DIỄN ĐÀN PHẬT PHÁP THỰC HÀNH - Powered by vBulletin




Cùng nhau tu học Phật pháp - Hành trình Chân lý !            Hướng chúng sinh đi, hướng chúng sinh đi, để làm Phật sự không đối đãi.


Tánh Chúng sinh cùng Phật Quốc chỉ một,
Tướng Bồ Đề hóa Liên hoa muôn vạn.

Hiện kết quả từ 1 tới 10 của 191
  1. #1
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 1
    Bảo Thông Đại Điên
    __________________________________________________ ______________________________________



    12. THIỀN SƯ BẢO THÔNG

    (Đại Điên)


    Không biết quê quán và tên tộc của Sư. Chỉ biết buổi đầu Sư đến tham vấn Thạch Đầu. Thạch Đầu hỏi:

    - Cái gì là tâm ngươi?

    Sư thưa:- Nói năng là tâm.

    Bị Thạch Đầu nạt đuổi ra.

    Hơn một tuần, Sư lại đến hỏi:

    - Trước đó đã chẳng phải, ngoại trừ cái này, gì là tâm?

    Thạch Đầu bảo:- Trừ bỏ nhướng mày chớp mắt, đem tâm lại!

    - Không tâm có thể đem lại.

    - Nguyên lai có tâm sao nói không tâm? Không tâm trọn đồng với không.

    Nghe câu nói ấy, Sư chợt ngộ.

    *

    Một hôm Sư đứng hầu, Thạch Đầu hỏi:

    - Ngươi là Tăng tham thiền hay là Tăng châu huyện?

    Sư thưa:- Tăng tham thiền.

    - Sao là thiền?

    - Nhướng mày chớp mắt.

    - Trừ ngoài nhướng mày chớp mắt, đem "bản lai diện mục" (bộ mặt thật xưa nay) của ngươi ra trình xem?

    - Trừ ngoài nhướng mày chớp mắt, thỉnh Hòa thượng xem con!

    - Ta trừ xong.

    - Con trình Hòa thượng rồi.

    - Ngươi đã đem trình, tâm ta thế nào?

    - Chẳng khác Hòa thượng.

    - Không quan hệ việc ngươi.

    - Vốn không vật.

    - Ngươi cũng không vật.

    - Đã không vật tức vật thật.

    - Vật thật không thể được. Tâm ngươi thấy lượng ý chỉ như vậy phải khéo hộ trì.



  2. #2
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 1
    Bảo Thông Đại Điên
    __________________________________________________ ______________________________________



    Sau, Sư từ biệt Thạch Đầu đến Linh Sơn, Triều Châu, ở ẩn. Học chúng bốn phương qui tụ về khá đông.

    Sư thượng đường dạy chúng:
    - Phàm người học đạo phải biết bản tâm nhà mình, đem tâm chỉ nhau mới có thể thấy đạo. Thấy nhóm người hiện thời phần nhiều chỉ nhận nhướng mày chớp mắt, một nói một nín, chợt nhận ấn khả cho là tâm yếu, đây thật là chưa rõ. Nay ta vì các ngươi nói trắng ra, mỗi người phải lắng nghe nhận lấy: "Chỉ trừ bỏ tất cả vọng động tưởng niệm xét lường, tức chân tâm của ngươi." Tâm này cùng trần cảnh và khi kềm giữ lặng lẽ hoàn toàn không dính dấp. Tức tâm là Phật không đợi tu sửa. Vì cớ sao? Vì hợp cơ tùy chiếu, lặng lẽ tự dùng, tột chỗ dùng kia trọn không thể được. Bảo là diệu dụng chính là bản tâm, cần yếu hộ trì chớ nên dễ ngươi.

    Có vị Tăng hỏi:- Trong kia, khi người thấy nhau thì thế nào?

    Sư đáp:- Trước chẳng có trong kia.

    - Trong kia thế nào?

    - Chẳng hỏi câu ấy.

