DIỄN ĐÀN PHẬT PHÁP THỰC HÀNH - Powered by vBulletin




Cùng nhau tu học Phật pháp - Hành trình Chân lý !            Hướng chúng sinh đi, hướng chúng sinh đi, để làm Phật sự không đối đãi.


Tánh Chúng sinh cùng Phật Quốc chỉ một,
Tướng Bồ Đề hóa Liên hoa muôn vạn.

Trang 12/20 ĐầuĐầu ... 21011121314 ... CuốiCuối
Hiện kết quả từ 111 tới 120 của 191
  1. #111
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 1
    T.S Vô Nghiệp
    __________________________________________________ ______________________________________



    Sau khi nhận được ý chỉ, Sư tìm đến Tào Khê lễ tháp Lục Tổ và đi viếng Lô Sơn, Thiên Thai... các thánh tích. Sư lại đến Thanh Lương, dừng ở chùa Kim Các tám năm để xem Đại Tạng Kinh. Sau đó, Sư sang phương Nam đến Tây Hà gặp Thích sử Đổng Thúc Triền thỉnh Sư ở lại tịnh xá Khai Nguyên.

    Sư nói:- Duyên của ta ở đây vậy.

    Ở đây hơn hai mươi năm, Sư xiển dương thiền học, các nơi đều nghe tiếng, người học đạo tìm đến càng ngày càng đông. Đáp những câu hỏi của người, Sư thường nói câu:

    - Chớ vọng tưởng.

    *

    Sư dạy chúng:

    - Chư Phật chưa từng ra đời, cũng không có một pháp dạy người, chỉ tùy bệnh cho thuốc nên có mười hai phần giáo, như lấy chuối ngọt nhét thuốc đắng vào, cốt gột sạch gốc nghiệp cho các ngươi.

    Những vị cổ đức xưa, sau khi hội được ý chỉ, bèn cất am tranh hoặc ở thất đá, nấu cơm bằng lò bễ, như vậy trải hơn hai, ba mươi năm, danh lợi không bận lòng, tiền của chẳng phiền nghĩ, quên cả người đời, ở ẩn chốn núi rừng, vua chúa mời chẳng đến, chư hầu thỉnh cũng chẳng đi. Đâu như chúng ta ngày nay, tham danh mến lợi, chìm đắm trong bụi đời, như bọn con buôn.

    Bồ-tát học Bát-nhã không được khinh mạn, như đi trên băng, như chạy trên kiếm bén. Khi lâm chung một mảy tình phàm lượng thánh chưa sạch, chút bụi tư niệm chưa quên liền tùy niệm thọ sanh, thọ thân năm ấm nặng hay nhẹ, đến trong thai lừa bụng ngựa, hoặc gá sanh trong địa ngục chịu vạc dầu sôi, đồng cháy quấn mình. Từ trước những ghi nhớ nghĩ tưởng, hiểu biết trí tuệ thảy đều một thời mất hết. Sau đó lại sanh làm trùng, kiến, làm muỗi mòng. Tuy là nhân lành mà mắc quả dữ, lại mong điều gì?

    Huynh đệ! chỉ vì tham dục thành tánh nên hai mươi lăm cõi ràng buộc chân mình, không biết chừng nào xong xuôi. Tổ sư xem chúng sanh cõi này (Trung Hoa) có căn tánh Đại thừa nên chỉ truyền tâm ấn để dạy mê tình. Người được đó chẳng chọn phàm thánh, ngu hay trí, vả lại nhiều rỗng, không bằng ít thật. Kẻ đại trượng phu hiện nay thẳng đó liền hết sạch, chóng dứt muôn duyên, vượt khỏi dòng sanh tử, ra ngoài tánh cách tầm thường. Linh quang riêng chiếu, vật không thể buộc, vòi vọi rỡ rỡ riêng đi trong tam giới. Đâu chỉ thân cao trượng sáu vàng ròng chói sáng, cổ đeo vòng bóng, tướng lưỡi rộng dài. "Nếu lấy sắc thấy ta là hành đạo tà." Dù có quyến thuộc, chẳng cầu mà tự được, quả đất núi sông chẳng ngại mắt sáng, được đại tổng trì, một nghe ngàn ngộ, trọn chẳng cần giá trị bằng bữa ăn.

