DIỄN ĐÀN PHẬT PHÁP THỰC HÀNH - Powered by vBulletin




Cùng nhau tu học Phật pháp - Hành trình Chân lý !            Hướng chúng sinh đi, hướng chúng sinh đi, để làm Phật sự không đối đãi.


Tánh Chúng sinh cùng Phật Quốc chỉ một,
Tướng Bồ Đề hóa Liên hoa muôn vạn.

Hiện kết quả từ 1 tới 10 của 191
  1. #1
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 1
    Phổ Nguyện Nam Tuyền
    __________________________________________________ ______________________________________



    - Dạy người sau thế nào?

    - Ngươi tự xem, chớ lo những người sau.

    - Trước Hòa thượng chẳng cho con hội thông, giờ lại bảo con tự xem, chưa biết thế nào?

    - Thầm hội, diệu hội, làm sao cho ngươi hội?

    - Thế nào là diệu hội?

    - Lại muốn học ngữ của Lão tăng, dù có nói, là Lão tăng nói, Đại đức thế nào?

    - Con nếu tự hội thì đâu phiền xin Hòa thượng từ bi chỉ dạy?

    - Không thể chỉ Đông chỉ Tây lừa người, ngươi khi còn khóc tu oa! tu oa! Sao chẳng đến hỏi Lão tăng? Bây giờ khôn ngoan mới nói con chẳng hội, mong cái gì? Nếu người đời này lọt lòng mẹ bèn nói ta xuất gia làm Thiền sư, vậy khi chưa xuất gia từng làm việc gì, hãy nói xem, ta sẽ cùng ngươi thương lượng?

    - Khi ấy con chẳng biết.

    - Đã chẳng biết thì hiện nay nhận được, có thể phải sao?

    - Nhận được đã chẳng phải, không nhận được phải chăng?

    - Nhận, chẳng nhận là lời nói gì?

    - Đến trong ấy con càng chẳng hội.

    - Ngươi nếu chẳng hội, ta cũng chẳng hội.

    - Con là học nhân tức chẳng hội, Hòa thượng là thiện tri thức phải hội.

    - Chỉ nói với ngươi chẳng hội, ai luận thiện tri thức.

    Chớ khôn xảo, xem như Mã Tổ lúc còn tại tiền, có một học sĩ đến hỏi: "Như nước không gân xương, hay thắng thuyền muôn đấu, lý này thế nào?" Mã Tổ bảo: "Trong ấy không nước cũng không thuyền, luận gì gân xương." Huynh đệ! học sĩ ấy bèn thôi, đâu không tỉnh lực. Sở dĩ thường thường nói với các ngươi Phật không hội đạo, ta tự tu hành, dùng biết để làm gì?

    - Thế nào là tu hành?

    - Không thể nghĩ lường, đâu thể nói với ngươi tu thế này, hành thế này, đại nạn!

    - Lại cho học nhân tu hành chăng?

    - Lão tăng không thể ngăn ngươi.

    - Con làm sao tu hành?

    - Cần hành thì hành, không nên chuyên tầm bọn khác.

    - Nếu không nhờ thiện tri thức chỉ dạy thì không do đâu được hội? Như Hòa thượng mọi khi nói "tu hành phải hiểu mới được, nếu không hiểu thì rơi vào nhân quả, không có phần tự do", chưa biết tu hành thế nào khỏi vào nhân quả?

    - Lại chẳng cần thương lượng. Nếu luận tu hành thì chỗ nào chẳng hành được?

    - Thế nào hành được?

    - Ngươi không thể theo bọn kia tìm được.

    - Hòa thượng chưa nói dạy, con làm sao tìm?

    - Giả sử nói chỗ tìm đó, vả như ngươi từ sáng đến tối chợt đi Đông, đi Tây, ngươi còn không suy nghĩ nói, đi được chẳng được, người khác không thể biết được ngươi.

    - Ngay khi đi Đông đi Tây toàn không suy nghĩ, là phải chăng?

    - Khi ấy, ai nói là phải chẳng phải?



  2. #2
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 1
    Phổ Nguyện Nam Tuyền
    __________________________________________________ ______________________________________



    Có vị Tăng hỏi:

    - Trong hư không có một hạt châu làm sao lấy được?