    *

    Hàn Văn Công hỏi Sư:- Hòa thượng tuổi được bao nhiêu?

    Sư cầm xâu chuỗi giở lên bảo:- Hội chăng?

    Văn Công thưa:- Chẳng hội.

    Sư bảo:- Ngày đêm trăm lẻ tám.

    Văn Công không hiểu trở về.

    Hôm sau, Văn Công lại đến, vừa tới cửa gặp Thủ tọa, Văn Công thuật câu nói hôm qua của Sư, hỏi ý kiến thế nào? Thủ tọa vỗ răng ba cái. Văn Công vào trong gặp Sư, hỏi lại ý kiến hôm qua. Sư cũng vỗ răng ba cái.

    Văn Công thưa:- Nguyên lai Phật pháp không hai thứ.

    Sư hỏi:- Là đạo lý gì?

    Văn Công thưa:- Vừa đến hỏi Thủ tọa cũng như thế.

    Sư gọi Thủ tọa hỏi:- Phải ngươi đáp như thế chăng?

    Thủ tọa thưa:- Phải.

    Sư đánh đuổi ra.



  3. #3
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 1
    Bảo Thông Đại Điên
    __________________________________________________ ______________________________________



    Lại một hôm Văn Công đến bạch Sư:

    - Đệ tử ở quận châu nhiều việc, xin Thầy cho một câu tóm tắt hết Phật pháp.

    Sư lặng thinh.

    Văn Công mờ mịt.

    Lúc ấy Tam Bình làm thị giả đứng hầu, bèn gõ giường thiền ba cái.

    Sư hỏi:- Làm gì?

    Tam Bình thưa:- Trước lấy định động, sau lấy trí nhổ.

    Văn Công thưa:- Môn phong Hòa thượng cao vót, đệ tử từ bên thị giả được chỗ vào.

    *

    Có vị Tăng hỏi:- Biển khổ sóng to lấy gì làm thuyền bè?

    Sư bảo:- Lấy cây làm thuyền bè.

    - Thế nào được qua?

    - Người mù nương kẻ mù trước, người câm nương kẻ câm trước.

    Không biết Sư tịch lúc nào và nơi nào.



  4. #4
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 1
    Hoài Hải Bá Trượng
    __________________________________________________ ______________________________________



    13. THIỀN SƯ HOÀI HẢI

    Bá Trượng - (724 - 814)


    Sư họ Vương, quê ở Trường Lạc, Phước Châu. Lúc bé theo mẹ đi chùa lễ Phật, Sư chỉ tượng Phật hỏi mẹ: Đây là gì? Mẹ bảo: Phật. Sư nói: Hình dung không khác với người, con sau cũng sẽ làm Phật. Sư xuất gia lúc còn để chóp và hằng chuyên cần tu học giới định tuệ.

    Sau, Sư đến tham học với Mã Tổ (Đạo Nhất) làm thị giả. Mỗi khi thí chủ đem trai phạn đến, Sư vừa giở lồng bàn ra, Mã Tổ liền cầm nửa cái bánh chỉ chúng hỏi: "Đây là gì?" Như thế mãi đến ba năm.

    Một hôm, Sư theo hầu Mã Tổ đi dạo, thấy một bầy vịt trời bay qua.

    Mã Tổ hỏi:- Đó là cái gì?

    Sư thưa:- Con vịt trời.

    - Bay đi đâu?

    - Bay qua.

    Mã Tổ bèn nắm lỗ mũi Sư kéo mạnh, đau quá Sư la thất thanh.

    Mã Tổ bảo:- Lại nói bay qua đi.

    Ngay câu ấy, Sư tỉnh ngộ.

    Trở về phòng thị giả, Sư khóc lóc rất thống thiết. Những người đồng phòng nghe, hỏi:

    - Huynh nhớ cha mẹ phải chăng?

    Sư đáp:- Không.

    - Bị người ta mắng chửi chăng?