    Các ngươi nếu chẳng như thế, Tổ sư đến cõi này chẳng phải thường, có tổn mà có ích. Có ích là trong ngàn người chọn lọc được một người, nửa người là pháp khí. Có tổn, như đoạn trước đã nói. Theo kinh điển ba thừa tu hành chẳng ngại được tứ quả tam hiền, có phần tiến tu. Sở dĩ tiên đức nói: "Liễu tức nghiệp chướng xưa nay không, chưa liễu trở lại đền nợ trước."



  2. #112
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 1
    T.S Vô Nghiệp
    __________________________________________________ ______________________________________



    Vua Hiến Tông nhà Đường nhiều phen thỉnh Sư, Sư đều lấy lý do bệnh từ chối không đến. Đến Mục Tông lên ngôi lại sai Lưỡng nhai Tăng lục là Linh Phụ v.v... đến thỉnh Sư. Những vị này đến làm lễ thưa:

    - Hoàng thượng ân chỉ phen này chẳng giống lúc thường, xin Hòa thượng hãy thuận thiên tâm, không nên nói bệnh.

    Sư cười chúm chím nói:

    - Bần đạo có đức gì làm phiền Thế chủ. Mời các Ngài đi trước, tôi sẽ đi đường riêng.

    Sư bèn tắm gội, đến nửa đêm bảo đệ tử Huệ Âm v.v...

    - Các ngươi! tánh thấy nghe hiểu biết cùng hư không đồng tuổi, chẳng sanh chẳng diệt, tất cả cảnh giới vốn tự không lặng, không một pháp có thật, người mê không hiểu bị cảnh làm lầm, trôi lăn không cùng. Các ngươi phải biết, tâm tánh vốn tự có, chẳng phải do tạo tác, ví như Kim cang không thể phá hoại. Tất cả pháp như bóng như vang không có thật. Cho nên kinh nói: "Chỉ đây một việc thật, ngoài hai thì chẳng chân." Thường hiểu tất cả không, không một vật hợp tình, là chỗ chư Phật dụng tâm. Các ngươi cố gắng thật hành!

    Nói xong, Sư ngồi kiết già thị tịch. Ngày thiêu Sư, có mây lành năm sắc, mùi hương lạ khắp bốn phương, được xá-lợi như ngọc sáng. Sư thọ sáu mươi hai tuổi, bốn mươi hai tuổi hạ. Vua sắc ban hiệu là Đại Đạt Quốc sư, tháp hiệu Trừng Nguyên.



  3. #113
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 1
    T.S Đạo Ngộ
    __________________________________________________ ______________________________________




    22. THIỀN SƯ ĐẠO NGỘ

    Thiên Vương Đạo Ngộ - (716 - 808)


    Sư xuất gia lúc mười lăm tuổi, đến hai mươi ba tuổi thọ giới cụ túc. Năm ba mươi tuổi, Sư yết kiến Thạch Đầu, được nhiều lần chỉ dạy mà Sư không khế hội. Kế đó, Sư đến yết kiến Quốc sư Huệ Trung. Năm ba mươi bốn tuổi, Sư cùng thị giả Ứng Chơn đến yết kiến Mã Tổ.

    Mã Tổ bảo:

    - Nhận biết tâm mình xưa nay là Phật, chẳng thuộc thứ lớp, chẳng nhờ tu hành, thể tự nó như, muôn đức tròn đầy. Ngay câu nói này Sư đại ngộ.

    Mã Tổ dặn:- Nếu trụ trì, ngươi chớ rời chỗ cũ.

    *

    Sư nhờ chỉ dạy rồi, trở về Kinh Châu cất một am tranh ở ngoài thành không xa.

    Tiết sử họ Lư đến phỏng vấn Sư, Sư không đáp lễ. Tiết sử nổi nóng bắt Sư đem ném xuống sông. Tiết sử về đến nha môn thấy khắp nhà đều phát hỏa, lại nghe trong hư không có tiếng quở trách của thần Thiên Vương. Tiết sử lễ tạ xin sám hối, phút chốc lửa tắt, nha môn vẫn còn nguyên, Tiết sử đích thân đi đến bờ sông rước Sư, thấy Sư ở trong nước mà không ướt y, ông càng thêm quí kính. Ông tạo ngôi chùa Thiên Vương ở phía tây phủ, cúng dường cho Sư.

    *

    Sùng Tín hỏi:- Từ trước việc truyền trao thế nào?

    Sư đáp:- Chẳng phải sáng, chỗ ngươi đến chẳng được.

    - Con mắt ấy, mấy người được đủ?

