DIỄN ĐÀN PHẬT PHÁP THỰC HÀNH - Powered by vBulletin




Cùng nhau tu học Phật pháp - Hành trình Chân lý !            Hướng chúng sinh đi, hướng chúng sinh đi, để làm Phật sự không đối đãi.


Tánh Chúng sinh cùng Phật Quốc chỉ một,
Tướng Bồ Đề hóa Liên hoa muôn vạn.

Trang 22/47 ĐầuĐầu ... 12202122232432 ... CuốiCuối
Hiện kết quả từ 211 tới 220 của 463
  1. #211
    Ban Điều Hành Avatar của cunconmocoi
    Tham gia ngày
    May 2015
    Bài gửi
    863
    Thanks
    327
    Thanked 471 Times in 300 Posts


    208. Một đường của Càn Phong.

    Một ông tăng hỏi Càn Phong:
    - Chư Phật Bạc Già Phạm mười phương chỉ có một đường. Niết Bàn, không biết đường đó ở đâu?
    Càn Phong giơ gậy lên vạch một vạch và nói:
    - Tại chỗ này!
    Ông tăng lại hỏi Vân Môn. Vân Môn giơ quạt lên nói:
    - Cây quạt này nhẩy lên tầng trời 33 đập vào mũi Đế Thích, lại đánh vào cá chép ở biển Đông, trời mưa như đổ nước.

    (Vô Môn Quan)

    -----------------

    Càn Phong thuộc dòng thiền Động Sơn.
    Ông tăng đặt câu hỏi còn chấp vào chữ nghĩa, kinh điển. Cử chỉ của Càn Phong hàm ý "Đạo ở ngay đây, trước mắt ngươi, việc gì phải tìm kiếm đâu đâu.”
    Câu nói của Vân Môn chỉ cảnh giới vô ngã.

    (Thánh Tham)

    _____________

    Vẫn chỉ là PHÁ CHẤP cho người.


  2. The Following User Says Thank You to cunconmocoi For This Useful Post:

    nguoi ao lam (06-29-2016)

  3. #212
    Ban Điều Hành Avatar của cunconmocoi
    Tham gia ngày
    May 2015
    Bài gửi
    863
    Thanks
    327
    Thanked 471 Times in 300 Posts


    209. Đại Lực Sĩ.

    Hòa thượng Tùng Nguyên nói: "Đại lực sĩ vì sao giơ chân lên không nổi?" lại nói "Mở miệng lại không dùng lưỡi.”
    (Vô Môn Quan)

    ------------------

    Đại lực sĩ chỉ người giác ngộ, chân nhấc không nổi vì Phật tánh đã bao trùm khắp vũ trụ, còn chỗ nào để giơ chân? Nhưng đã giác ngộ thì tự tại vô ngại vậy hắn sẽ cử động như thế nào? Mở miệng không dùng lưỡi vì không dùng lời để diễn tả chân lý được. Đây là 2 trong 3 chuyển ngữ của Tùng Nguyên. Câu 2 là câu trả lời của câu 1. Câu thứ 3 là "Người có minh nhãn vì sao không cắt đứt được sợi dây đỏ?" Người có minh nhãn là người đã giác ngộ, không ngại khổ nhọc để cứu giúp những kẻ chưa giác. Đó là cái chấp cuối cùng (sợi dây đỏ) Tùng Nguyên đưa ra chuyển ngữ thứ 3 khi sắp mất.
    (Thánh Tham)

    _____________

    H.t Tùng Nguyên thốt ra câu này nhằm phá vở Ý Thức, lại bị Thánh Tham dùng Ý Thức suy lường "dệt gấm thêu hoa".



  4. The Following User Says Thank You to cunconmocoi For This Useful Post:

    nguoi ao lam (06-29-2016)

  5. #213
    Ban Điều Hành Avatar của cunconmocoi
    Tham gia ngày
    May 2015
    Bài gửi
    863
    Thanks
    327
    Thanked 471 Times in 300 Posts


    210. Đạp đổ tịnh bình.