    Sư bảo:

    - Chặt tre làm thang bắc trong hư không lấy.

    - Trong hư không làm sao bắc thang?

    - Ngươi nghĩ thế nào lấy?

    *

    Sư dạy chúng:

    - Chỉ hội được tánh từ vô lượng kiếp đến giờ không biến đổi tức tu hành, diệu dụng mà chẳng trụ tức là hạnh Bồ-tát. Đạt các pháp không, diệu dụng tự tại, sắc thân tam-muội rõ ràng. Hành lục ba-la-mật không, thì nơi nơi không ngại, dạo trong địa ngục như xem vườn đẹp, không thể nói y chẳng được tác dụng. Chúng sanh từ vô lượng kiếp đến giờ quên bản tánh, chẳng tự liễu ngộ chân thể, bị mây trần che lấp, đắm mê sắc dục, như mây bay thấy trăng chạy, thuyền đi thấy bờ dời, tạm thời chia đường, chẳng được tự tại, thọ các thứ khổ chẳng tự hiểu biết. Đến hôm nay hội được tánh bản lai, tánh ấy cùng hiện giờ không khác.

    *

    Sư sắp tịch, đệ nhất tọa hỏi:

    - Sau khi Hòa thượng trăm tuổi đi về chỗ nào?

    Sư bảo:- Làm con trâu dưới núi.

    Tăng hỏi:- Con theo Hòa thượng được chăng?

    Sư bảo:- Nếu ngươi muốn theo ta phải ngậm theo một bó cỏ.

    Niên hiệu Thái Hòa thứ tám (834 T.L.) ngày rằm tháng hai, Sư có chút bệnh. Sáng hôm sau, Sư bảo chúng:

    - Sao che đèn huyễn lâu vậy, chớ bảo ta có đi lại. Sư nói xong liền tịch, thọ tám mươi bảy tuổi.



  3. #3
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 1
    Huệ Hải Đại Châu
    __________________________________________________ ______________________________________



    15. THIỀN SƯ HUỆ HẢI

    (Đại Châu)


    Sư họ Châu, quê ở Kiến Châu, theo Hòa thượng Đạo Trí chùa Đạo Vân ở Việt Châu xuất gia học đạo.

    Sư đến tham vấn Mã Tổ.

    Mã Tổ hỏi:- Từ đâu đến?

    Sư thưa:- Ở Việt Châu chùa Đại Vân đến.

    - Đến đây tính cầu việc gì?

    - Đến cầu Phật pháp.

    - Kho báu nhà mình chẳng đoái hoài, bỏ nhà chạy đi tìm cái gì? Ta trong ấy không có một vật, cầu Phật pháp cái gì?

    Sư lễ bái, thưa:- Cái gì là kho báu nhà mình của Huệ Hải?

    - Chính nay ngươi hỏi ta, là kho báu của ngươi, đầy đủ tất cả không thiếu thốn, tự do sử dụng, đâu nhờ tìm cầu bên ngoài.

    Ngay câu này, Sư tự nhận bản tâm không do hiểu biết, vui mừng lễ tạ. Sư ở hầu Mã Tổ sáu năm.

    *

    Vì bổn sư tuổi già, Sư phải về phụng dưỡng. Từ đây, Sư tàng ẩn chỗ thâm ngộ của mình, chỉ hiện bề ngoài như kẻ tầm thường. Sư có soạn quyển "Đốn Ngộ Nhập Đạo Yếu Môn Luận", bị Huyền Ấn là cháu trong pháp môn lén lấy đến trình Mã Tổ.

    Mã Tổ xem xong, bảo chúng:

    - Việt Châu có Đại Châu (hạt châu lớn) tròn sáng thấu suốt tự tại không ngại.

    Khi ấy, ở trong chúng có người biết Sư họ Châu bèn rủ nhau lần lượt tìm đến Sư, thưa hỏi và nương tựa. Từ đó người ta gọi Sư là Đại Châu Hòa thượng.



  4. #4
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 1
    Huệ Hải Đại Châu
    __________________________________________________ ______________________________________



    Sư bảo những vị đến tham vấn:

    - Thiền khách! Tôi chẳng hội thiền, trọn không có một pháp có thể chỉ dạy người, không phiền các vị đứng lâu, hãy tự đi nghỉ.