    - Cỏ úa đổi thành lâu đài.

    *

    Có vị Tăng hỏi:- Thế nào là nói huyền diệu?

    Sư bảo:- Chớ bảo ta hiểu Phật pháp là tốt.

    - Nỡ để học nhân ôm nghi mãi sao?

    - Sao chẳng hỏi Lão tăng?

    - Hiện nay đã hỏi.

    - Đi! không phải chỗ ngươi nương tựa.

    *

    Thường ngày, Sư hay nói: "Sống vui! sống vui!" Đến khi sắp qui tịch, Sư kêu: "khổ! khổ!" lại nói "Diêm vương đến bắt ta".

    Viện chủ hỏi:

    - Đương thời Hòa thượng bị Tiết sử ném xuống sông mà thần sắc chẳng động, hôm nay sao lại thế ấy?

    Sư đưa chiếc gối lên, bảo:- Ngươi nói đương thời phải, hôm nay phải?

    Viện chủ không đáp được.

    *

    Sư nhập diệt ngày mười ba tháng mười niên hiệu Nguyên Hòa thứ ba (808 T.L.), thọ tám mươi hai tuổi, sáu mươi ba tuổi hạ.




  4. #114
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 1
    T.S LINH MẶC
    __________________________________________________ ______________________________________




    22. THIỀN SƯ LINH MẶC

    (747 - 818)



    Sư họ Tuyên, quê ở Tỳ Lăng. Ban sơ Sư đến yết kiến Mã Tổ, nhân đây hiểu đạo mới cạo tóc xuất gia thọ giới cụ túc.

    Sư đến yết kiến Thạch Đầu, tự hứa nếu một câu khế hợp thì ở, chẳng hợp liền đi. Nhưng khi thưa hỏi, Sư vẫn không khế hợp. Sư bèn ra đi. Thạch Đầu theo sau đến cửa ngoài, liền gọi:

    - Xà-lê!

    Sư xoay đầu lại.

    Thạch Đầu bảo:

    - Từ sanh đến tử chỉ là cái ấy, xoay đầu chuyển não làm gì?

    Sư nhân câu nói này liền đại ngộ, dừng lại đây hai năm.

    *

    Đời Đường niên hiệu Trinh Nguyên năm đầu (785 T.L.), Sư vào núi Thiên Thai ở đạo tràng Bạch Sa, lại đến Ngũ Duệ.

    Có vị Tăng hỏi:- Có vật gì lớn trùm trời đất?

    Sư đáp:- Không người biết được y.

    - Lại có thể đục giũa chăng?

    - Ngươi thử hạ thủ xem.

    - Cái nấy trong thiền môn, việc trước sau, thế nào?

    - Ngươi nói trước mắt, từ thành đến nay bao lâu?

    - Học nhân chẳng hội.

    - Ta khoảng này không có người hỏi.

    - Hòa thượng đâu không có chỗ tiếp người?

    - Đợi người cần tiếp ta sẽ tiếp.

    - Thỉnh Hòa thượng tiếp.

    - Ngươi thiếu thốn chỗ nào?

    - Làm sao được không tâm?

    - Dời non lấp biển vẫn an nhiên lặng lẽ, động đất vẫn ngủ yên, đâu lay động được y.

    *

    Niên hiệu Nguyên Hòa năm thứ mười ba (818 T.L.), ngày hai mươi ba tháng ba, Sư tắm gội xong, thắp hương ngồi ngay thẳng, bảo chúng:

    - Pháp thân hoàn toàn lặng lẽ, thị hiện có đến đi, ngàn thánh đồng nguồn, vạn linh về một. Nay ta bọt tan đâu bởi hưng suy, không tự nhọc thân phải giữ chánh niệm. Nếu tuân lời dạy này là đền ơn ta, bằng cố trái lời chẳng phải con ta.

    Có vị Tăng hỏi:- Hòa thượng đi về đâu?

    Sư bảo:- Không có chỗ đi.

    - Sao con chẳng thấy?

    - Chẳng phải chỗ mắt thấy.

    Nói xong, Sư an nhiên thị tịch, thọ bảy mươi hai tuổi, bốn mươi mốt tuổi hạ.