    Hòa thượng Quy Sơn lúc đầu ở với Bách Trượng, làm Điển tọa. Bách Trượng định chọn người làm trụ trì núi Đại Quy bảo ông cùng thủ tọa đối đáp trước đại chúng, ai trúng cách sẽ được đi. Bách Trượng để tịnh bình trên đất nói:
    - Không gọi là tịnh bình, các ngươi gọi là gì?
    Thủ tọa bèn nói:
    - Không thể gọi là khúc cây.
    Bách Trượng bèn hỏi Quy Sơn. Quy Sơn đạp đổ tịnh bình mà đi. Bách Trượng cười nói:
    - Đệ nhất tọa thua mất ngọn núi rồi.
    Bèn sai Quy Sơn đi làm tổ khai sơn.

    (Vô Môn Quan)

    ----------------

    Thủ tọa còn chấp vào bình, nên câu đáp của ông còn dính dáng vào nó, trong khi Quy Sơn đã vượt lên trên câu hỏi, ở bản thể giới làm gì có danh tướng nên gọi là bình hay không bình cũng đều sai.
    (Thánh Tham)


    ____________






  6. The Following User Says Thank You to cunconmocoi For This Useful Post:

    nguoi ao lam (06-29-2016)

  7. #214
    Ban Điều Hành Avatar của cunconmocoi
    Tham gia ngày
    May 2015
    Bài gửi
    863
    Thanks
    327
    Thanked 471 Times in 300 Posts


    211. Cây gậy của Thủ Sơn.

    Hòa thượng Thủ Sơn giơ cây gậy lên và nói với đại chúng rằng: "Nếu gọi nó là gậy thì xúc phạm, nếu không gọi nó là gậy thì trái ngược, vậy các ngươi gọi nó là gì?"
    (Vô Môn Quan)

    ----------------

    Gọi là gậy thì sai vì ở bản thể giới không có danh tướng. Nếu không gọi là gậy thì lại trái với hiện thực. Chúng ta phải vượt lên lý và sự, sự là lý, lý là sự.
    (Thánh Tham)


    ______________






  8. #215
    Ban Điều Hành Avatar của cunconmocoi
    Tham gia ngày
    May 2015
    Bài gửi
    863
    Thanks
    327
    Thanked 471 Times in 300 Posts


    212. Long Đàm thổi tắt đèn.

    Đức Sơn đến hỏi đạo Long Đàm cho đến tối. Long Đàm nói:
    - Đêm đã khuya rồi, ngươi về đi.
    Đức Sơn vái chào, vén mành mà ra, thấy trời tối bèn quay lại nói:
    - Bên ngoài trời tối.
    Long Đàm thắp một cái đèn giấy đưa cho Đức Sơn. Đức Sơn vừa cầm đèn, Long Đàm bèn thổi tắt, Đức Sơn do đó ngộ, bèn lạy.
    Long Đàm nói:
    - Ngươi thấy được đạo lý gì?
    Đức Sơn đáp:
    - Con từ nay không còn nghi ngờ những thoại đầu của các hòa thượng trong thiên hạ.
    Đến ngày hôm sau, Long Đàm thượng đường nói:
    - Ở đây có một gã, răng như rừng gươm, miệng như chậu máu, đánh một gậy mà chẳng ngoảnh đầu lại, sau này lên đỉnh núi lập đạo ta.
    Đức Sơn gom sớ sao trước pháp đường, giơ đuốc lên nói rằng:
    - Mọi huyền biện chỉ như một sợi lông trong hư không, mọi yếu quyết chỉ như một giọt nước đổ xuống vực.
    Bèn đốt hết sớ sao, lạy tạ rồi đi.

    (Vô Môn Quan)

    ----------------

    Công án này so sánh học vấn và trí huệ. Học vấn là loại tri thức có thể thu thập được do nghe, đọc. Trí Huệ là độc nhất, sáng tạo, cá nhân, không thể cho ai, cũng không ai có thể lấy đi được. Đức Sơn là một học giả chuyên nghiên cứu kinh Kim Cương, và nương dựa vào đó. Khi nhận đèn giấy từ Long Đàm, ông tưởng sẽ dựa vào đó mà soi đường đi. Khi Long Đàm thổi tắt đèn, ông không còn gì để nương tựa vào. Chúng ta phải có ánh sáng nội tâm để không gì thổi tắt được.
    (Kubose)

    _____________

    Đức Sơn đã như chiếc lá vàng đang chờ một cơn gió thoảng thì sẽ buông tay lìa cành. Khi nhận đèn giấy từ Long Đàm, ông tưởng sẽ dựa vào đó mà soi đường đi. Khi Long Đàm thổi tắt đèn, ông bổng chốc hụt hẩng, lọt vào CHÁNH ĐỊNH (Thực Tướng Vô Tướng Tam Muội), một kinh nghiệm tuyệt vời đã đẩy ông qua "khung cửa hẹp" của Ý Thức, và được trải nghiệm nhất thời CÁI SỐNG PHI Ý THỨC.