    Tuy vậy, mà học chúng dần dần thêm đông, ngày đêm thưa hỏi. Sư bất đắc dĩ vì hỏi giải đáp, biện tài không ngại.

    *

    Có vài vị Pháp sư đến hỏi:

    - Định hỏi một câu, Thầy có vui lòng đáp lại chăng?

    Sư bảo:- Bóng trăng dưới đầm sâu, mặc ý mò bắt.

    - Thế nào là Phật?

    - Hồ nước trong đối diện, chẳng phải Phật là gì?

    Các vị ấy còn ngơ ngác, không biết gì cả. Giây lâu có vị lại hỏi:

    - Thầy nói pháp gì độ người?

    - Bần đạo chưa từng có một pháp gì độ người.

    - Thiền sư nhà tối như thế.

    - Đại đức nói pháp gì độ người?

    - Giảng kinh Kim Cang Bát-nhã.

    - Giảng được bao nhiêu lần?

    - Hơn hai mươi lần.

    - Kinh này ai nói?

    Pháp sư tằng hắng lên giọng gắt:

    - Thiền sư khéo nói đùa, há không biết Phật nói sao?

    - "Nếu nói Như Lai có nói pháp là chê bai Phật, người ấy không hiểu nghĩa ta nói." (kinh Kim Cang) Nếu nói kinh này không phải Phật nói tức là phỉ báng kinh. Thỉnh Đại đức nói xem?

    Pháp sư im lặng không đáp được.



  5. #5
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 1
    Huệ Hải Đại Châu
    __________________________________________________ ______________________________________



    Sư lại hỏi:

    - Kinh nói: "Nếu lấy sắc thấy ta, lấy âm thanh cầu ta, người ấy hành đạo tà, không thể thấy Như Lai." Đại đức hãy nói cái gì là Như Lai?

    - Đến chỗ này tôi mê hẳn?

    - Từ trước đến giờ chưa từng ngộ, nói cái gì là mê?

    - Thỉnh Thiền sư vì tôi nói!

    - Đại đức giảng kinh hơn hai mươi lượt, lại chưa biết Như Lai?

    Pháp sư lại lễ bái, cầu xin chỉ dạy.

    Sư bảo:

    - Như Lai là nghĩa như của các pháp, đâu thể quên được.

    - Phải. Là nghĩa như của các pháp.

    - Đại đức nói phải, cũng chưa phải.

    - Văn kinh rõ ràng đâu thể chưa phải?

    - Đại đức "Như" chăng?

    - Như.

    - Cây cỏ như chăng?

    - Như.

    - Đại đức như, đồng cây cỏ như chăng?

    - Không hai.

    - Đại đức cùng cây cỏ đâu khác?

    Pháp sư không đáp được, im lặng giây lâu lại hỏi:

    - Thế nào được Đại Niết-bàn?

    - Chẳng tạo nghiệp sanh tử.

    - Thế nào là nghiệp sanh tử?

    - Cầu Đại Niết-bàn là nghiệp sanh tử, bỏ nhơ lấy sạch là nghiệp sanh tử, có đắc có chứng là nghiệp sanh tử, không vượt khỏi môn đối trị là nghiệp sanh tử.

    - Thế nào chóng được giải thoát?

    - Vốn tự không phược (trói buộc) chẳng cần cầu giải thoát, dùng thẳng hành thẳng là không thứ bực.

    Pháp sư khen:- Thiền sư như Hòa thượng thật là ít có.

    Khen xong, Pháp sư lễ tạ lui ra.



  6. #6
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 1
    Huệ Hải Đại Châu
    __________________________________________________ ______________________________________



    Có vị cư sĩ đến hỏi:- Tức tâm tức Phật, cái gì là Phật?

    Sư bảo:- Ông nghi cái gì không phải Phật chỉ ra xem!

    Cư sĩ lặng thinh.

    Sư nói tiếp:- Đạt thì khắp cảnh là Phật, chẳng ngộ hằng trái xa.

    *

    Có Luật sư hiệu Pháp Minh đến nói:

    - Các Thiền sư phần nhiều rơi vào không.