  5. The Following User Says Thank You to senvang For This Useful Post:

    cunconmocoi (08-12-2016)

  6. #115
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 1
    T.S DUY KHOAN
    __________________________________________________ ______________________________________




    24. THIỀN SƯ DUY KHOAN

    (755 - 817)


    Sư họ Chúc, quê ở Tín An, Cù Châu. Lúc mười ba tuổi Sư thấy người sát sanh, bất nhẫn không nỡ ăn thịt, cầu xin xuất gia. Xuất gia rồi, lúc đầu Sư học Luật, kế tập tu chỉ quán. Sau, Sư tìm đến yết kiến Mã Tổ, nơi đây Sư ngộ được tâm yếu.

    Đời Đường niên hiệu Trinh Nguyên thứ sáu (790 T.L.), Sư đi du phương. Sau này, Sư dừng ở chùa Thiếu Lâm tại Tung Sơn.

    Có vị Tăng đến hỏi:- Thế nào là đạo?

    Sư đáp:- Núi rất tốt.

    - Con hỏi đạo, sao Thầy nói núi tốt?

    - Ngươi chỉ biết núi tốt đâu từng đạt đạo?

    *

    Vị Tăng khác hỏi:- Con chó có Phật tánh không?

    Sư đáp:- Có.

    - Hòa thượng có chăng?

    - Ta không.

    - Tất cả chúng sanh đều có Phật tánh, tại sao riêng Hòa thượng lại không?

    - Ta chẳng phải tất cả chúng sanh.

    - Đã chẳng phải chúng sanh, là Phật chăng?

    - Chẳng phải Phật.

    - Cứu kính là vật gì?

    - Cũng chẳng phải vật.

    - Có thể thấy, có thể nghĩ chăng?

    - Nghĩ đó chẳng đến, bàn đó chẳng được. Cho nên nói: "Không thể nghĩ bàn."




  7. #116
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 1
    T.S DUY KHOAN
    __________________________________________________ ______________________________________



    Niên hiệu Nguyên Hòa thứ tư (809 T.L.), vua Hiến Tông thỉnh Sư về kinh đô. Bạch Cư Dị thường đến thăm hỏi Sư.

    Bạch Cư Dị hỏi:- Đã nói Thiền sư sao lại thuyết pháp?

    Sư đáp:

    - Vô thượng Bồ-đề, trùm nơi thân là Luật, nói ra miệng là Pháp, hành nơi tâm là Thiền. Ứng dụng thì có ba, chỗ tột cùng chỉ có một. Ví như sông Hồ, sông Hán, sông Hoài tùy chỗ đặt tên, tên tuy chẳng phải một, mà tánh nước không hai. Luật tức là Pháp, Pháp chẳng lìa Thiền, sao trong đó vọng khởi phân biệt?

    - Đã không phân biệt lấy gì tu tâm?

    - Tâm vốn không tổn thương, tại sao cầu tu sửa? Không luận nhơ cùng sạch, tất cả chớ khởi niệm.

    - Nhơ tức không nên niệm, sạch không niệm được sao?

    - Như trong tròng con mắt người, không thể dính một vật gì, mạt vàng tuy quí báu, dính cũng thành bệnh.

    - Không tu không niệm thì đâu khác phàm phu?

    - Phàm phu thì vô minh, Nhị thừa thì chấp trước, lìa hai bệnh này gọi là chân tu. Người chân tu không được chăm chú, không được quên lãng, chăm chú thì gần chấp trước, quên lãng liền rơi vào vô minh. Đây là tâm yếu vậy.

    *

    Tăng hỏi:- Đạo ở chỗ nào?

    Sư đáp:- Ở trước mắt.

    - Sao con không thấy?

    - Vì ngươi có ngã nên không thấy.

    - Con có ngã nên không thấy, Hòa thượng thấy chăng?

    - Có ngươi có ta nên rồi cũng chẳng thấy.

    - Không con không Ngài lại thấy chăng?

    - Không ngươi không ta còn ai cần thấy?

    *

    Niên hiệu Nguyên Hòa thứ mười một (817 T.L.), ngày ba mươi tháng hai, Sư thăng đường thuyết pháp xong liền thị tịch, thọ sáu mươi ba tuổi, hai mươi chín tuổi hạ. Vua sắc ban hiệu là Đại Triệt Thiền sư, tháp hiệu Nguyên Hòa Chánh Chơn.




  8. #117
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 1
    T.S Như Hội
    __________________________________________________ ______________________________________



    25. THIỀN SƯ NHƯ HỘI

    (742 - 821)

    Sư quê ở Thủy Hưng, Khúc Giang. Ban sơ đến tham vấn Cảnh Sơn, sau mới đến yết kiến Mã Tổ. Nơi Mã Tổ, Sư ngộ yếu chỉ Thiền tông.

