________ ______________________________________



    Hiệp Sơn cùng Định Sơn đồng đi đường cùng nói chuyện với nhau.

    Định Sơn nói:- Trong sanh tử, không Phật tức phi sanh tử.

    Hiệp Sơn nói:- Trong sanh tử, có Phật tức chẳng mê sanh tử.

    Hai người lên núi lễ vấn Sư. Hiệp Sơn đem câu nói của hai người thuật lại Sư nghe và hỏi Sư:

    - Chưa biết chỗ thấy của hai người ai được thân (gần gũi)?

    Sư bảo:- Một thân một sơ.

    - Ai được thân?

    - Hãy đi sáng mai lại.

    Sáng hôm sau Hiệp Sơn lại đến hỏi Sư.

    Sư bảo:- Người thân thì chẳng hỏi, người hỏi thì chẳng thân.

    *

    Bên núi Đại Mai có một pho đá, tương truyền là chỗ để thuốc của thần tiên. Một đêm, Sư nằm mộng thấy có thần nhân đến bảo:

    - Thầy không phải phàm phu, trong pho đá có quyển sách thánh, người nhận được là chủ cõi này, chẳng thế cũng là bực đế vương.

    Ngay trong mộng Sư đáp:

    - Xưa Tăng Trù không màng đến kinh tiên thì quyển kinh ấy tự mất. Tôi lấy Niết-bàn tự vui, tuổi thọ kia đâu thể cùng trời đồng ư?

    Thần nói:- Đất này là linh phủ, người thế tục ở đây liền sanh tai biến.

    Sư bảo:- Tôi tạm ẩn nơi làng Mai Úy, chẳng phải chiếm lâu.



  3. #3
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 1
    Pháp Thường Đại Mai
    __________________________________________________ ______________________________________



    Chợt một hôm, Sư gọi đồ chúng đến bảo:

    - Đến không thể kềm, đi không thể tìm.

    Sư thản nhiên lặng lẽ, nghe tiếng chuột kêu, Sư lại hỏi:

    - Tức vật này không phải vật khác, các ngươi phải khéo gìn giữ. Nay ta đi đây.

    Nói xong, Sư thị tịch, thọ tám mươi tám tuổi.

    PHỤ.

    Sau này Thiền sư Trí Giác có làm bài tán Diên Thọ rằng:

    Sư sơ đắc đạo

    Tức tâm thị Phật

    Tối hậu thị đồ

    Vật phi tha vật

    Cùng vạn pháp nguyên

    Triệt thiên thánh cốt

    Chân hóa bất di

    Hà phòng xuất một


    Dịch:

    Sư mới được đạo

    Tức tâm là Phật

    Rốt sau dạy chúng

    Vật chẳng vật khác.

    Tột nguồn muôn pháp

    Thấu xương muôn thánh

    Hóa thật chẳng dời

    Ngại gì còn mất.




  4. #4
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 1
    T.S Vô Nghiệp
    __________________________________________________ ______________________________________



    21. THIỀN SƯ VÔ NGHIỆP

    (760 - 821)


    Sư họ Đỗ, quê ở Thượng Lạc, Thương Châu. Mẹ Sư họ Lý, một hôm bà nghe trong hư không có tiếng nói "cho ở nhờ được chăng", bà liền biết có thai. Sư lọt lòng mẹ nhằm lúc ban đêm, có hào quang sáng đầy nhà. Được bốn năm tuổi mà Sư đi thì nhìn thẳng, ngồi thì tréo kiết già.

    Đến chín tuổi, Sư theo Thiền sư Chí Bổn ở chùa Khai Nguyên học kinh Đại thừa. Năm mười hai tuổi, Sư cạo tóc xuất gia. Hai mươi tuổi, Sư thọ giới cụ túc với Luật sư U ở Nhưỡng Châu. Sư học luật Tứ phần vừa xong, liền vì chúng diễn giảng. Sư giảng kinh Đại Niết-bàn suốt mùa hạ mùa đông chẳng dừng.

    *

    Nghe tiếng Mã Tổ, Sư tìm đến yết kiến.

    Mã Tổ thấy tướng mạo Sư kỳ đặc, tiếng nói thanh như chuông, bèn bảo:

    - Cao lớn nghiêm chỉnh mà trong ấy không Phật.

    Sư lễ bái, quì thưa:

    - Về kinh điển con hiểu biết đơn sơ, thường nghe thiền môn "tức tâm là Phật" thật chưa hiểu thấu.

    - Chỉ cái tâm chưa hiểu đó là phải, lại không có vật khác.

    - Thế nào là mật truyền tâm ấn của Tổ sư từ Ấn Độ sang?

    - Đại đức chính đang ồn. Hãy đi! Khi khác lại.

    Sư vừa đi, Mã Tổ gọi:- Đại đức!

    Sư xoay đầu lại.

    Mã Tổ hỏi:- Là cái gì?