    - Không.

    - Tại sao khóc?

    - Lỗ mũi tôi bị Hòa thượng kéo đau thấu xương.

    - Có nhân duyên gì không khế hội?

    - Huynh hỏi Hòa thượng đi.

    Những vị ấy đến hỏi Mã Tổ:

    - Thị giả Hải có nhân duyên gì chẳng khế hội ở trong phòng khóc, xin Hòa thượng vì chúng con nói.

    Mã Tổ bảo:

    - Y đã khế hội, các ngươi tự hỏi lấy y.

    Các vị ấy về phòng hỏi:

    - Hòa thượng nói huynh đã hội, bảo chúng tôi về hỏi huynh.

    Sư bèn cười hả! hả!

    Các vị ấy bảo:- Vừa rồi khóc, sao bây giờ cười?

    Sư đáp:- Vừa rồi khóc, bây giờ cười.

    Các vị ấy mờ mịt không hiểu.

    Hôm sau, Mã Tổ vừa lên tòa, chúng nhóm họp xong, Sư bước ra cuốn chiếu. Mã Tổ xuống tòa, Sư theo sau đến phương trượng.

    Mã Tổ hỏi:- Ta chưa nói câu nào, tại sao ngươi cuốn chiếu?

    Sư thưa:- Hôm qua bị Hòa thượng kéo chót mũi đau.

    - Hôm qua ngươi để tâm chỗ nào?

    - Chót mũi ngày nay lại chẳng đau.

    - Ngươi hiểu sâu việc hôm qua.

    Sư làm lễ, lui ra.




  5. #5
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 1
    Hoài Hải Bá Trượng
    __________________________________________________ ______________________________________



    Đứng hầu Mã Tổ, Sư thấy phất tử (đồ quét bụi) ở góc giường, bèn hỏi:

    - Tức đây dùng, lìa đây dùng?

    Mã Tổ bảo:- Về sau ngươi mở miệng sẽ lấy cái gì vì người?

    Sư cầm phất tử dựng đứng.

    Mã Tổ hỏi:- Tức đây dùng, lìa đây dùng?

    Sư để phất tử lại chỗ cũ.

    Mã Tổ nghiêm chỉnh nạt một tiếng, đến ba ngày Sư còn điếc tai.

    *

    Sau, Sư về núi Đại Hùng tại Hồng Châu. Ngọn núi này cao vót đến trăm trượng nên thời nhân gọi Sư là Bá Trượng. Bốn phương học giả đua nhau đến tham học rất đông. Trong số học chúng có Thiền sư Hy Vận và Linh Hựu là hàng đầu.

    Một hôm, Sư bảo chúng:

    - Phật pháp không phải là việc nhỏ, Lão tăng xưa bị Mã Tổ một nạt đến ba ngày lỗ tai còn điếc.

    Hy Vận nghe nói bất giác le lưỡi.

    Sư bảo:- Con về sau thừa kế Mã Tổ chăng?

    Hy Vận thưa:

    - Không. Nay nhân Hòa thượng nhắc lại, con được thấy Mã Tổ đại cơ, đại dụng, nhưng vẫn không biết Mã Tổ. Nếu con thừa kế Mã Tổ, về sau mất hết con cháu của con.

    Sư bảo:

    - Đúng thế, đúng thế, thấy bằng với thầy là kém thầy nửa đức, thấy vượt hơn thầy mới kham truyền trao. Con hẳn có cái thấy vượt hơn thầy.

    Hy Vận liền lễ bái.



  6. #6
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 1
    Hoài Hải Bá Trượng
    __________________________________________________ ______________________________________



    Lại một hôm, có vị Tăng vừa đi vừa khóc đi thẳng vào pháp đường.

    Sư hỏi:- Làm gì?

    Tăng thưa:- Cha mẹ đồng thời chết, thỉnh Thầy chọn ngày.

    Sư bảo:- Ngày mai đồng thời chôn.