    Về sau, Sư trụ trì Đông Tự, học chúng rất đông đến nỗi nhà Tăng giường chõng gãy vẹo, thời nhân gọi "hội giường gãy".

    Mã Tổ tịch rồi, Sư thường lo môn đồ lấy câu "tức tâm tức Phật" học thuộc lòng tụng mãi. Vì thế Sư bảo: Nói Phật trụ ở đâu, mà sao "tức tâm". Tâm như ông thợ vẽ, mà sao "tức Phật"? Sư bèn dạy chúng:

    - Tâm chẳng phải Phật, trí chẳng phải đạo. Kiếm rơi đã lâu, ngươi mới khắc dấu thuyền.

    *

    Tướng quốc Thôi Công Quần bị đổi ra Hồ Nam làm Quán sát sử, đến yết kiến Sư, hỏi:

    - Thầy lấy gì được?

    Sư đáp:- Thấy tánh là được.

    Ít lâu sau, Sư bị bệnh con mắt. Thôi Công Quần ngạo rằng:

    - Đã nói thấy tánh, tại sao con mắt như thế?

    Sư bảo:- Thấy tánh không phải do mắt, con mắt bệnh có hại gì?

    Thôi Công Quần lễ tạ sám hối.

    *

    Sư hỏi Nam Tuyền: - Vừa rồi chỗ nào đến?

    - Giang Tây.

    - Đem được hình Mã đại sư đến chăng?

    - Chỉ thế ấy.

    - Sau lưng rồi.

    Nam Tuyền không đáp.

    *

    Ngưỡng Sơn (Huệ Tịch) đến tham vấn.

    Sư hỏi:- Ngươi người ở đâu?

    Ngưỡng Sơn thưa:- Người Quảng Nam.

    - Ta nghe ở Quảng Nam có hạt minh châu trấn hải phải chăng?

    - Phải.

    - Hạt châu ấy thế nào?

    - Ba mươi thì ẩn, rằm thì hiện.

    - Lại đem đến được chăng?

    - Đem đến được.

    - Sao chẳng trình tương tợ cho Lão tăng?

    Ngưỡng Sơn khoanh tay đến gần thưa:

    - Vừa đến Qui Sơn cũng bị đòi hạt châu này, bèn được không lời có thể đáp, không lý có thể bày.

    Sư khen:- Thật là sư tử con rống rất giỏi!

    Ngưỡng Sơn lễ bái.

    *

    Có người hỏi Sư:

    - Con tính thỉnh Hòa thượng khai đường (mở cửa giáo hóa) được chăng?

    Sư đáp:- Đợi đem vật vùi trong hòn đá mà nóng thì được.

    Vị ấy không thể đáp.

    *

    Niên hiệu Trường Khánh (821 T.L.), ngày mười chín tháng tám năm Quí Mão, Sư qui tịch, thọ tám mươi tuổi. Vua sắc phong hiệu là Truyền Minh Đại sư, tháp hiệu Vĩnh Tế.




  9. #118
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 1
    T.s Bảo Triệt
    __________________________________________________ ______________________________________


    26. THIỀN SƯ BẢO TRIỆT


    (Ma Cốc)


    Một hôm, theo Mã Tổ đi dạo, Sư hỏi Mã Tổ:

    - Thế nào là Đại Niết-bàn?

    Mã Tổ đáp:- Gấp!

    - Gấp cái gì?

    - Xem nước.

    *

    Sư cùng Nam Tuyền, Qui Tông đến yết kiến Cảnh Sơn, đi đường gặp một bà già. Sư hỏi:

    - Cảnh Sơn đi đường nào bà?

    Bà già đáp:- Đi thẳng.

    - Đầu trước nước sâu qua được chăng?

    - Chẳng ướt gót chân.

    - Bờ trên lúa trúng gai tốt, bờ dưới lúa trúng gai gầy?

    - Thảy bị cua ăn hết.

    - Nếp thơm ngon.

    - Hết mùi hơi.

    - Bà ở chỗ nào?

    - Chỉ ở trong ấy.

    Ba người đồng vào quán ngồi. Bà già nấu một bình trà, bưng ba chén chung đến hỏi:

    - Hòa thượng có thần thông thì uống trà?

    Ba người nhìn nhau chưa nói câu nào.