    Điều này gọi là NGỘ (Satori) !



  9. #216
    Ban Điều Hành Avatar của cunconmocoi
    Tham gia ngày
    May 2015
    Bài gửi
    863
    Thanks
    327
    Thanked 471 Times in 300 Posts


    213. Thiến Nữ Ly Hồn.

    Ngũ tổ Pháp Diễn hỏi một ông tăng: "Thiến nữ lìa hồn, cô nào là thật?"
    (Vô Môn Quan)

    ----------------

    Trong tập Thái Bình Quảng Ký, Trần Huyền Hữu có chép truyện Ly hồn ký. Đời Đường, Trương Giật sống ở Hoành Châu, có một đứa con gái là Thiến Nữ và một đứa cháu trai là Vương Trụ. Từ nhỏ hai đứa chơi đùa với nhau rất thân. Trương thường nói đùa khi lớn lên sẽ cho hai đứa làm vợ chồng. Cả hai đều tưởng thiệt. Về sau, Trương muốn gả con gái cho người khác. Vương Trụ buồn rầu bèn từ giã cậu mà đi, nói dối là lên kinh đô. Nửa đêm, đang nằm trên thuyền bỗng nghe tiếng chân chạy đến, nhìn xem thì là Thiến Nữ. Mừng tủi lẫn lộn, cả hai cùng nhau đào tẩu. Hai người chung sống ở đất Thục được 5 năm, sinh được 2 đứa con. Thiến Nữ nhớ nhà, bèn cùng chồng trở lại Hoành Châu. Trụ về nhà trước để tạ tội. Giật kinh ngạc nói cho Trụ biết Thiến Nữ từ khi Trụ bỏ đi thì bị bệnh hôn mê chưa hề dời khỏi khuê phòng. Khi Thiến Nữ từ thuyền trở về nhà, Thiến Nữ bị bệnh choàng dậy ra đón. Hai người ôm chầm lấy nhau hòa thành một.
    Phật giáo không chấp nhận có một linh hồn bất biến. Tất cả đều biến đổi trong tiến trình từ nhân đến quả.

    (Thánh Tham)

    ______________





    Cả hai đều không thật
    Chỉ là ảo ảnh thôi !
    Vì đâu ta tất bật ?
    Bắt bóng, vuột mất rồi !



    Lần sửa cuối bởi cunconmocoi; 06-29-2016 lúc 07:32 AM

  10. #217
    Ban Điều Hành Avatar của cunconmocoi
    Tham gia ngày
    May 2015
    Bài gửi
    863
    Thanks
    327
    Thanked 471 Times in 300 Posts


    214. Văn Thù vào cửa.

    Một hôm, Văn Thù đứng ngoài cửa. Đức Phật gọi:
    - Văn Thù! Văn Thù! Sao không vào.
    Văn Thù thưa:
    - Bạch đức Thế Tôn, con không thấy mình ở ngoài thì tại sao
    phải vào?

    (Zen Koans)

    ------------------

    Câu hỏi quan trọng trong công án này là "Cửa là gì?" Thường cửa là nơi qua đó chúng ta ra, vào; nghĩa là có phân ra trong ngoài. Nhưng ở bản thể giới, không có trong ngoài: chân lý là phải phổ quát và thường tại. Khi đức Phật bảo Văn Thù (tượng trưng cho Trí Huệ) vào cửa là để trắc nghiệm sự hiểu biết của ngài. Văn Thù trả lời ở bản thể giới không có cửa, và ngài cũng không ở ngoài. Tuy nhiên, nhân loại vẫn thấy còn có cửa. Đó là cửa không cửa (vô môn quan), rất khó vào, mặc dầu nó luôn luôn mở. Có bao nhiêu người thì có chừng nấy cửa không cửa. Mỗi người phải vào qua cái cửa của mình.