    Sư liền lãnh hội, lễ bái.

    Mã Tổ bảo:- Kẻ độn, lễ bái làm gì?



  5. #5
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 1
    T.S Vô Nghiệp
    __________________________________________________ ______________________________________



    Sau khi nhận được ý chỉ, Sư tìm đến Tào Khê lễ tháp Lục Tổ và đi viếng Lô Sơn, Thiên Thai... các thánh tích. Sư lại đến Thanh Lương, dừng ở chùa Kim Các tám năm để xem Đại Tạng Kinh. Sau đó, Sư sang phương Nam đến Tây Hà gặp Thích sử Đổng Thúc Triền thỉnh Sư ở lại tịnh xá Khai Nguyên.

    Sư nói:- Duyên của ta ở đây vậy.

    Ở đây hơn hai mươi năm, Sư xiển dương thiền học, các nơi đều nghe tiếng, người học đạo tìm đến càng ngày càng đông. Đáp những câu hỏi của người, Sư thường nói câu:

    - Chớ vọng tưởng.

    *

    Sư dạy chúng:

    - Chư Phật chưa từng ra đời, cũng không có một pháp dạy người, chỉ tùy bệnh cho thuốc nên có mười hai phần giáo, như lấy chuối ngọt nhét thuốc đắng vào, cốt gột sạch gốc nghiệp cho các ngươi.

    Những vị cổ đức xưa, sau khi hội được ý chỉ, bèn cất am tranh hoặc ở thất đá, nấu cơm bằng lò bễ, như vậy trải hơn hai, ba mươi năm, danh lợi không bận lòng, tiền của chẳng phiền nghĩ, quên cả người đời, ở ẩn chốn núi rừng, vua chúa mời chẳng đến, chư hầu thỉnh cũng chẳng đi. Đâu như chúng ta ngày nay, tham danh mến lợi, chìm đắm trong bụi đời, như bọn con buôn.

    Bồ-tát học Bát-nhã không được khinh mạn, như đi trên băng, như chạy trên kiếm bén. Khi lâm chung một mảy tình phàm lượng thánh chưa sạch, chút bụi tư niệm chưa quên liền tùy niệm thọ sanh, thọ thân năm ấm nặng hay nhẹ, đến trong thai lừa bụng ngựa, hoặc gá sanh trong địa ngục chịu vạc dầu sôi, đồng cháy quấn mình. Từ trước những ghi nhớ nghĩ tưởng, hiểu biết trí tuệ thảy đều một thời mất hết. Sau đó lại sanh làm trùng, kiến, làm muỗi mòng. Tuy là nhân lành mà mắc quả dữ, lại mong điều gì?

    Huynh đệ! chỉ vì tham dục thành tánh nên hai mươi lăm cõi ràng buộc chân mình, không biết chừng nào xong xuôi. Tổ sư xem chúng sanh cõi này (Trung Hoa) có căn tánh Đại thừa nên chỉ truyền tâm ấn để dạy mê tình. Người được đó chẳng chọn phàm thánh, ngu hay trí, vả lại nhiều rỗng, không bằng ít thật. Kẻ đại trượng phu hiện nay thẳng đó liền hết sạch, chóng dứt muôn duyên, vượt khỏi dòng sanh tử, ra ngoài tánh cách tầm thường. Linh quang riêng chiếu, vật không thể buộc, vòi vọi rỡ rỡ riêng đi trong tam giới. Đâu chỉ thân cao trượng sáu vàng ròng chói sáng, cổ đeo vòng bóng, tướng lưỡi rộng dài. "Nếu lấy sắc thấy ta là hành đạo tà." Dù có quyến thuộc, chẳng cầu mà tự được, quả đất núi sông chẳng ngại mắt sáng, được đại tổng trì, một nghe ngàn ngộ, trọn chẳng cần giá trị bằng bữa ăn.

    Các ngươi nếu chẳng như thế, Tổ sư đến cõi này chẳng phải thường, có tổn mà có ích. Có ích là trong ngàn người chọn lọc được một người, nửa người là pháp khí. Có tổn, như đoạn trước đã nói. Theo kinh điển ba thừa tu hành chẳng ngại được tứ quả tam hiền, có phần tiến tu. Sở dĩ tiên đức nói: "Liễu tức nghiệp chướng xưa nay không, chưa liễu trở lại đền nợ trước."



  6. #6
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 1
    T.S Vô Nghiệp
    __________________________________________________ ______________________________________



    Vua Hiến Tông nhà Đường nhiều phen thỉnh Sư, Sư đều lấy lý do bệnh từ chối không đến. Đến Mục Tông lên ngôi lại sai Lưỡng nhai Tăng lục là Linh Phụ v.v... đến thỉnh Sư. Những vị này đến làm lễ thưa:

    - Hoàng thượng ân chỉ phen này chẳng giống lúc thường, xin Hòa thượng hãy thuận thiên tâm, không nên nói bệnh.