    *

    Sư mỗi khi thượng đường dạy chúng có một ông già theo chúng nghe pháp. Hôm nọ, chúng ra hết chỉ còn ông già không đi. Sư hỏi:

    - Ông là người gì?

    Ông già thưa:

    - Con chẳng phải người. Thời quá khứ thuở đức Phật Ca-diếp, con làm Tăng ở núi này, nhân học trò hỏi: "người đại tu hành lại rơi vào nhân quả chăng", con đáp: "không rơi vào nhân quả". Do đó, đến năm trăm đời đọa làm thân chồn. Nay thỉnh Hòa thượng chuyển một câu nói để con thoát khỏi thân chồn.

    Sư bảo:- Ông hỏi đi.

    Ông già hỏi:- Người đại tu hành có rơi vào nhân quả chăng?

    Sư đáp:- Không lầm nhân quả.

    Ngay câu nói ấy, ông già đại ngộ, làm lễ thưa:

    - Con đã thoát thân chồn. Con ở sau núi, dám xin Hòa thượng lấy theo lễ Tăng chết mà tống táng con.

    Sư vào trong kêu duy-na đánh kiểng bảo chúng ăn cơm xong đưa đám một vị Tăng, đại chúng nhóm nhau bàn tán "đại chúng đều mạnh, nhà dưỡng bệnh không có người nào nằm, tại sao có việc này?"

    Sau khi cơm xong, Sư dẫn chúng đến hang núi phía sau, lấy gậy khơi lên thấy xác một con chồn vừa chết, bèn làm lễ thiêu như vị Tăng.






  7. #7
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 1
    Hoài Hải Bá Trượng
    __________________________________________________ ______________________________________



    Sư thượng đường dạy chúng:

    - Linh quang chói sáng vượt khỏi căn trần, thể bày chân thường không cuộc văn tự, tâm tánh không nhiễm vốn tự viên thành, chỉ lìa vọng duyên tức như như Phật.

    Có vị Tăng hỏi:- Thế nào là pháp yếu Đại thừa đốn ngộ?

    Sư đáp:

    - Các ngươi trước dứt sạch các duyên, thôi hết muôn việc, tất cả các pháp thiện cùng chẳng thiện, thế gian và xuất thế gian chớ ghi nhớ, chớ duyên niệm, buông bỏ hết khiến tâm tự tại. Tâm như cây đá không có phân biệt, không có chỗ đi. Đất tâm nếu không, mặt trời trí tuệ tự hiện. Như mây tan thì trăng hiện. Chỉ dứt tất cả thứ vin theo, tình cảm tham sân ái thủ nhơ sạch đều hết. Đối với ngũ dục, bát phong không bị thấy nghe hiểu biết ràng buộc, không bị các cảnh làm mê hoặc, tự nhiên đầy đủ thần thông diệu dụng, ấy là người giải thoát.

    Đối với tất cả cảnh, tâm không yêu không loạn, không thu nhiếp không phân tán, thấu tất cả thanh sắc không bị dính ngại, gọi là Đạo nhân.

    Thiện ác phải quấy đều không dùng, không mến một pháp, cũng không bỏ một pháp, gọi là người Đại thừa.

    Không bị tất cả pháp thiện ác, không hữu, nhơ sạch, hữu vi, vô vi, thế gian, xuất thế gian, phước đức trí tuệ ràng buộc, gọi là Phật tuệ.

    Phải quấy, tốt xấu, đúng lý phi lý, các tình cảm thấy biết hết sạch, không thể trói buộc, nơi nơi đều được tự tại, gọi là Bồ-tát mới phát tâm liền lên địa vị Phật.


    __________

    Đề nghị tham khảo thêm bài của đạo hữu lavinhcuong :

    http://www.phatphapthuchanh.com/show...ull=1#post1976


Thông tin chủ đề

Users Browsing this Thread

Hiện có 1 người đọc bài này. (0 thành viên và 1 khách)

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình
  •