KINH ĐẠI BÁT NHÃ BA LA MẬT ĐA
Quyển 177
__________________________________________________ ______________________________________



Lại nữa, bạch Thế Tôn! Nếu đại Bồ-tát mới học Ðại-thừa, chẳng nương vào Bát-nhã, tịnh lự, tinh tấn, an nhẫn, tịnh giới, bố thí Ba-la-mật-đa mà khởi tưởng thế này: Bát-nhã-ba-la-mật-đa như thế, đối với đại Bồ-tát làm cho lớn, làm cho nhỏ; đối với hạnh đại Bồ-tát cũng làm cho lớn, làm cho nhỏ; đối với đại Bồ-tát làm cho nhóm tụ, làm cho phân tán; đối với hạnh đại Bồ-tát cũng làm cho nhóm tụ, làm cho phân tán; đối với đại Bồ-tát làm cho có hạn lượng, làm cho không có hạn lượng; đối với hạnh đại Bồ-tát cũng làm cho có hạn lượng, làm cho không có hạn lượng; đối với đại Bồ-tát làm cho rộng, làm cho hẹp; đối với hạnh đại Bồ-tát cũng làm cho rộng, làm cho hẹp; đối với đại Bồ-tát làm cho có sức, làm cho không có sức; đối với hạnh đại Bồ-tát cũng làm cho có sức, làm cho không có sức, thì bạch Thế Tôn! Đại Bồ-tát ấy, do khởi tưởng này nên chẳng phải tu hành Bát-nhã-ba-la-mật-đa.

Lại nữa, bạch Thế Tôn! Nếu đại Bồ-tát mới học Ðại-thừa, chẳng nương vào Bát-nhã, tịnh lự, tinh tấn, an nhẫn, tịnh giới, bố thí Ba-la-mật-đa mà khởi tưởng thế này: Bát-nhã-ba-la-mật-đa như thế, đối với chư Như Lai Ứng Chánh Ðẳng Giác làm cho lớn, làm cho nhỏ; đối với quả vị giác ngộ cao tột của Phật cũng làm cho lớn, làm cho nhỏ; đối với chư Như Lai Ứng Chánh Đẳng Giác làm cho nhóm tụ, làm cho phân tán; đối với quả vị giác ngộ cao tột của Phật cũng làm cho nhóm tụ, làm cho phân tán; đối với chư Như Lai Ứng Chánh Ðẳng Giác làm cho có hạn lượng, làm cho không có hạn lượng; đối với quả vị giác ngộ cao tột của Phật cũng làm cho có hạn lượng, làm cho không có hạn lượng; đối với chư Như Lai Ứng Chánh Ðẳng Giác làm cho rộng, làm cho hẹp; đối với quả vị giác ngộ cao tột của Phật cũng làm cho rộng, làm cho hẹp; đối với chư Như Lai Ứng Chánh Ðẳng Giác làm cho có sức, làm cho không có sức; đối với quả vị giác ngộ cao tột của Phật cũng làm cho có sức, làm cho không có sức, thì bạch Thế Tôn! Đại Bồ-tát ấy, do khởi tưởng này nên chẳng phải tu hành Bát-nhã-ba-la-mật-đa.

Lại nữa, bạch Thế Tôn! Nếu đại Bồ-tát mới học Ðại-thừa, chẳng nương vào Bát-nhã, tịnh lự, tinh tấn, an nhẫn, tịnh giới, bố thí Ba-la-mật-đa mà khởi tưởng thế này: Bát-nhã-ba-la-mật-đa như thế, đối với tất cả các pháp làm cho lớn, làm cho nhỏ, làm cho nhóm tụ, làm cho phân tán, làm cho có hạn lượng, làm cho không có hạn lượng, làm cho rộng, làm cho hẹp, làm cho có sức, làm cho không có sức, thì bạch Thế Tôn! Đại Bồ-tát ấy, do khởi tưởng này nên chẳng phải tu hành Bát-nhã-ba-la-mật-đa. Vì sao?