    Bà già liền bảo:- Xem kẻ già này trình thần thông đây.

    Nói xong bà cầm chung nghiêng bình rót trà, rồi đi.


  10. #119
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 1
    T.s Bảo Triệt
    __________________________________________________ ______________________________________


    Sư cùng Đơn Hà đi dạo núi, thấy cá lội trong nước, Sư lấy tay chỉ. Đơn Hà nói:

    - Thiên nhiên! Thiên nhiên!

    Đến hôm sau, Sư hỏi Đơn Hà:- Hôm qua ý thế nào?

    Đơn Hà nhảy tới làm thế nằm.

    Sư nói:- Trời xanh.

    *

    Sư cùng Sơn Hà đi đến núi Ma Cốc. Sư hỏi:

    - Tôi đến trong đó trụ.

    Đơn Hà nói:- Trụ tức lại trở về, có cái này không?

    Sư nói:- Trân trọng!

    *

    Có vị Tăng đến hỏi:

    - Mười hai phần giáo con chẳng nghi. Thế nào ý Tổ sư từ Ấn Độ qua?

    Sư bèn đứng dậy lấy trượng xoay quanh thân một vòng, đứng một chân, bảo:

    - Hội chăng?

    Tăng thưa:- Không hội.

    Sư liền đánh.

    *

    Tăng hỏi:- Thế nào là đại ý Phật pháp?

    Sư lặng thinh.

    *

    Đam Nguyên hỏi:- Quan Âm mười hai mặt là phàm là thánh?

    Sư đáp:- Là thánh.

    Đam Nguyên liền đánh Sư một cái.

    Sư bảo:- Biết ông chẳng đến cảnh giới ấy.



  11. #120
    Avatar của senvang
    Tham gia ngày
    Jul 2015
    Bài gửi
    473
    Thanks
    123
    Thanked 47 Times in 33 Posts
    Thiền sư Trung Hoa Tập 1
    T.s Tề An
    __________________________________________________ ______________________________________



    27. THIỀN SƯ TỀ AN



    Sư họ Lý, quê ở quận Hải Môn. Khi Sư ra đời có hào quang chiếu đầy nhà, lại có vị Tăng lạ đến nói: "Sứ giả dựng cờ vô thắng, xoay mặt trời Phật soi trở lại, đâu không phải người này?" Lớn lên, Sư xuất gia với Thiền sư Vâng Tông tại bản quận.

    Sau, Sư nghe Mã Tổ giáo hóa ở núi Cung Công, bèn tìm đến yết kiến. Mã Tổ thấy Sư có tướng lạ liền thâu nhận và cho vào thất thầm dạy chánh pháp.

    *

    Về sau, Sư trụ viện Hải Xướng tại Diêm Quan Trấn Quốc ở Hàng Châu để hoằng hóa. Thời nhân gọi là hội Diêm Quan.

    Có vị Tăng đến hỏi:- Thế nào là bản thân Phật Lô-xá-na?

    Sư bảo:- Đem cái bình đồng kia đến cho ta.

    Vị Tăng liền lấy tịnh bình đem lại.

    Sư bảo:- Đem để lại chỗ cũ.

    Vị Tăng đem bình để lại chỗ cũ rồi, bèn hỏi lại câu trước.

    Sư bảo:- Phật xưa đã quá khứ lâu rồi.

    *

    Có vị Giảng sư đến tham vấn.

    Sư hỏi:- Tọa chủ chứa chất sự nghiệp gì?

    Giảng sư đáp:- Giảng kinh Hoa Nghiêm.

    - Có mấy thứ pháp giới?

    - Nói rộng thì có lớp lớp không cùng, nói lược có bốn thứ pháp giới.

    Sư dựng đứng cây phất tử, hỏi:

    - Cái này là pháp giới thứ mấy?

    Giảng sư trầm ngâm lựa lời để đáp.

    Sư bảo:

    - Suy mà biết, nghĩ mà hiểu là kế sống nhà quỉ, ngọn đèn côi dưới trời quả nhiên mất chiếu.



Thông tin chủ đề

Users Browsing this Thread

Hiện có 1 người đọc bài này. (0 thành viên và 1 khách)

Chủ đề tương tự

  1. Thể dạng trung gian giữa cái chết và sự sinh.
    Gửi bởi honglien trong mục MẬT TÔNG
    Trả lời: 0
    Bài cuối: 12-28-2015, 11:20 AM

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình
  •