    _______________

    Đây là một câu chuyện HƯ CẤU, nói "Văn Thù đứng ngoài cửa, Phật gọi vào" là chuyện buồn cười. Bởi cớ sao ? Bởi Văn Thù chính là Phật, Phật chính là Đại Tuệ Văn Thù, không hai không khác.

    Trên nghĩa này, mọi đối đáp giữa Văn Thù và đức Phật đều là phi lý !



  11. #218
    Ban Điều Hành Avatar của cunconmocoi
    Tham gia ngày
    May 2015
    Bài gửi
    863
    Thanks
    327
    Thanked 471 Times in 300 Posts


    215. Không vì gì cả.

    3 người kia thấy một người đứng trên đỉnh núi bèn hỏi nhau:
    - Tại sao người kia đứng trên đỉnh núi?
    - Hãy lại hỏi hắn tại sao?
    Người thứ nhất hỏi:
    - Ông đứng đây để đợi bạn?
    - Không!
    Người thứ nhì hỏi:
    - Ông đứng đây để ngắm cảnh?
    - Không!
    Người thứ ba hỏi:
    - Ông đứng đây để hóng gió?
    - Không!
    Cả ba người cùng hỏi:
    - Cái gì cũng không, vậy tại sao ông đứng đây?
    - Tôi chỉ đứng đây, chẳng vì gì cả!

    (Thiền Thuyết)

    -----------------

    Phần lớn người ta sống trong thế giới nhị nguyên vì vậy mới có được, mất, ta, cảnh vật. Cảnh đẹp ta vui. cảnh xấu ta thất vọng.


    ____________







  12. #219
    Ban Điều Hành Avatar của cunconmocoi
    Tham gia ngày
    May 2015
    Bài gửi
    863
    Thanks
    327
    Thanked 471 Times in 300 Posts


    216. Quạt lửa.

    Đời Tống, Đại Huệ Quả thiền sư tu hành trong núi sâu. Có một vị tướng hồi hưu có ý muốn theo thiền sư xuất gia.
    - Đợi con trừ bỏ được các tính xấu, sẽ xin theo sư phụ.
    - Được!
    Ít lâu sau, vị tướng trở lại.
    - Sư phụ! Con đã bỏ được tự ngã, nên đến để học thiền.
    - Hãy còn quá sớm, vợ ngươi đang ngủ với trai kìa!
    - Tên đầu trọc, sao dám mở mồm nói láo?
    - Hãy còn quá sớm để lìa nhà, ngươi hãy về tu tập thêm vài năm nữa rồi hãy nghĩ đến việc xuất gia.

    (Thiền Thuyết)

    ------------------

    Lời nói và hành động là hai biểu hiện của Tâm. Nhưng đối với nhiều người, thì nói nhiều hơn là làm, hay có khi làm trái lại lời.



    _______________







  13. #220
    Ban Điều Hành Avatar của cunconmocoi
    Tham gia ngày
    May 2015
    Bài gửi
    863
    Thanks
    327
    Thanked 471 Times in 300 Posts


    217. Người mù không biết đèn đã tắt.

    Một người mù, lúc từ giã bạn về nhà, bạn ông đưa cho ông một cái đèn lồng.
    - Tôi không cần đèn lồng, đối với tôi sáng hay tối cũng vậy thôi!
    - Tôi biết chứ, nhưng nếu anh không mang đèn thì người khác có thể xô vào anh.
    - Được.
    Người mù mang đèn về, nhưng giữa đường vẫn bị một người xô phải, ngã lăn trên đất. Người mù hỏi:
    - Ông không thấy đèn sao?
    Người kia trả lời:
    - Đèn của ông đã tắt từ bao giờ rồi!

    (Thiền Thuyết)

    -------------------

    Những người dùng lời của kẻ khác để dậy người thì cũng giống như người mù trong truyện này, đèn tắt đã lâu rồi mà không biết.

    ______________





Thông tin chủ đề

Users Browsing this Thread

Hiện có 1 người đọc bài này. (0 thành viên và 1 khách)

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình
  •