Thiền sư Trung Hoa Tập 1Dược Sơn Duy Nghiễm__________________________________________________ ______________________________________
Sư xem kinh, có vị Tăng thấy, hỏi:
- Hòa thượng bình thường không cho chúng con xem kinh, vì sao Hòa thượng lại xem?
Sư đáp:- Ta xem chỉ để che mắt.
- Chúng con học theo Hòa thượng được chăng?
- Nếu các ngươi xem thì da trâu cũng lủng.
*
Thích sử Lý Tường ở Lãng Châu, nghe danh Sư, nhiều phen sai người đến thỉnh mà Sư không đi. Ông đích thân lên núi yết kiến Sư. Sư cầm quyển kinh xem không nhìn lại. Thị giả bạch:
- Thái thú đến đây!
Lý Tường tánh nóng nảy nói:- Thấy mặt không bằng nghe danh.
Sư gọi:- Thái thú!
Lý Tường:- Dạ!
Sư bảo:- Sao lại quí lỗ tai mà khinh con mắt?
Lý Tường chấp tay xin lỗi, rồi hỏi:- Thế nào là đạo?
Sư lấy tay chỉ trên, chỉ dưới, hỏi:- Hội chăng?
Tường thưa:- Chẳng hội.
Sư bảo:- Mây ở trời xanh, nước trong bình. (Vân tại thanh thiên, thủy tại bình.)
Lý Tường vui mừng thỏa thích làm lễ, trình một bài kệ:
Luyện đắc thân hình tợ nhạn hình
Thiên châu tùng hạ lưỡng hàm kinh
Ngã lai vấn đạo vô dư thuyết
Vân tại thanh thiên thủy tại bình.
Dịch:
Luyện được thân hình giống nhạn hình
Dưới tùng ngàn gốc hai hòm kinh
Ta tìm hỏi đạo không lời khác
Mây ở trời xanh, nước trong bình.
Tường lại hỏi:- Thế nào là giới định tuệ?
Sư bảo:- Bần đạo trong ấy không có gia cụ nhàn này.
Lý Tường không lường nổi huyền chỉ.
Sư lại bảo:- Thái thú muốn gìn giữ được việc này, cần phải tiến lên ngọn núi cao chót vót mà ngồi, xuống tận đáy biển sâu mà đi, việc trong khuê các nếu bỏ chẳng được bèn là lủng chảy.