    Sư cười chúm chím nói:

    - Bần đạo có đức gì làm phiền Thế chủ. Mời các Ngài đi trước, tôi sẽ đi đường riêng.

    Sư bèn tắm gội, đến nửa đêm bảo đệ tử Huệ Âm v.v...

    - Các ngươi! tánh thấy nghe hiểu biết cùng hư không đồng tuổi, chẳng sanh chẳng diệt, tất cả cảnh giới vốn tự không lặng, không một pháp có thật, người mê không hiểu bị cảnh làm lầm, trôi lăn không cùng. Các ngươi phải biết, tâm tánh vốn tự có, chẳng phải do tạo tác, ví như Kim cang không thể phá hoại. Tất cả pháp như bóng như vang không có thật. Cho nên kinh nói: "Chỉ đây một việc thật, ngoài hai thì chẳng chân." Thường hiểu tất cả không, không một vật hợp tình, là chỗ chư Phật dụng tâm. Các ngươi cố gắng thật hành!

    Nói xong, Sư ngồi kiết già thị tịch. Ngày thiêu Sư, có mây lành năm sắc, mùi hương lạ khắp bốn phương, được xá-lợi như ngọc sáng. Sư thọ sáu mươi hai tuổi, bốn mươi hai tuổi hạ. Vua sắc ban hiệu là Đại Đạt Quốc sư, tháp hiệu Trừng Nguyên.



  7. #7
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 1
    T.S Đạo Ngộ
    __________________________________________________ ______________________________________




    22. THIỀN SƯ ĐẠO NGỘ

    Thiên Vương Đạo Ngộ - (716 - 808)


    Sư xuất gia lúc mười lăm tuổi, đến hai mươi ba tuổi thọ giới cụ túc. Năm ba mươi tuổi, Sư yết kiến Thạch Đầu, được nhiều lần chỉ dạy mà Sư không khế hội. Kế đó, Sư đến yết kiến Quốc sư Huệ Trung. Năm ba mươi bốn tuổi, Sư cùng thị giả Ứng Chơn đến yết kiến Mã Tổ.

    Mã Tổ bảo:

    - Nhận biết tâm mình xưa nay là Phật, chẳng thuộc thứ lớp, chẳng nhờ tu hành, thể tự nó như, muôn đức tròn đầy. Ngay câu nói này Sư đại ngộ.

    Mã Tổ dặn:- Nếu trụ trì, ngươi chớ rời chỗ cũ.

    *

    Sư nhờ chỉ dạy rồi, trở về Kinh Châu cất một am tranh ở ngoài thành không xa.

    Tiết sử họ Lư đến phỏng vấn Sư, Sư không đáp lễ. Tiết sử nổi nóng bắt Sư đem ném xuống sông. Tiết sử về đến nha môn thấy khắp nhà đều phát hỏa, lại nghe trong hư không có tiếng quở trách của thần Thiên Vương. Tiết sử lễ tạ xin sám hối, phút chốc lửa tắt, nha môn vẫn còn nguyên, Tiết sử đích thân đi đến bờ sông rước Sư, thấy Sư ở trong nước mà không ướt y, ông càng thêm quí kính. Ông tạo ngôi chùa Thiên Vương ở phía tây phủ, cúng dường cho Sư.

    *

    Sùng Tín hỏi:- Từ trước việc truyền trao thế nào?

    Sư đáp:- Chẳng phải sáng, chỗ ngươi đến chẳng được.

    - Con mắt ấy, mấy người được đủ?

    - Cỏ úa đổi thành lâu đài.

    *

    Có vị Tăng hỏi:- Thế nào là nói huyền diệu?

    Sư bảo:- Chớ bảo ta hiểu Phật pháp là tốt.

    - Nỡ để học nhân ôm nghi mãi sao?

    - Sao chẳng hỏi Lão tăng?

    - Hiện nay đã hỏi.

    - Đi! không phải chỗ ngươi nương tựa.

    *

    Thường ngày, Sư hay nói: "Sống vui! sống vui!" Đến khi sắp qui tịch, Sư kêu: "khổ! khổ!" lại nói "Diêm vương đến bắt ta".

    Viện chủ hỏi:

    - Đương thời Hòa thượng bị Tiết sử ném xuống sông mà thần sắc chẳng động, hôm nay sao lại thế ấy?

    Sư đưa chiếc gối lên, bảo:- Ngươi nói đương thời phải, hôm nay phải?

    Viện chủ không đáp được.

    *

    Sư nhập diệt ngày mười ba tháng mười niên hiệu Nguyên Hòa thứ ba (808 T.L.), thọ tám mươi hai tuổi, sáu mươi ba tuổi hạ.




Thông tin chủ đề

Users Browsing this Thread

Hiện có 1 người đọc bài này. (0 thành viên và 1 khách)

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình
  •