    Sư bảo:- Trái lại, các Tọa chủ phần nhiều rơi vào không.

    Pháp Minh hoảng sợ hỏi:- Tại sao rơi vào không?

    - Kinh luận là giấy mực văn tự, giấy mực văn tự đều là không, dù trên tiếng dựng lập danh, cú, văn, thân, đâu chẳng phải là không, Tọa chủ bám chặt vào giáo thể đâu chẳng rơi vào không?

    - Thiền sư rơi vào không chăng?

    - Văn tự v.v... đều từ trí tuệ mà sanh, đại dụng hiện tiền đâu thể rơi vào không.

    - Cho biết một pháp không đạt, chẳng gọi là tất-đạt.

    - Luật sư chẳng những rơi vào không, lại còn dùng lầm danh ngôn.

    Pháp Minh đổi sắc mặt, hỏi:- Lầm chỗ nào?

    - Luật sư chưa rành âm Trung Hoa và Phạn, làm sao giảng thuyết?

    - Thỉnh Thiền sư chỉ ra chỗ lầm của Pháp Minh?

    - Đâu chẳng biết "tất-đạt" là tiếng Phạn sao?

    Pháp Minh tuy nhận thấy lỗi, mà tâm vẫn còn giận, lại hỏi:

    - Phàm Kinh, Luật, Luận là lời Phật, đọc tụng y giáo phụng hành, sao chẳng thấy tánh?

    - Như chó điên đuổi bóng, sư tử ăn thịt người. Kinh, Luật, Luận là tự tánh dụng, người đọc tụng là tánh pháp.

    - Phật A-di-đà có cha mẹ và họ chăng?

    - Phật A-di-đà họ Kiều-thi-ca, cha tên Nguyệt Thượng, mẹ tên Thù Thắng Diệu Nhan.

    - Xuất phát từ kinh điển nào?

    - Xuất phát từ tập Đà-la-ni.

    Pháp Minh lễ tạ khen ngợi lui ra.



  7. #7
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 1
    Huệ Hải Đại Châu
    __________________________________________________ ______________________________________



    Có vị Pháp sư thông Tam tạng đến hỏi:- Chân như có biến đổi chăng?

    Sư đáp:- Có biến đổi.

    - Thiền sư lầm.

    - Đại đức có chân như chăng?

    - Có.

    - Nếu không biến đổi quyết định Đại đức là phàm Tăng. Đâu chẳng nghe: "Thiện tri thức hay chuyển ba độc thành ba món tịnh giới, chuyển sáu thức thành sáu thần thông, chuyển phiền não thành Bồ-đề, chuyển vô minh thành đại trí chân như." Nếu không biến đổi , Đại đức thật là ngoại đạo chủ trương tự nhiên vậy.

    - Nếu vậy chân như tức có biến đổi.

    - Nếu chấp chân như có biến đổi cũng là ngoại đạo.

    - Thiền sư vừa nói chân như có biến đổi, giờ lại nói không biến đổi, vậy thế nào thật đúng?

    - Nếu người thấy tánh rõ ràng, như hạt châu ma-ni hiện sắc, nói biến đổi cũng được, nói không biến đổi cũng được. Nếu người không thấy tánh, nghe nói chân như biến đổi bèn hiểu biến đổi, nghe nói không biến đổi bèn hiểu không biến đổi.

    Pháp sư khen:

    - Nên biết, Nam tông (Thiền đốn ngộ miền Nam) không thể lường.

    *

    Luật sư Nguyên đến hỏi:- Hòa thượng tu có dụng công chăng?

    Sư đáp:- Dụng công.

    - Dụng công thế nào?

    - Khi đói thì ăn, khi mệt thì ngủ.

    - Tất cả người đều như vậy, đồng chỗ dụng công của Thầy chăng?

    - Chẳng đồng.

    - Tại sao chẳng đồng?

    - Họ khi ăn chẳng chịu ăn, đòi trăm thứ cần dùng, khi ngủ chẳng chịu ngủ, tính toán ngàn chuyện, do đó chẳng đồng.

    Nguyên im lặng.



Thông tin chủ đề

Users Browsing this Thread

Hiện có 1 người đọc bài này. (0 thành viên và 1 khách)

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình
  •